Chương 17: Anh Trai "trời Lạnh Rồi, Vương Gia Phá Sản Thôi"

Ánh mắt Vân Phàm sáng lên, nâng cao giọng vui vẻ nói: "Vân Phàm. Theo gió vượt sóng sẽ đến, treo thẳng những cánh buồm trên biển. Vân Phàm.”

Thật dễ thương.

Khi sắc mặt hồng hào của người ta đỏ bừng, Đao Tỷ mới buông tay ra, cô đem tấm chi phiếu và một tấm danh thϊếp cùng nhau bỏ vào túi áo của anh ta, thuận tay lướt lên mặt anh ta: "Tấm chi phiếu này, mua anh một năm.” Thừa dịp bây giờ có thể làm điều gì thì làm, gặp lại phải coi như người đứng đắn mà đối đãi.

Cô không bao giờ ăn cỏ gần hang.

Vân Phàm tràn đầy vui sướиɠ.

Bước đầu tiên, thành công!

Sau khi mọi chuyện đã xong, Đao Tỷ xoay người tiếp đón Vương Hành đang trợn mắt há hốc mồm: "Đồ ngu ngốc, đi thôi.”

Vương Hành bất mãn: ..”."

Vừa rồi còn gọi là anh trai mà.

Đi hai bước Đao Tỷ lại dừng lại, cô hứng thú nhìn Vân Phàm, trêu ghẹo nói: "Không phải cho anh phương thức liên lạc rồi sao? Chúng tôi sẽ về nhà ngay bây giờ, anh có chắc là anh muốn đi theo để hầu hạ không?”

Khuôn mặt của Vân Phàm đang dần bớt đỏ sau khi nghe xong câu nói đó lại tự nhiên đỏ bừng thêm một lần nữa.

Vừa rồi anh ta đi theo chỉ là hành vi theo bản năng, đương nhiên cũng có tâm lý nghĩ có lẽ đêm nay vị nữ kim chủ này sẽ hưởng dụng anh ta cũng không chừng. Đối với đám ăn chơi xa xỉ này mà nói lúc này có thể lợi dụng liền lợi dụng.



Không nghĩ tới kim chủ lại không có tâm tư này.

Đao Tỷ cho Vân Phàm thêm một điều kinh hỉ: "Tôi nhìn trúng là cơ thể của anh, vừa rồi tôi nói cái gì tôi biết anh đều nghe hiểu, một năm sau còn muốn đi theo tôi liền chính thức thuê anh. Số tiền này cũng không phải là mua..." Cô đưa tay vỗ mông anh ta một cái: "Cái này.” Đừng nói, anh ta thật sự muốn bán mông mà nói vẫn rất có ưu thế.

Cảm giác tuyệt vời.

Trách không được trong nguyên tác Bạch thiếu yêu anh ta điên cuồng.

Sở dĩ Đao Tỷ biết Vân Phàm này cũng là bởi vì trong nguyên tác có nhắc tới anh ta, xuất hiện không nhiều lắm, cùng nam nữ chủ không có liên quan gì. Phỏng chừng tác giả muốn có thêm tình tiết ngôn tình nên lúc viết nam chủ cùng Bạch Thuật hợp tác tiện thể nhắc tới, sau này Vân Phàm cùng Bạch Thuật yêu nhau gϊếŧ nhau ngược đãi tình cảm sâu đậm. Đến nỗi trong quá trình của bọn họ còn tham khảo một số trò play giam cầm, hai người ngược lẫn nhau, S.M và cứ tiếp tục như vậy.

Kỳ lạ nhất thế mà hai người này vẫn HE.

Trên mạng nói rằng tình yêu đích thực, nhưng Đao Tỷ lại cho rằng đó là hội chứng Stockholm.

Tóm lại thì mặc kệ sự thật là gì.

Dù sao năng lực của Vân Phàm không tệ là thật, sớm dành được cảm tình cũng không sợ lỗ.

Tất cả cốt truyện đều có thể thay đổi, có điều kỹ năng thiên phú mà người ta giao cho bọn họ tuyệt đối sẽ không thay đổi. Ví dụ như Bạch Thuật còn có Lý Ninh Viễn đều là nhân vật lớn, cũng không sửa được sự thật hai người bọn họ cũng đều là thiên tài thương nghiệp.

Nhân phẩm không liên quan gì đến tài năng.

Đao Tỷ thu tay lại, làm bộ vừa rồi cái gì cũng không phát sinh, thần sắc nghiêm túc, giọng điệu lạnh nhạt nói: "Anh về xử lí chuyện của anh trước, không cần lo lắng, một tuần sau trở lại làm nhiệm vụ.”



Vân Phàm tràn ngập cảm động và cảm kích.

Anh ta dùng sức gật đầu: "Được.”

Nhìn cô vui vẻ xoay người rời đi lại nhịn không được hỏi một câu: "Cô không sợ tôi lấy tiền rồi bỏ chạy à.”

Mắt Đao Tỷ nhìn anh ta, đuôi mắt nhướng lên, nửa nheo lại có một cỗ tà khí bá đạo.

Cô dùng ánh mắt hứng thú nhìn lướt qua Vân Phàm, liếʍ môi dưới mới chậm rãi nói: "Nếu vừa rồi anh chạy không sao cả. Bây giờ nếu anh dám chạy, tôi sẽ gửi một thợ săn để bắt con thỏ nhỏ là anh quay trở lại, và xây dựng một cái l*иg đẹp để nhốt anh và nuôi anh, và sau đó từ từ. Làm. Chết. Anh~"

Ánh mắt nóng bỏng mãnh liệt không cần đoán cũng biết lúc này đối phương đang suy nghĩ cái gì.

Gáy của Vân Phàm sắp nóng lên thành hơi nước.

Trái tim đập mạnh điên cuồng.

Có thể nhìn mà không thể ăn rất khó chịu, Đao Tỷ thu tay lại, xoay người đi hai bước không phát hiện bóng dáng Vương Hành đâu, lại quay đầu lại nhìn, nhíu mày giọng điệu hơi không kiên nhẫn lặp lại: "Đồ ngu ngốc, mau đi thôi!”

Vương Hành còn đang trợn mắt há hốc mồm.

Anh còn đang ngạc nhiên bởi vì sự khéo léo và thành thạo của em gái mình. Không ngờ em gái mình lại thành thạo việc quyến rũ đàn ông như vậy, nên không chú ý tới cách gọi đồ ngu ngốc của en gái, mà đang mãi suy nghĩ khả năng ăn chơi của em gái còn cao hơn mình khiến cho anh bất ngờ không thôi.

Thật sự là ngầu quá đi!