Chương 11: Báo Thù Cho 2 Mẹ Con

Cơ mà bây giờ cô đã đến đây rồi, dựa theo lý lẽ trong TV cũng như trong tiểu thuyết, hẳn là không thể trở về được nữa, chỉ có thể nghĩ cách sống thật tốt ở cái thời đại này mà thôi. Nếu đã mượn thân xác của người ta, đương nhiên cũng phải giúp cô ấy báo thù rồi!

Triệu Vãn Thu đặt tay phải ở trên ngực, mặc niệm trong lòng: Những không cam tâm của cô, những bất công cô gánh chịu, công bằng của cô, tôi đều sẽ thay cô đòi lại hết, từ nay về sau, tôi chính là Triệu Hướng Thu cô, tôi sẽ làm cho những người đã hại cô phải chịu trừng phạt thích đáng! Cô và con gái cứ yên tâm đi đầu thai đi, kiếp sau có tìm đàn ông thì nhất định phải mở mắt to nhìn thật kỹ vào nhé!

Sau khi Triệu Vãn Thu mặc niệm xong, khóe mắt không tự chủ được mà chảy ra hai giọt nước mắt, không cam lòng cùng oán niệm trong lòng cũng theo đó mà tiêu tán, hẳn là sau khi Triệu Hướng Thu nghe được những lời cô nói, cũng tin cô có thể báo thù cho mẹ con cô ấy, trở lại bình thường...

Lúc Triệu Hướng Thu mở mắt ra, phát hiện Triệu Trác Nghiên đang nhìn cô chằm chằm.

“Mẹ, sao mẹ lại khóc? Mẹ đã nhận được những ký ức gì vậy? Có phải là bị người và vật trong đó làm cho cảm động không?”

Triệu Hướng Thu cốc nhẹ lên trán Triệu Trác Nghiên: “Không phải cảm động, là tiếc hận! Mẹ đã nói chuyện với chủ nhân cơ thể này rồi, sau này sẽ mượn cơ thể và thân phận của cô ấy và sống thật tốt, sau đó báo thù cho cô ấy và con gái, cho nên, mẹ của con sau này không phải tên là Triệu Vãn Thu nữa mà là Triệu Hướng Thu, nhớ chưa?”



“Dạ nhớ rồi!”

Sau đó Triệu Hướng Thu kể hết lại toàn bộ cuộc đời trong trí nhớ của nguyên thân cho Triệu Trác Nghiên, Triệu Trác Nghiên sau khi nghe xong thì tức giận không thôi: “Chưa thấy ai tồi tệ như vậy! Còn hơn cả ba và bà nội trước kia! Cơ mà cái người Triệu Hướng Thu này cũng thật là quá vô dụng, không biết phản kháng trả thù lại! Nếu cô ấy có một nửa khí thế và năng lực của mẹ thì chắc chắn cũng không đến mức sống hèn nhát như vậy, còn bị người ta hại chết như vậy!”

“Thời đại này có rất nhiều cô gái giống như ‘ Triệu Hướng Thu ’ vậy, chúng ta không thể nào kiểm soát được họ đâu, nên tự lo cho bản thân trước đi. Trong ký ức con có xuất hiện gì đặc biệt không? Còn nữa, mẹ là bởi vì đυ.ng vào công tắc bị rò điện nên mới đến đây, còn con sao lại thế này?”

Triệu Trác Nghiên ngượng ngùng cười: “Lúc ấy con nhìn thấy mẹ bị điện giật, dưới tình thế cấp bách không nghĩ ngợi gì, theo bản năng lao vào kéo mẹ ra, sau đó liền...”

Triệu Hướng Thu:...