Chương 38: - Anh Trai "trời Lạnh Rồi, Vương Gia Phá Sản Thôi"

Ngoài tất cả những điều này, cô gái nên có một chút văn thơ, đọc nhiều sách hơn, phát triển trí thông minh và tài năng.

Các tài năng của tiểu thư khuê các thời cổ đại trung quốc như cầm kỳ, thư họa cũng là điều cần thiết phải học.

Phương Nam, chính là dựa theo tiêu chuẩn của tiểu thư khuê các để bồi dưỡng.

Dựa theo những gì Phương Nam học được, nếu đặt ở trên người nữ chính ngôn tình thì chính là tiêu chuẩn của hình mẫu nữ chính Mary Sue mềm mại yếu đuối, bất luận lúc nào cũng chỉ thể hiện ra ngoài vẻ tao nhã và hoàn mỹ nhất. Ở phương diện này thì Đao Tỉ rất bội phục Phương Nam, bản thân cô có vô số thời gian xuyên qua các thể giới mới có thể tích lũy được nhiều kiến thức như bây giờ, cũng coi như một loại gian lận, mà bà ấy thật sự chỉ dùng một đời đã đạt tới hình tượng tiểu thư khuê các hoàn mỹ.

Hình ảnh quý bà mà Đao Tỉ thiết lập trước vô cùng phù hợp với mẹ Vương.

"Nhĩ Ngọc.”

Sau khi gọi một tiếng Phương Nam lại không biết nên nói cái gì.

Khi còn nhỏ, bà ấy sẽ không chống lại ba mình.

Bây giờ nhìn giống như... Không phải, sự uy nghiêm của con gái hiên tại thậm chí còn mạnh mẽ hơn ba của bà ấy lúc trước một chút, bà ấy càng không biết nên phản bác như thế nào. Vừa nghĩ tới phải đi đến một nơi có lẽ sẽ có điều gì đó có thể thay đổi cuộc đời sau này của bà ấy, trong lòng liền rất bất an.

Đao Tỉ đưa qua một khối lập phương.

Phương Nam có chút khó hiểu nhận lấy, nghi hoặc lại kinh ngạc nhìn Đao Tỉ.

Người Vương gia bọn họ tình thân đều rất ít ỏi.

Đừng nói tặng quà cho nhau, phỏng chừng ngay cả sinh nhật của thành viên trong gia đình có lẽ cũng không nhớ kỹ. Hai anh em khi còn bé còn có hai bên ông bà nội ngoại nhớ đến việc tặng quà, sau đó khi trưởng bối già, qua đời cũng chỉ có ở sinh nhật mười tám tuổi tổ chức lớn, còn lại mỗi năm đến ngày sinh nhật của nhau hầu như cũng không chúc mừng, cũng chỉ có thím Trương nhớ rõ nấu cho bọn họ một bát mì trường thọ. Đôi khi đến cả sinh nhật của chính mình bọn họ cũng không hề nhớ rõ.



Sinh nhật năm nay của Vương Hành ở bên ngoài ăn chơi đàn đúm nên bỏ lỡ, Đao Tỉ thì ở nước ngoài, Vương Gia Phái sau khi nói rõ ràng quan hệ thì hoàn toàn phóng thích bản thân, hàng năm đều ở bên ngoài với tình nhân nhỏ bé đã sinh con riêng cho ông ta. Hiện tại Phương Nam cầm quà tặng mà Đao Tỉ cho bà ấy, nhất thời trong lòng có chút lộn xộn.

Đao Tỉ đưa tay ấn xuống khối lập phương.

Thứ này cùng loại với con robot xạ thủ mà cô đưa cho Vương Hành. Chỉ có điều so với cái có ngoại hình uy nghiêm khí phách kia của Vương Hành thì cái này càng có vẻ nữ tính quyến rũ.

Ngoài ý muốn chính là thục nữ như Phương Nam lại thích những đồ vật có cảm giác khoa học kỹ thuật này, trong trí nhớ Vương Nhĩ Ngọc khi cô đến nhà ông ngoại vô tình đã từng lật được bách bảo rương của Phương Nam đã giấu khi còn bé. Tất cả các loại hình ảnh động của đĩa nhạc, áp phích và đồ chơi tay, vv là tất cả đều là về robot.

Lúc ấy Vương Nhĩ Ngọc cho rằng là của cậu Phương.

Bởi vì Phương Nam nói những món đồ đó là của anh trai bà ấy, Đao Tỉ cẩn thận lật xem hình ảnh trong ký ức, mới xác nhận thật ra đồ vật là của bà ấy.

Thích những đồ vật chỉ con trai mới thích và muốn trở thành một minh tinh.

Đáng tiếc sở thích chân chính của bản thân chỉ có thể thông qua anh trai mới có thể chơi, mộng tưởng cũng chỉ có thể đặt ở đáy lòng.

Đao Tỉ cảm thấy bà ấy nuôi thả con cái có lẽ cũng có nguyên nhân là do không biết nên dạy dỗ bọn họ như thế nào, cuộc sống của bà ấy vẫn luôn bị ba mẹ nhúng tay vào nên cuộc sống trải qua vô cùng tuân thủ quy củ, đến lúc bản thân bà ấy nuôi con ngược lại không biết nên làm cái gì mới tốt, bà ấy không muốn con mình cũng bị trói buộc, nên dứt khoát cái gì cũng không nhúng tay tùy ý hai anh em tự do trưởng thành.

Ở một khía cạnh nào đó mà nói cũng coi như là tình mẫu tử.

Tuy rằng ở trong mắt người ngoài bà ấy có vẻ có chút lạnh nhạt, không xứng làm mẹ.

Đao Tỉ chỉ vào phía dưới món đồ chơi trong tay Phương Nam, giải thích: "Vì bảo đảm lợi ích của con không bị đứa con hoang bên ngoài lấy được Vương Hành nhất định phải tiến tới, con dự định mở cho anh một xưởng đồ chơi nhỏ, chỉ đi theo con đường sản phẩm cao cấp tinh xảo. Mẹ là đại diện cho bộ sưu tập đồ chơi hệ tiên nữ này, đợi một lát nữa tạo hình trang phục cũng là cùng một kiểu dáng.”

Cách nói như vậy tương đối phù hợp với tính cách của Vương Nhĩ Ngọc.