Chương 4: Chế thẻ sư nhập môn

Đợi đến lúc mặt trời lặn, Cố Thần chỉ cầm có bốn tấm thẻ phế, mà Tăng Giang đang đi tới từ đống rác đằng xa thì lại nhấc theo một túi nhỏ, Cố Thần nhìn thân Tăng Giang trong ánh trời chiều, tưởng Tăng Giang mới nhất định là người giữ hào quang nhân vật chính.

"Phát ngốc gì đấy." Tăng Giang nhìn vẻ mặt ngu xuẩn của Cố Thần. Ngày hôm nay Cố Thần làm cho hắn rất kinh ngạc, một không có kêu khổ hai không có kêu mệt, liền yên lặng ngồi một đống giữa đống rác nguyên một ngày, dù thành quả không được khả quan, thậm chí đối với người mới đi nhặt rác mà nói cũng là một cái thành tích gay go, nhưng vẫn khiến Tăng Giang vui mừng, không nghĩ đến sau khi mất trí nhớ lại sửa lại tính cách trở nên hơi được người yêu thích.

Tăng Giang kéo Cố Thần quên đi ra, " Chúng ta trước đi chợ bán thẻ phế đi, rồi lại đi nhà sách chọn sách."

Ồ?

Cố Thần hơi kinh ngạc. Cậu từng ở khu lập giả xem qua nhà sách internet, thế giới này đối với quyền bảo vệ tài sản tri thức rất nghiêm khắc, đồng thời tri thức cũng phi thường đắt giá. Ví dụ như một quyển Ma thẻ sư nhập môn hoặc là Chế thẻ sư nhập môn cơ bản đều nằm trong đơn vị năm chữ số trở lên, điều này làm cho người từng coi sách như mạng là Cố Thần cảm thấy có chút bất mãn.

"Muốn đi tìm một lớp Khóa học Chế thẻ sư thì một tiết ít nhất phải 12 vạn, dạy xong nhập môn ít nhất phải bảy chữ số, chúng ta bây giờ dựa vào nhặt rác căn bản không đổi được nhiều tiền như vậy. Nhưng ngươi bây giờ đã có chế thẻ thiên phú, vậy trước tiên mua quyển sách tự mình nghiên cứu trước một chút, suy nghĩ một chút, chờ sau này có tiền chúng ta lại đi học tập hệ thống." Đại khái nhìn ra Cố Thần không rõ nên Tăng Giang đến giải thích.

Cố Thần đột nhiên cảm thấy trong lòng ấm áp. Cậu cảm thấy được lần xuyên qua này đại khái may mắn duy nhất chính là trời cao cho cậu một đồng bọn tốt như vậy. Cố Thần biết Tăng Giang bởi vì túng quẫn vẫn luôn không nỡ mua sách Ma thẻ sư, thậm chí hắn vốn có cơ hội cực tốt lại bởi vì nguyên thân mà lựa chọn từ bỏ. Cảm giác được đôi mắt chua xót, Cố Thần nhanh chóng bước nhanh hơn xem như che giấu.

Cố Thần cùng Tăng Giang đi vào Thị trường Tứ Phương.

Thị trường Tứ Phương là một trong số ít thị trường ở cái tinh cầu rìa này, khác với các thị trường khác là cái thị trường này được dựng ở trên một cái hồ nước róc rách, bên trên có nhà triệt nhỏ được tạo thành từ rất nhiều thứ tương với gậy trúc, còn có từng chiếc thuyền nhỏ như con thoi qua lại vào trong. Không giống với các thị trường huyên náo phức tạo khác, thị trường Tứ Phương không nhiều người, người bán cùng người mua khi trò chuyện cũng nhẹ giọng lời nhỏ tiếng nhẹ, phảng phất như một cái thôn nhỏ yên tĩnh.

Cố Thần lần đầu tiên nhìn thấy liền yêu nơi này, cậu thích loại sinh hoạt chậm rãi thích ý này, có loại vui vẻ "thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn"*.

*câu thơ trong bài Đề Hạc Lâm tự bích của nhà thơ thời Đường, Lý Thiệp. Ý nghĩa câu thơ là giải thoát bản thân khỏi sự phiền não buồn chán để tới một nơi thoát tục, tu dưỡng tâm hồn.

"Nhanh lên chút được không, trời sắp tối rồi đấy." Tăng Giang đánh gãy Cố Thần mơ màng. Bất đắc dĩ từ sung sướиɠ nho nhỏ tỉnh ra, Cố Thần cùng Tăng Giang đi vào một cửa hàng nhỏ chuyên thu mua thẻ phế.

Tăng Giang đổ ra thẻ bài nhặt được hôm nay, lại từ trong túi đeo lưng lấy ra thành quả mấy ngày trước, có đến 210 tấm, thêm vào bốn tấm cơ hồ có thể bỏ qua do Cố Thần nhặt được. Tăng Giang chậm rãi sàng lọc trên một cái bàn lớn trong cửa hàng.

Chủ quán là một ông già, thoạt nhìn cũng rất quen mắt, trong nụ cười luôn mang theo nhiệt tình. Giá thu mua trong cửa hàng cũng không cao lắm, mà Tăng Giang xem như là khách quen, thiếu niên này luôn có thể mang đến lượng thẻ phế tương đối nhiều, dù không sánh được với số lượng thẻ phế của công xưởng lớn, lại bởi vì Tăng Giang là từ bãi rác nhặt được, mà rác thải trong bãi rác rất nhiều là từ tinh cầu trung tâm cao cấp vận chuyển đến, trong này nguyên liệu chế thẻ bài cùng với thẻ phế sau hai lần xử lý có giá trị xa xa cao hơn thẻ phế của tinh cầu rìa này.

Ông già không chút nào để ý Tăng Giang chậm rãi chọn, bởi vì ông cũng biết rõ Tăng Giang có Tinh thần lực Ma thẻ sư cấp ba, dù có Tinh thần lực cấp ba không có nghĩa là liền có thể trở thành Ma thẻ sư cấp ba, nhưng ít ra đã có đủ năng lực này không phải sao, huống chi thiên phú A, ở cái tinh cầu rìa này thực sự không thường gặp. Ông đương nhiên hiểu được quan hệ lợi và hại, có thể cùng loại thiếu niên này tạo mối quan hệ, có lẽ sau này có thể chuyển biến tốt. Nhẹ nhàng quan sát một chút thiếu niên xa lạ bên cạnh Tăng Giang, thiếu niên này vẫn là lần đầu ông gặp, nhưng ông cũng biết Tăng Giang từng vì một thiếu niên bỏ qua ý định được người chiêu hiền nạp sĩ bồi dưỡng. Nghe đâu thiếu niên kia tối tăm không được người yêu thích, là người ngay cả Tinh thần lực Ma thẻ sư cũng không có, rất nhiều người cảm thấy không đáng giá Tăng Giang làm vậy. Mà ông già ngày hôm nay nhìn thấy mới phát giác đồn đại không phải sự thực, thiếu niên này không quản năng lực ra sao, song ánh mắt trong suốt cùng nụ cười trong sáng cũng không phải hạng xoàng xĩnh tầm thường vô vi như lời đồn.

Tăng Giang từ bên trong đống thẻ phế lấy ra 21 tấm còn có năng lượng sót lại, trong đó có 11 tấm cấp 2 với thẻ bài cấp 3 còn lại Tăng Giang thả vào trong túi của mình, mà còn lại 10 tấm thẻ bài cấp 1 Tăng Giang để cho Cố Thần lúc thu được chậm rãi học tập cùng nghiên cứu. Kỳ thực trong 10 tấm 1 sao có một nửa là thẻ bài Chế thẻ sư cấp 1 rất khó sửa hoặc chế tác, Tăng Giang cũng biết Cố Thần có thiên phú F có lẽ căn bản cũng không dùng được thẻ mấy tấm bài này, thế nhưng hắn vẫn đưa thẻ bài cho Cố Thần.

"Tổng cộng là 193 tấm thẻ phế, thẻ bài 1 sao 90 tấm, thẻ bài 2 sao 83 tấm, thẻ bài 3 sao 18 tấm, thẻ bài 4 sao 2 tấm, tổng cộng là 26,000 nguyên." Ông già đem thẻ phế Tăng Giang sau khi chọn xong để vào trong máy móc kiểm kê. Tăng Giang xác nhận không có sai sót xong, hai người quét chứng minh thư tương tự với đồng hồ điện tử trên cổ tay một cái, liền trả tiền xong.

"Đi chọn sách." Tăng Giang tâm tình không tệ bước ra cửa lớn, mà vì lần đầu tiên biết tiền trong hiện thực đặt ở đâu dùng như nào, Cố Thần vừa một bên đuổi theo bước chân Tăng Giang, một bên lén lút nghiên cứu chứng minh thư trên cổ tay.

Trước cậu vẫn luôn buồn bực lúc quay lại thế giới giả lập, túi tiền của cậu biểu thị số tiền hiện có ban đầu 1000 rốt cuộc là xác định như thế nào, bây giờ cậu cuối cùng cũng coi như biết đến hóa ra cái đồng hồ đeo tay chính là chứng minh thư kiêm thẻ ngân hàng. Hiếu kỳ nghịch cái đồng hồ đeo tay, thẳng đến khi Tăng Giang sắc mặt âm trầm quay lại nhìn Cố Thần bước chân càng ngày càng chậm, Cố Thần mới nhanh chóng thu hồi lòng hiếu kỳ đuổi theo.

Bên trong thị trường Tứ Phương có một tòa nhà sách quy mô khá lớn, bày trí trang hoàng toàn bộ nhà sách đều nhất trí với phong cách đặc biệt của Thị trường Tứ Phương, giá sách cũng được dựng từ gỗ cổ và trúc, đèn làm từ giấy da trâu, cũng làm cho người luôn yêu thích cảm giác hoài cổ là Cố Thần đặc biệt cảm thấy thỏa mãn, song loại cảm giác thỏa mãn này sau khi nhìn thấy giá một quyển sách tiện tay cầm đều phải từ 50,000 trở lên nhất thời biến thành bọt biển.

Tăng Giang ở quầy chuyên bán sách Chế thẻ sư hết sức chuyên chú chọn lựa sách, khuôn mặt tuấn lãng cùng ánh mắt chăm chú hấp dẫn không ít khách hàng ngoái đầu lại nhìn. Mà Cố Thần, người sử dụng sách thật sự, muốn trở thành Chế thẻ sư, chỉ có thể đứng ngốc một bên không có quyền lên tiếng. Cố Thần căn bản không biết rõ về thế giới này, không tính việc biết rõ nguyên lý chế thẻ, cho nên cậu cũng rất tự mình biết mình, không có mở miệng.

Sau nhiều lần chọn lựa Tăng Giang lựa chọn một quyển giáo trình Chế thẻ sư nhập môn phiên bản tốt hơn, một quyển sách không dày 90,000 Tinh Tệ liền bay đi, làm Cố Thần đau lòng vô cùng. Cố Thần phát hiện mấy cái đồ vật đồ ăn này nọ bình thường của thế giới này giá cả cũng không khác lắm với nhân dân tệ, nhưng một khi dính đến ma thẻ, vậy thì giống như tiêu tiền Việt Nam Đồng, tiêu tiền như nước.( cái vụ vnd là tác giả ghi đó, k phải tui edit bừa đâu)

Lúc đi ra khỏi nhà sách trời đã tối triệt để, trên trời ánh sao lẻ loi phân tán, giống như khi ở trái đất ngắm nhìn bầu trời đêm.

"Tiểu Giang, sau này nếu ta có thể làm ra thẻ bài cao cấp, ta nhất định đem tấm đầu tiên cho ngươi." Cố Thần cảm động nói.

Tăng Giang không nói gì, hắn không đành lòng đả kích nhiệt tình hiếm thấy của tiểu đồng bọn. Thiên phú F Tinh thần lực Chế thẻ sư cấp 1, ở tình huống bình thường chỉ có thể trở thành Chế thẻ sư cấp 1, cho dù ở nhà đại phú đại quý dùng thiên tài địa bảo không ngừng bồi dưỡng, cũng chỉ có thể trở thành Chế thẻ sư sơ cấp Chế thẻ sư cấp 3 đỉnh cấp, lại muốn bước thêm một bước, không phải nửa bước khó đi, mà căn bản là không có khả năng. Cho nên nguyện vọng chờ đến khi Cố Thần chế tạo ra thẻ bài cao cấp cuối cùng chỉ là một giấc mộng tốt đẹp.

"Nếu xác định mục tiêu vậy sẽ phải nỗ lực nha, mỗi ngày hết ăn lại nằm ngươi có thể làm ra thẻ bài ta cũng rất cảm động, về rồi nghiên cứu cho tốt, đừng làm lãng phí quyển sách ta mua cho ngươi." Tăng Giang cũng không nói rõ sự việc thực tế, chỉ làm bộ oán giận.

Mấy ngày tiếp theo Tăng Giang tiếp tục đi bãi rác làm việc, còn Cố Thần thì bị hắn giữ lại trong nhà nghiên cứu thẻ bài.

Thế giới này bất luận một cái tinh cầu nào ngoại trừ Trung Ương Tinh, đại khái chỉ có một phần tư là khu vực con người cư trú, ba phần tư còn lại là những địa phương có điều kiện ác liệt như rừng rậm hải dương sa mạc không thích hợp cho con người sinh tồn, quan trọng nhất là những địa phương này đều phân bố các loại dị thú cùng dị thực có công kích mạnh mẽ, cho nên tuy rằng những chỗ này có rất nhiều thiên tài địa bảo, nhưng số người chết ở đây không ít. Quan trọng nhất là cứ cách một khoảng thời kì, nhóm dị thú dị thực trong rừng dưới biển sẽ bước ra khỏi phạm vi giới hạn tiến vào nơi ở của loài người, tạo thành tai họa to lớn. Trong lịch sử từng có một lần cao trào nhân loại suýt bị diệt sạch, mãi đến tận khi Chế thẻ sư đầu tiên xuất hiện, trong lúc vô tình đem Tinh thần lực bám vào vỏ cây rơi xuống từ Bạch Thụ, xuất hiện thẻ bài chiến đấu đặc biệt có lực công kích, lúc này mới làm cho thế cục xoay chuyển.

Trước mặt Cố Thần đặt hai tấm thẻ 1 sao, thẻ bài quái vật Grus cùng thẻ bài quái vật Nấm.

Quái vật Grus là một loại dị thú chim của thế giới này. Toàn thân màu tím đen, trên cổ có một vòng lông màu xanh lục, là một loại dị thú bay lượn có công kích yếu kém. Quái vật Nấm, tên như ý nghĩa là linh thực có ngoại hình như cây nấm cỡ lớn, cả thân là loại màu vàng óng chói mắt, có hai con mắt khổng lồ mọc trên thân nấm. Thẻ bài quái vật Grus cùng thẻ bài quái vật Nấm chính là Chế thẻ sư căn cứ vào nguyên hình hai loại dị thú cùng dị thực để tiến hành chế tác.

Hai tấm thẻ bài đều là thẻ bài 1 sao trong số thẻ bài được chế tác tốt nhất, cho nên Tăng Giang trước tiên giúp Cố Thần lấy ra để vừa đọc sách vừa nghiên cứu. Hai tấm thẻ bài cơ bản đều là thẻ bài không có lực công kích gì, thẻ bài quái vật Grus thông thường được dùng để dò xét hoàn cảnh xung quanh có thể gặp nguy hiểm hay không, mà thẻ bài quái vật Nấm chủ yếu dùng để dò xét có nguồn nước hay không, có thể nói là thẻ bài Ma thẻ sư sơ cấp cần chuẩn bị khi đi vào rừng rậm.

Cố Thần vừa nhìn sách bên cạnh vừa cầm thẻ bài nghiên cứu, là một nhân sĩ xuyên qua, muốn nắm giữ loại thiết định kỳ quái này thực sự rất khó khăn. Cho nên Cố Thần làm sao cũng không nghĩ thông vai chính trong tiểu thuyết xuyên qua dị thế với tương lai ở kiếp trước rốt cuộc làm thế nào mà cấp tốc GET(đạt được) một kỹ năng tương quan của thế giới ấy.

"Haizz, xem ra tui cũng không phải vai chính à." Cố Thần nghĩ đến mệnh mình không được Đại thần xuyên qua quan tâm khẽ thở dài, ngược lại theo lời giải thích của Tăng Giang, chỉ cần có thể chữa trị thẻ bài ở thế giới này có thể không chết đói mà còn có thể giàu có một chút, cho nên là người đã từ bỏ quyết tâm hùng bá thiên hạ, đặc biệt không có chí hướng, Cố Thần hiện tại chỉ muốn cấp tốc nắm giữ kỹ năng có thể không chết đói.

Thẻ bài sau khi được chế tạo cũng không thẻ phân biệt tình huống cụ thể từ mặt thẻ, chỉ có thể biết đại khái có thành công hay không thôi. Nếu như là thành công thì mặt bài thẻ bài sẽ hiện ra, thường thì thẻ bài chất lượng càng tốt càng phát sáng. Nếu là chế tác thất bại, vậy toàn tấm thẻ bài sẽ hiện ra màu đen, biến thành cái không có bất cứ giá trị sử dụng nào gọi là thẻ phá. Đương nhiên cũng có tình huống nửa thành công, cũng chính là mặt bài dù hiện ra, nhưng cũng có thể xuất hiện dấu vết, tình huống còn lại màu trắng, vệt đen vân vân... thẻ bài như vậy gọi là thẻ phế.

Còn nếu như muốn biết trị số cụ thể của thẻ bài, tình huống kỹ năng, thì cần phải sau khi dùng máy quét thẻ bài mới có thẻ hiện ra cụ thể. máy quét thẻ bài phi thường đắt, đồng thời căn cứ vào độ chuẩn xác và tính tỉ mỉ mà có sự khác biệt về giá. Cùng là máy quét thẻ bài bên trong Công đoàn Chế thẻ sư hoặc là xí nghiệp lớn đều có thể hiện ra cụ thể trị số sinh mệnh, công kích, năng lực phòng ngự cùng thông tin đẳng cấp kỹ năng của thẻ bài, mà máy quét thẻ bài đơn sơ nhất chỉ có thể hiện ra chủng loại thẻ bài cùng thông tin cơ bản về đẳng cấp giá trị tiêu hao trước mắt.

Cố Thần buồn ngủ nhìn chằm chằm hai tấm bài ngẩn người, bất tri bất giác cậu cảm thấy có một cái sức mạnh nhỏ bé ở trong đầu bồi hồi.

=

=