Chương 5: Phân Gia

Lần thứ ba trở về, liền mang theo nàng và một đứa trẻ mới được 6 tháng tuổi trở về.

Người sáng suốt đều nhìn ra được, người vợ mới mà Lý Trường Huy mang về này chưa từng sinh đẻ qua, không có khả năng là mẹ ruột của ba đứa nhỏ.

Mà chuyện thứ nhất sau khi Lý Trường Huy về nhà chính là cho cha mẹ một khoản bạc, sau đó dẫn dẫn theo hai con trai từ trong nhà cha mẹ mình ra, mang theo con trai út và vợ mới cưới của mình dọn tới ở trong nhà cũ trước kia.

Mỹ danh rằng, hắn đi đánh giặc đã gϊếŧ quá nhiều người, sát khí trên người rất nặng, sợ ảnh hưởng tới người già trẻ nhỏ ở trong nhà.

Lâm Hòa thấy, còn không bằng nói Lý Trường Huy chỉ là không muốn ở cùng một chỗ với cha mẹ hắn nên mới tìm cớ để phân gia, vẫn là lấy lý do để người khác không thể phản bác được.

Dù sao, dựa vào sự quan sát mấy ngày nay của nàng, hình như Lý Trường Huy khiến người khác vô cùng sợ hãi?

Ít nhất là đại cô nương tiểu tức phụ trong thôn, bao gồm một số ít đứa nhỏ nhìn thấy Lý Trường Huy thì đều chọn đi đường vòng.

“Cẩu Đản, nương, đệ đệ, chúng ta đã về rồi.”



Một giọng nói lớn nghe vô cùng cao hứng truyền đến từ bên ngoài, một cậu nhóc, cũng chính là Cẩu Đản kích động mà vội vàng chạy ra ngoài.

“Đại ca, cha, các người đã về rồi, nương làm cơm xong rồi, giờ đang cho đệ đệ ăn cơm đó ở.”

Lâm Hòa vừa ngửa đầu, liền nhìn thấy hai người một lớn một nhỏ đã trở lại, đứa nhỏ kia là con trai lớn của Lý Trường Huy, kêu Cẩu Thặng, năm nay bảy tuổi, ca ca của Cẩu Đản.

Người kia thân hình cao lớn, vai rộng eo thon, chân dài, dáng người đĩnh bạt, dù mặc quần áo thô ráp, cõng sọt, gánh thùng nước thì vẫn xuất chúng như cũ.

Không hổ là tòng quân mười năm, còn có thể bình an trở về, trong lòng Lâm Hòa nói thầm, sợ là Lý Trường Huy này đã có chức vị không nhỏ ở trong quân đội, bằng không nếu chỉ là một binh lính bình thường thì cũng không dưỡng ra được khí chất như vậy.

Chỉ là không biết là vì sao lại cởϊ áσ giáp về quê.

Lại nhìn lên trên, vốn là khuôn mặt anh tuấn mày rậm mắt to, thì lại có một vết sẹo dài bằng một ngón tay kéo từ đuôi mi mắt xuối đến cằm, nhìn vô cùng dữ tợn đáng sợ, giống như là một con rết thật lớn.

Lúc ấy cũng chính là bởi vì vết sẹo này, hơn nữa hắn còn ôn nhu ôm một nãi oa oa, cảm giác vô cùng không thích hợp lại rất tự nhiên mới khiến nàng nhìn hắn nhiều hơn vài lần.