Chương 6: Ngủ cùng Hoàng hậu

Cố Dao dùng ngón tay thon dài của mình nâng cằm Bạch Miên lên, ám muội tiến lại gần, kề sát đôi môi yêu kiều vào cổ nàng, hít lấy một hơi nói: “Đào Tần, đêm nay chỉ có hai ta.”

Bạch Miên nuốt một ngụm nước bọt, đến giờ phút này thì nàng tin rồi. Vị Hoàng hậu này chính là… thích phụ nữ. Cái bìa truyện kia là gạt người sao?

“Thần thϊếp không phải là không thể thích nữ nhân, nhưng mà thần thϊếp không thể ngủ với người mình không yêu đâu thưa Hoàng hậu.” Nàng bất lực mếu máo đến thảm thương.

Cố Dao đăm chiêu một chút, ánh nhìn từ dưới ngực quét lên trên gương mặt Bạch Miên, “Yêu sao?”

“Phải, phải… chính là yêu. Có yêu mới có thể cùng chung chăn gối.”

Bạch Miên từ trước đến nay chưa từng rung động với bất kì người cùng giới nào. Nhưng trong thâm tâm nàng biết nàng không hề quan trọng chuyện người cùng đi đến trọn đời là nam hay nữ. Chỉ cầu một người cùng tần số cảm xúc, cùng tình nguyện thấu hiểu đối phương là đủ.

“Vậy ngươi yêu Hoàng thượng sao? Nếu là Hoàng đế thì được sao?” Ánh mắt Cố Dao tăng thêm vài phần sắc bén, nhìn không ra tâm tư của nàng.

“Không yêu. Người nghĩ xem, ví như người ra đường bị một con rồng bay từ trên cao xuống cắn một cái, người có thích bị nó cắn không?” Bạch Miên gập bàn tay cong cong che một bên miệng, rụt rè nói tiếp: “Tất nhiên là không đúng không, do vậy người đã bị cắn nhưng trong lòng người không hề muốn, là như vậy đó thưa Hoàng hậu.”

Cố Dao giật giật khóe miệng, “Nghe qua cũng có chút lí lẽ.”

Bạch Miên liền được nước lấn tới, “Cho nên là, người có thể cho thần thϊếp thêm chút thời gian không, thần thϊếp nhất định cố gắng thật mau chóng thích người. Sau đó chúng ta ngủ.”

Nói chuyện với những nhân vật lớn không thể từ chối, chỉ có thể vừa nịnh nọt vừa trì hoãn, ít ra tỉ lệ thành công còn có một chút.

Cố Dao nhún vai, đáp: “Không được.”

Bạch Miên chớp chớp mắt long lanh, bày ra bộ dạng đáng thương.

Cố Dao cười, dùng ngón trỏ chỉ vào trán nàng, thuận thế đẩy nàng nằm xuống, dùng chăn đắp lại.

“Ngủ thì bây giờ phải ngủ, cái khác phải xem tâm trạng bổn cung đã.”

Thấy Cố Dao nhắm mắt lại, tiếp theo cũng không thấy động tĩnh gì bèn ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Thỏ thẻ nói: “Nương nương ngon giấc, mộng đẹp.”

……….

Bích Ngọc cung nằm gần với Phượng Hoàng cung (Cung Hoàng hậu ở) nhất. Vừa mở cửa ra đi vào liền thấy hai bên lối đi là hai ao sen. Nước trong ao có màu xanh tựa như ngọc bích, trong suốt. Những khi mặt trời lên cao, ánh sáng chiếu rọi xuống đáy ao vô cùng đẹp.

Lối đi giữa hai ao là một cây cầu gỗ dài, rộng rãi vừa cho 3 người đi một lượt. Chỉ là những khi trời mưa sẽ hơi trơn trượt.

8 giờ sáng Bạch Miên được thả về Bích Ngọc cung. Hoàng hậu nương nương cao cao tại thượng tuyên bố nàng không cần thỉnh an ai khác ngoài nàng ta.

Bạch Miên có thể ở cung của mình, ngoài thỉnh an buổi sáng thì mỗi khi thấy bồ câu bay vào phải lập tức đi qua làm vui lòng Cố Dao. Thật ra cũng không quá tệ, tuy chỉ là phương án tạm thời nhưng cố gắng ôm chân nàng ta một chút cũng không thiệt.

Món ăn cũng nhiều hơn, ngon hơn. Khi nào gặp Thôi An nhất định nói với anh ấy không cần gửi đồ ăn nữa. Bạch Miên trong lòng vui vẻ đi thăm thú cung mới của mình. Bích Ngọc cung chú trọng màu xanh lục làm chủ đạo, rộng rãi hơn cả cung của Vạn Tần.

Cung Vạn Tần chủ yếu nhiều phòng ốc, cung của nàng lại ít hơn nhưng bên ngoài lại nhiều thứ đáng để ngắm hơn. Phía trước thấy ao sen, bên hông là vườn hoa, vườn hoa này sẽ có một lối đi dẫn ra phía sau cung.

Phía sau cung chính là nơi trưng bày những tảng đá lớn màu xanh lam, xanh lục, xanh ngọc.

Những tảng đá lớn này nghe nói buổi tối sẽ phát ra ánh sáng lờ mờ rất đẹp.