Chương 43: - Anh Trai "trời Lạnh Rồi, Vương Gia Phá Sản Thôi"

Ý tưởng này của Phương Nam đã được giấu trong lòng từ lâu.

Rốt cuộc bà ấy cũng là phụ nữ, cũng từng chờ mong có được tình yêu, ảo tưởng có một cuộc sống hạnh phúc sau khi kết hôn. Chỉ là sau khi kết hôn còn chưa tới một tháng ảo tưởng này rất nhanh đã tan vỡ. Cũng không phải là mất đi cảm giác mới mẻ gì đó, Vương Gia Phái đối với bà ấy căn bản cũng không có cảm giác mới mẻ, nguyên nhân chỉ bởi vì bà ấy đã mang thai.

Nhiệm vụ nối dõi tông đường của ông ta đã hoàn thành.

Trong thời gian bà ấy mang thai, mỗi ngày Vương Gia Phái đều đi sớm về khuya thậm chí có đêm không về nhà, lúc trở về thì trên người cũng mang theo những mùi nước hoa khác nhau, thậm chí có đôi khi mùi trên người rất hỗn độn. Tuy rằng mùi vị rất nhạt, nhưng đối với một người được dạy dỗ theo tiêu chuẩn của tiểu thư khuê các như Phương Nam mà nói phân biệt mùi hương chỉ là kỹ năng cơ bản, bà ấy thậm chí còn có thể tự mình pha chế hương liệu.

Vào thời điểm đó, bà ấy đã muốn ly dị.

Nhưng lại bị những người bên cạnh thay phiên nhau khuyên can nên bà ấy chỉ có thể đem suy nghĩ trong đầu đè ở đáy lòng.

Khi bà ấy mang thai nhà chồng coi bà ấy như châu như bảo, đem bà ấy coi như bảo bối nâng ở trong lòng bàn tay, bên phía nhà mẹ đẻ cũng thường xuyên đến nhà an ủi bà ấy phải có tâm trạng thoải mái, không cần để ý đến sự phong lưu của Vương Gia Phái mà nên nhanh chóng sinh ra một đứa con trai làm người thừa kế từ đó địa vị của bà ấy ở Vương gia sẽ được bảo đảm.

Bà ấy chỉ có thể tiếp tục sống trong trạng thái tâm lý không tình nguyện và sinh ra Vương Hành.

Vừa sinh con mà không có sữa.

Khi bà ấy sinh ra đứa con trai có khả năng nối dõi tông đường nhà chồng đã mừng rỡ như điên, chuyện nuôi con liền không cần bà ấy quan tâm. Lúc mang thai không có sự chờ mong, sinh rồi lại không tự tay chăm sóc thế nên tình cảm tất nhiên không sâu đậm.



Hơn nữa.

Sau khi sinh Vương Hành, vợ chồng bọn họ cũng không có xảy ra quan hệ vợ chồng gì nữa, thậm chí sự tồn tại của Vương Nhĩ Ngọc còn là một sự cố khi Vương Gia Phái say rượu ép buộc phát sinh quan hệ nên bà ấy mới mang thai, Phương Nam đối với việc sinh đứa con thứ hai có tâm tình rất phức tạp. Bà ấy không muốn sinh, lại không thể nhẫn tâm đi phá thai.

Cứ kéo dài liền sinh ra Vương Nhĩ Ngọc.

Ban đầu Phương Nam thậm chí còn có tâm lý chán ghét hai anh em Vương Hành và Vương Nhĩ Ngọc, mỗi lần nhìn thấy bọn họ bà ấy đều cảm thấy tâm trạng phức tạp, bởi vì sau khi sinh ra bọn họ, bà ấy cũng không còn đường lui nữa.

Đồng thời.

Những lời nói an ủi dịu dàng của hai nhà đối với bà ấy trong thời gian mang thai cũng lập tức bị mất đi toàn bộ, tất cả bạn bè, nhà chồng, nhà mẹ đẻ lập tức thay đổi thái độ. Bọn họ nhao nhao kể lể, trách móc về bất hạnh của mình hoặc là chuyện phiền lòng của người bên cạnh, nói cái gì trong gia đình giàu sang quyền quý chuyện chồng đi nɠɵạı ŧìиɧ đều là chuyện bình thường, thậm chí còn có trường hợp vợ hợp pháp bị tiểu tam tiểu tứ tìm tới nhà để khıêυ khí©h, nguời vợ bị ép ly hôn để nhường vị trí cho tiểu tam.

Phương Nam lại một lần nữa bị khuyên phải chấp nhận.

Bà ấy nghĩ như thế này.

Trường hợp gả cho một kẻ nghèo ngay từ đầu có thể sẽ được trân trọng, đối xử một cách toàn tâm toàn ý, nhưng phải đánh cuộc vào nhân phẩm và lương tâm của anh ta ở tương lai, có thay đổi khi anh ta giàu có hay không. Có lẽ sẽ tiếp tục đối xử tốt với bà ấy, có lẽ tiểu nhân đắc chí muốn vứt bỏ người vợ đã chứng kiến lúc nghèo hèn nhất của anh ta. Còn nếu như lại gả cho một gia đình giàu có với điều kiện ngang nhau, không chừng đối phương lại là một Vương Gia Phái khác.

Ít nhất ở Vương gia bà ấy đã có cỗ dựa vững chắc.

Phương Nam khinh thường việc phải tự hạ mình xuống để nịnh nọt lấy lòng Vương Gia Phái, càng sẽ không không bao giờ làm thấp thân phận mình để đi nhằm vào người thứ ba.



Lúc đó bà ấy cho rằng phương pháp duy nhất để bà ấy có thể sống đàng hoàng đó là duy trì niềm kiêu ngạo của một tiểu thư khuê các.

Cho đến tận bây giờ.

Khi đứng dưới ống kính.

Phương Nam nghe những lời khen ngợi chân thành của nhϊếp ảnh gia khi thấy biểu hiện của bà ấy, trái tim tưởng như đã chết lại một lần nữa đập lên. Những giấc mơ vốn tưởng rằng vô vọng bây giờ đã được thực hiện. Cho dù chỉ được trải nghiệm lần này, không có về sau, thì một lần được sống với ước mơ của mình như vậy cũng làm cho bà ấy cảm thấy thỏa mãn, và đây chính là chứng cứ bà ấy đã đấu tranh thành công với vận mệnh của mình.

Điều quan trọng nhất là.

Con gái ủng hộ và giúp cho bà ấy thực hiện ước mơ làm cho trái tim lạnh giá của bà ấy cảm thấy một cảm giác ấm áp mà trước nay chưa từng có.

Còn có sự thông cảm của con trai dành cho mình.

Lần đầu tiên.

Được trải nghiệm tình cảm gia đình là gì.

Hôm nay Vương Hành cũng có mặt tại hiện trường, dù sao bản thân Đao Tỉ mặc dù rất bận rộn với công ty nghiên cứu của cô mà còn dành thời gian làm xưởng đồ chơi cho anh, người thụ hưởng thực tế như anh dù thế nào đi nữa cũng phải đi cùng đứng ở hiện trường.