Chương 12

Yến Chấp Mạch quỳ xuống trước mặt bà, nhẹ nhàng nắm lấy tay Diêu Tiên Điệp, bất lực nói: "Bà nội, cháu là Chấp Mạch, là cháu trai của bà, Yến Chấp Mạch, bà có nhớ không?"

Diêu Tiên Điệp đỏ mặt đánh anh một cái: "Ôi trời, anh chàng đẹp trai này nghịch ngợm quá! Vừa bước tới đã chạm vào bàn tay nhỏ của người ta, xấu hổ chết mất!"

Yến Chấp Mạch: "..."

Giản An Miên nhịn không được nữa, nhìn sắc mặt Yến Chấp Mạch tối sầm, buồn cười quá đi, cậu chưa bao giờ thấy nhân vật chính công chán nản như vậy.

Yến Chấp Mạch cũng không biết nên cười hay nên khóc, nhưng anh vẫn kiên nhẫn cùng bà nội trò chuyện một lúc lâu.

Giản An Miên cảm thấy rất kỳ lạ, người đàn ông này dường như lộ ra một bộ mặt khác.

Nó khác với mấy lời miêu tả đơn giản trong tiểu thuyết, “bất ổn, lạnh lùng và độc đoán” mà là hình ảnh đa diện và sống động, tựa như một người đang sống sờ sờ.

Phải đến lúc này, Giản An Miên cuối cùng cũng có cảm giác “đây là thế giới thực” chứ không đơn giản chỉ là một cuốn tiểu thuyết được viết theo một chiều.

Những nhân vật phụ mà tiểu thuyết chỉ nhắc sơ qua, khi ở trong thế giới thực này đều có những tính cách và cuộc đời riêng.

Không cuộc đời nào lại bị gói gọn trong những câu chữ lạnh lùng.

Diêu Tiên Điệp đôi lúc gọi Yến Chấp Mạch là cha, đôi lúc gọi Yến Chấp Mạch là ông nội.

Đối với bà, đây là hai người đàn ông quan trọng nhất trong ký ức của bà.

Chồng và con trai bà.

Một lúc lâu sau, ánh mắt Diêu Tiên Điệp dần dần trở nên tỉnh táo, cuối cùng bà cũng nhận ra Yến Chấp Mạch, cười nói: “Chấp Mạch tới rồi.”

“Bà nội, cháu tới thăm bà,” Yến Chấp Mạch vội vàng kéo Giản An Miên lại gần, “Con cũng đưa cháu dâu của bà đến.”

Giản An Miên nghe thấy xưng hô này mà đỏ mặt, có chút khẩn trương, ngượng ngùng gọi: “Bà nội.”

Diêu Tiên Điệp nhanh chóng mỉm cười đáp lại, liên tục khen ngợi Giản An Miên, thắc mắc: “Cô gái này xinh đẹp quá đi, nhưng sao lại gầy như vậy? Bình thường con có ăn nhiều không? Đứa nhỏ này thật dễ nhìn, nhưng sao tóc con lại ngắn thế?”

Giản An Miên sửng sốt một lúc, ngơ ngác nhìn Yến Chấp Mạch.

Hôn nhân đồng giới đã được hợp pháp hóa cách đây không lâu, nhưng hầu hết mọi người ở cùng thời đại với bà nội vẫn không thể chấp nhận được, họ cũng không biết phải làm sao để giải thích với bà...

Giản An Miên chưa kịp nghĩ chuyện gì đã nghe thấy Yến Chấp Mạch trực tiếp nói: “Bà nội, cậu ấy là con trai.”

Giản An Miên sợ ngây người!

Anh không sợ chọc giận bà nội sao? !

Cậu theo phản xạ siết chặt tay Yến Chấp Mạch, Yến Chấp Mạch vỗ nhẹ an ủi cậu: “Không sao đâu.”

Bà nội sửng sốt, bà nhìn khuôn mặt ngây ngô đang đỏ bừng của Giản An Miên, rồi nhìn vào bàn tay đang nắm của họ, bà nói: "Thì ra là con trai, xin lỗi bạn nhỏ. Bà nội vừa rồi nói sai, con trai cũng rất tốt, con trai thật đáng yêu... Cháu trai nhỏ của ta thế mà đã cưới một chàng vợ, lại còn nhỏ như vậy, chuyện này thật là..."

Có phải là biếи ŧɦái không? Trong lòng Giản An Miên lặng lẽ nói thêm. Bà ơi, đây hẳn là điều bà muốn nói!

"Khụ, bà nội, đây gọi là thời thượng." Yến Chấp Mạch nghiêm túc nói: "Người đàn ông đẹp trai lắm tiền lại còn độc thân như con đều đang tìm mấy thiếu niên trẻ tuổi xinh đẹp..."

"Ngài Yến!" Giản An Miên lập tức đỏ mặt.

Làm sao anh có thể nói những câu như vậy trước mặt bà ngoại? Anh có còn biết ngại không?!

Diêu Tiên Điệp đánh mắng Yến Chấp Mạch: "Yến Chấp Mạch! Miên Miên còn nhỏ, sao cháu có thể nói những lời như vậy trước mặt một đứa trẻ? Cháu có biết ngại không?"

Nhìn thấy cảnh tượng hạnh phúc của bà nội và cháu trai trước mặt, Giản An Miên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhân vật chính công thật can đảm, vừa rồi hù chết cậu!

Cũng may bà nội là người cởi mở, nếu không cậu thật sự không biết phải làm sao để xin lỗi bà nội.

Chỉ là... tại sao hành vi của nhân vật chính công lại giống như đưa cậu về ra mắt gia đình vậy?

Liệu bọn họ còn có ly hôn không?

Đúng lúc này, một giọng nữ dịu dàng nhưng nghe rất khó chịu đột nhiên vang lên từ phía sau.

"Ối, đây không phải là Chấp Mạch sao? Thật trùng hợp, hôm nay Chấp Mạch cũng đến thăm bà nội à."

Khung cảnh ấm áp ban đầu lập tức bị phá vỡ.

Yến Chấp Mạch thờ ơ quay đầu lại, nhìn thấy mẹ kế Bach Mộc Nhu cùng em trai em gái của anh đi tới.