Chương 2-2: Mẹ nó, người đàn ông này cũng đẹp trai quá rồi đó!

Thời gian chậm rãi trôi qua, Tô Lê hoàn hoàn đắm chìm trong thế giới của chính mình. Cô chuyển từ sofa tới trên giường, từ ngồi ngay ngắn lúc đầu thành nằm sấp xuống, hoàn toàn không chú ý tới áo choàng tắm vốn đã lỏng lẻo trên người mình bởi những động tác này mà càng thêm lỏng lẻo, làm lộ ra không ít cảnh xuân, cũng không chú ý tới cánh cửa phòng tắm lặng lẽ mở ra.

Người đàn ông chỉ quấn một cái khăn tắm bên hông. Anh có thân hình cao lớn, chân tay thon dài, cơ bắp lộ ra vừa đẹp đẽ vừa có màu lúa mạch khỏe mạnh. Cánh tay, chân và bụng đều là cơ bắp, có điều không phải lực lưỡng giống như quán quân cuộc thi thể hình mà là đường cong tuyệt đẹp lại không mất đi vẻ cường tráng.

Có thể nói người đàn ông cao lớn có dáng người hoàn mỹ này tràn ngập hoocmon giống đực, càng đừng nói lúc này chỉ có một chiếc khăn tắm che đậy cơ thể. Hơn nữa, cho dù có khăn tắm cũng không thể ngăn được cái đó to lớn của anh. Chắc chắn rằng không cần biết là nam hay nữ, nhìn thấy cảnh trước mắt này cũng sẽ không nhịn được mà chảy máu mũi.

Thế mà đáng tiếc là người duy nhất có thể chiêm ngưỡng cảnh đẹp này lại đang đắm chìm trong thế giới của chính mình.

Tuy nhiên…

Bạn đứng trên cầu ngắm phong cảnh, người trên tầng ngắm phong cảnh lại đang nhìn bạn.

Người đàn ông ngồi vào sofa bên cạnh giường vô cùng tự nhiên, ánh mắt lại lơ đãng lướt qua cô gái trên giường một lần nữa. Sau khi dừng lại vài giây ở làn da trắng nõn, anh ép mình rời mắt đi. Để rời sự chú ý, anh nhìn về phía những tờ giấy hỗn loạn trên giường.

Anh nhíu mày kinh ngạc, sau đó đưa tay lấy một tờ giấy trong đó lên nhìn cẩn thận, càng nhìn càng thấy thán phục.

Tuy rằng anh không phải người chuyên nghiệp nhưng trong tay cũng kinh doanh châu báu cho nên đối với những chuyện này cũng có chút hiểu biết, ít nhất là một thiết kế có đẹp hay không thì anh cũng phân biệt được, cho nên anh mới cảm thấy kinh ngạc và thán phục như vậy.

Thiết kế của cô thật sự rất tốt!

Càng khiến người khác kinh ngạc hơn nữa là không chỉ có một thiết kế ưu tú như vậy!

Lúc đó anh đã muốn lên tiếng mời cô về công ty của mình, có điều nghĩ lại việc xảy ra trước đó… anh cảm thấy khả năng cô đồng ý rất thấp. Vì không muốn tự tìm mất mặt cho nên anh chỉ đành từ bỏ suy nghĩ này.

Anh buông tờ giấy trong tay xuống, không tùy tiện làm phiền Tô Lê sáng tác mà trở lại sofa cạnh giường, ánh mắt tập trung nhìn ra ngoài cửa sổ đối diện. Giống như ngoài đó là khung cảnh vô cùng xinh đẹp, đẹp đến mức anh nhìn chăm chú như vậy, không rời mắt.

Thế nên lúc sau, khi Tô Lê muốn buộc lại dây thắt lưng thì bị người đàn ông gần như trần trụi đang chuyên tâm ngắm phong cảnh làm cho hoảng sợ.

Sau đó, cô cũng bị “phong cảnh” hấp dẫn.

Không thể tiếp tục như vậy, người đàn ông nắm tay đặt lên môi ho khan vài tiếng, thành công hấp dẫn sự chú ý của Tô Lê. Có điều vẫn là dáng vẻ ngây ngốc, giống như còn chưa phục hồi tinh thần.

Người đàn ông bất đắc dĩ mở miệng: “Tôi nghĩ hai người chúng ta đều cần sửa sang lại dáng vẻ của mình.”

Tô Lê chớp mắt, lại chớp thêm một cái.

Sau vài giây, trong phòng vang lên một tiếng thét kinh hãi, sau đó là một loạt tiếng “bịch bịch” đầy hoảng loạn.



Sau khi thay một bộ quần áo kín người, Tô Lê mới dám ra khỏi phòng tắm. Có điều cô vẫn không dám nhìn về phía người đàn ông kia, mặt cũng đỏ lên vì bối rối.

“Chỗ của tôi không có quần áo phù hợp để anh mặc, chỉ có áo choàng tắm có sẵn trong phòng, anh chỉ có thể chấp nhận thôi.”

Người đàn ông gật nhẹ đầu, đưa tay nhận lấy áo choàng tắm rồi đi vào phòng tắm.

Tô Lê trở về trên giường tiếp tục hoàn thành sáng tác của mình, chỉ là trước khi cầm bút thì cô nhìn ngón tay của mình, vuốt nhẹ đầu ngón tay.

Hình như lúc vừa rồi đưa cho anh ta, hai tay bọn họ tình cờ đυ.ng vào nhau.

Ừm, hơi tê, hơi nóng.

Bên kia, trong phòng tắm.

Người đàn ông không vội vàng mặc áo choàng tắm mà lại làm hành động giống y hệt Tô Lê, nhìn ngón tay của mình, vuốt nhẹ đầu ngón tay.

Ừm, rất mịn, rất mềm.