Chương 40: - Anh Trai "trời Lạnh Rồi, Vương Gia Phá Sản Thôi"

Đao Tỉ đã đổi ý.

Trong nguyên tác không có nhiều miêu tả về Vương Gia Phái, chỉ hời hợt viết về việc ông ta nɠɵạı ŧìиɧ, có con riêng. Trong trí nhớ của Vương Nhĩ Ngọc ấn tượng về ông ta càng không có bao nhiêu, cô đại khái xem ba Vương giống như máy ATM. Đao Tỉ vốn cho rằng Vương Gia Phái còn có thể cứu chữa một chút, hiện tại lại cảm thấy vẫn là để cho một mình ông ta chịu "Trời lạnh, tập đoàn Vương thị phá sản" đi.

Vương Gia Phái còn đang cố gắng dụ dỗ.

Ông ta bày ra một bộ mặt ôn hòa mà trong ấn tượng cô rất ít thấy, giọng dụ dỗ nói: "Nhĩ Ngọc, con yên tâm, ba sẽ nhớ kỹ công lao của con..." Giọng điệu đầy ôn nhu nếu chỉ nghe ngữ điệu liền sẽ có cảm giác cô là báu vật của ông ta.

Đao Tỉ nheo mắt.

Cô đem tầm mắt đặt ở trên người của thanh niên hiện tại đang đứng phía sau Vương Gia Phái.

Vừa rồi Vương Gia Phái khi thấy hai mẹ con bọn họ xuất hiện theo bản năng đem anh ta giấu ở phía sau, vẻ mặt trong nháy mắt có chút hoảng hốt lo sợ. Căn cứ vào trí nhớ trong đầu có thể biết được, người này có lẽ chính là đứa con ngoài giá thú kia.

Trong nguyên tác anh ta chính là người "ngư ông được lợi".

Nam chính trong nguyên tác khiến Vương thị phải tuyên bố phá sản chỉ trong ngắn ngủi ba ngày, tốc độ tan rã nhanh như vậy một là do nội bộ công ty có rất nhiều sâu mọt, hai là có vị con riêng này ở bên trong làm nội ứng. Anh ta đã được Vương Gia Phái âm thầm bồi dưỡng nên vẫn có chút tài năng, biết nội bộ công ty đã không còn cứu được nữa, dứt khoát quyết định phá hủy tất cả làm lại từ đầu.

Người thua cuối cùng chỉ có Phương Nam và hai đứa con của bà ấy.



Vương Hằng vẻ mặt rất mâu thuẫn, trong mắt anh ta mang theo kɧoáı ©ảʍ đắc ý, còn có một chút tự ti mà chính anh ta cũng không nhận ra. Khi đối mặt Đao Tỉ anh ta ưỡn ngực ngẩng đầu, cố gắng thể hiện ra cảm giác về sự ưu việt, chỉ là nhìn nhau chưa tới ba giây đã không chịu nổi áp lực mà cúi đầu, anh ta nắm chặt nắm đấm.

Sự thất bại này làm cho anh ta rất buồn bực.

Nhưng anh ta an ủi bản thân bằng cách nghĩ đến một sự thật khác.

Tập đoàn Vương thị tên là Thiên Hằng.

Tuy rằng tên của anh ta và Vương Hành có cùng âm nhưng lại không cùng vận mệnh, nhưng chữ Hằng lại dùng cùng chữ với chữ trong tên của công ty. So với đồ vô dụng suốt ngày ăn chơi Vương Hành kia thì hiển nhiên Vương Gia Phái càng coi trọng anh ta, tương lai tất cả mọi thứ đều sẽ là của anh ta!

Xác nhận suy nghĩ trong lòng.

Đao Tỉ không có hứng thú ứng phó Vương Gia Phái.

Trực tiếp cắt đứt suy nghĩ của ông ta: "Tòa nhà văn phòng trên tầng cũng không phải chỉ thuộc về một mình con, nửa quyền sở hữu còn lại thuộc về Bạch gia, con và Bạch thiếu hợp tác phát triển một hạng mục nhỏ chơi đùa, yêu cầu của ba xin lỗi con làm không được.”

"Đến lúc đó nhất định ba sẽ chuẩn bị cho con một phần của hồi môn thật dày...”

Lời nói sau đó của Vương Gia Phái nhất thời nghẹn ở trong cổ họng.

Nhà họ Bạch, ông ta không thể trêu vào.



Đao Tỉ phủi đi bụi bặm thực ra cũng không tồn tại trên làn váy, giọng điệu hời hợt nói: "Vương tổng, tôi còn có việc đi trước, không quấy rầy buổi tối ngài cùng vị con riêng này người một nhà chia sẻ niềm vui gia đình nữa." Vừa nãy thang máy đi lên không biết bị ai ấn, trước khi cửa được mở ra, bọn họ đang thảo luận buổi tối sẽ tổ chức sinh nhật cho con gái riêng.

Một câu này, ba người thay đổi sắc mặt.

Trên mặt Vương Gia Phái hiện lên vẻ xấu hổ bối rối.

Vương Hằng cúi đầu càng thấp hơn.

Vẻ mặt Phương Nam thì u ám vô cùng.

Bà ấy biết Vương Gia Phái không phải thứ tốt, bên ngoài cũng có rất nhiều tình nhân, nhưng những người tình kia của ông ta chỉ cần thức thời không gây sự đến trước mặt, bà ấy đều sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt coi như không tồn tại. Phương Nam cũng mơ hồ biết ở bên ngoài Vương Gia Phái hình như có con riêng, nhưng bà ấy không nghĩ tới đứa con riêng này lại lớn xấp xỉ với Vương Hành!

Suy đoán theo tuổi tác có lẽ là trong thời gian bà ấy vừa mang thai.

Ánh mắt Phương Nam nhìn hai người đều có chút âm u lạnh lẽo.

Vương Gia Phái là nguồn gốc của tội lỗi thì không cần phải nói, nhưng Phương Nam đối với con riêng của kẻ thứ ba cũng rất ghê tởm. Đừng nói với bà ấy là đứa trẻ thì vô tội, bọn họ vốn dĩ không thể lựa chọn ba mẹ cho mình, nếu con riêng sinh ra gặp phải ba mẹ là người thứ ba, bọn họ từ lúc ra đời đã không lúc nào không xâm phạm lợi ích chính đáng của người vợ hợp pháp.

Bọn họ có lỗi! Có tội!