Chương 1-1: Xuyên vào "Người vợ mang "quả cầu" chạy"

Một ngày mới nữa lại đến, việc đầu tiên Tô Lê làm khi tỉnh lại là vội vàng chạy xuống tầng, nhìn thấy dáng hình quen thuộc kia mới thở phào nhẹ nhõm. Cô không nghĩ ngợi gì nhào về phía đó, giọng nói ngọt ngào: “Ba.”

Người làm nhà họ Tô lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì giật mình. Sau khi trưởng thành, cô chủ vô cùng phản nghịch, trước đó không lâu còn vì một việc nhỏ xíu mà cãi nhau với ông chủ, ai biết được hai vị chủ nhân đột nhiên hòa hợp vậy, còn… Nhưng bây giờ thì đã không còn thấy kỳ lạ nữa rồi.

Dù sao cũng một tuần rồi.

Còn Tô Mộc thì thở dài vừa bất đắc dĩ vừa ngọt ngào: “Ba ở đây.”

Tô Lê nũng nịu không chịu rời đi, Tô Mộc giục mãi cô mới chịu lên tầng rửa mặt.

Tô Mộc run run tiếp tục đọc báo, chỉ là tinh thần của ông không còn đặt trên tờ báo mà là đặt trên cô con gái yêu quý của mình.

Không ai hiểu con cái bằng cha mẹ, đương nhiên Tô Mộc không thể không nhận ra thay đổi của Tô Lê, nhưng ngoại trừ trưởng thành hơn, dính người hơn thì cô vẫn là con gái ngoan của ông. Tô Mộc nghĩ mãi mà không giải thích được nên chỉ có thể cho rằng sự thay đổi này là do giấc mơ kỳ lạ của Tô Lê.

Cũng không biết con bé mơ cái gì.

Tô Lê biết rõ ba của cô đã phát hiện ra cô thay đổi rồi. Ba cô từ hai bàn tay trắng dựng lên sự nghiệp lớn như vậy đương nhiên không phải là người ngốc, nhưng cô không hề lo lắng chút nào, thậm chí còn cảm thấy vui khi thấy ông ấy phát hiện ra bí mật của mình.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, cô vẫn là cô, là Tô Lê.

Sau khi trải qua vài ngày, cô phát hiện thế này với thế giới ban đầu của cô là hai thế giới song song bởi vì xung quanh và thế giới ban đầu không có chút khác biệt nào. Những điều nguyên chủ trải qua từ nhỏ đến lớn giống y hệt cô, đều là mất mẹ khi còn nhỏ, được ba nuôi lớn. Tính cách của hai người, thậm chí bạn bè cũng giống nhau, điều khác nhau duy nhất là Tô Mộc.

Ở thế giới của cô, Tô Mộc gặp tai nạn… Có điều bởi vì chuyện này nên cô trưởng thành hơn nguyên chủ, khả năng chịu đựng tâm lý cũng tốt hơn.

À, còn một điều khác nữa, đó chính là nữ chính Lâm Manh Manh và nam chính Tần Kiêu.

Nữ chính Lâm Manh Manh tuy là trùng tên trùng họ trùng bề ngoài với bạn thân cô nhưng tính cách thì hoàn toàn khác biệt. Bạn thân của cô là một người phụ nữ đanh đá, còn nữ chính thì… Chỉ có thể nói là khả năng của tình tiết vô cùng vĩ đại, nếu không thì sao cô có thể thưởng thức nguyên chủ có tính cách giống mình y đúc chứ.

Còn nam chính Tần Kiêu trong thế giới kia của cô chính là nhân vật không hề xuất hiện.

Có điều không vấn đề gì, Tô Lê đã hạ quyết tâm rời xa bọn họ, trốn tránh nội dung câu chuyện cho nên cho dù có khác với thế giới ban đầu của cô thì cô cũng không quan tâm.

Hưởng thụ hiện tại mới là việc quan trọng nhất!

Thế nên khi nhận được điện thoại của Lâm Manh Manh, nghe thấy giọng nói dịu dàng của cô ấy hẹn cô ăn cơm, Tô Lê lập tức từ chối.

“Mình cảm thấy những lời cậu nói với mình trước đây rất đúng. Hai ngày tới mình định ở nhà với ba mình.”

“Nhưng mà sau đó mình phải đi làm rồi, mình sợ…”

“Có sao đâu, tương lai còn dài như vậy, sợ gì không có thời gian chứ?”

“Vậy cũng được.”

“Không nói nữa, mình còn có việc, cúp trước nhé.”

“... Ừm.”

Sau khi cúp điện thoại, Tô Lê thở phào một hơi. Có lẽ do giọng nói quá giống nên khi cô nghe cách nói chuyện của Lâm Manh Manh khác hoàn toàn với bạn thân mình thì cảm thấy không được tự nhiên.

Tô Mộc ở bên cạnh nhíu mày, làm như lơ đãng hỏi thăm: “Điện thoại của Manh Manh à? Không đi gặp con bé, hai đứa có mâu thuẫn gì hay sao?”

Tô Mộc là người ba vô cùng tiến bộ, ông chưa từng quản giao thiệp của con gái mình. Chỉ là đôi khi ông thật sự ngạc nhiên khi thấy con gái mình chơi cùng Lâm Manh Manh, lại còn chơi thân như vậy. Không phải bởi vì ông thấy Lâm Manh Manh có gì không tốt, chỉ là cảm thấy tính cách của Tô Lê ít khả năng sẽ thích Lâm Manh Manh cho nên mới ngạc nhiên như vậy, thậm chí còn có một lần ghen tị với Lâm Manh Manh.

Tô Lê lắc đầu, nói: “Không có mâu thuẫn gì, chỉ là… chỉ là hiện tại cảm thấy không hợp.”

Tô Mộc gật đầu nhưng không nói thêm gì, bởi vì đây là chuyện riêng của Tô Lê, ông tin rằng cô sẽ giải quyết tốt, cho dù không giải quyết tốt cũng không sao, còn có ông.

“Hôm nay bảo bối ngoan còn có sắp xếp gì khác không?”

“Con không.”

“Vậy không bằng đi với ba đến một bữa tiệc nhé, ở một câu lạc bộ mới khai trương, nghe nói rất thú vị, con có thể vào trong chơi cũng được.”

Tô Lê không nghĩ nhiều, đồng ý, lập tức lên phòng trang điểm.

Tô Mộc thấy vậy thì cười, nụ cười vô cùng chiều chuộng, rồi mới gọi điện thoại cho thư ký của mình, dặn anh ta sắp xếp bữa tiệc hôm nay ở câu lạc bộ mới mở, hơn nữa còn trả hết chi phí cho bữa tiệc này, dù sao cũng là ông đột ngột đổi địa điểm mở tiệc.

Đúng, tuy không nhúng tay vào chuyện của con gái mình nhưng tìm một chỗ để con gái mình giải sầu thì có thể chứ?