Thân ảnh của Giang lão gia dừng lại trên tầng cao nhất của Giang gia.Nhìn thấy Giang Yến Lê, khóe miệng Giang lão gia hiện lên một nụ cười nhẹ.
" A Lê."
" Gia gia"
Giang Yến Lê chạy tới, nắm lấy tay của Giang lão gia, vui vẻ nói:" Chúc mừng gia gia, bây giờ người đã là tu sĩ kim đan, về sau sẽ không còn ai dám bắt nạt ta nữa."
" Tiểu tử thối, có ai lại nói như vậy chứ?" Giang lão gia ngoài miệng thì mắng, nhưng nụ cười trên mặt càng lúc càng tươi.
Khí thế trên người ông đã mạnh hơn rất nhiều, nhưng ở trước mặt Giang Yến Lê vẫn thu diễm lại không ít.
Ông nhìn về phía Giang Yến Lê nói:" Ngươi không được thả lỏng, phải tu luyện. Ta là gia gia của ngươi, cũng không thể vĩnh viễn bảo vệ ngươi."
" Gia gia đừng lo lắng, ta sẽ chăm chỉ luyện tập! Sẽ không giống như trước đây nữa."
" Nếu ngươi thật sự làm được, lúc đấy lại đến nói cho gia gia."
Giang lão gia biết Giang Yến Lê rất lười biếng, căn bản không tin lời cậu nói.
Giang Yến Lê cũng không giải thích.
Trên thực tế, cậu cũng muốn trở nên mạnh hơn.
Đặc biệt dưới sự áp chế của Tô Triệt, cậu không dám để bản thân tiếp tục đi xuống như vậy.
" Gia gia yên tâm, con sẽ không để người phải thất vọng."
Giang lão gia thả lỏng tinh thần, cảm nhận hơi thở từ trên xuống dưới của Giang gia, ông khẽ nhíu mày.
Thấy Giang Yến Lê đã an toàn, ông tạm thời không truy cứu nữa, nói:" A Lê, theo ta trở về, nói cho ta biết mấy ngày nay Giang gia xảy ra chuyện gì."
" Vâng, gia gia."
Giang Yến Lê đỡ Giang lão gia về phòng khách của Giang gia.
Dọc đường đi, cậu tóm tắt ngắn gọn những chuyện xảy ra trong mấy ngày qua.
Giang lão gia cảm thấy rất ngạc nhiên khi nghe nói có quân nhân tới giúp, cảm thấy con trai vẫn còn quan tâm mình.
Nhưng khi biết đó là Kì binh áo trắng, ông lại suy nghĩ sâu xa hơn một chút.
E rằng Kì binh áo trắng đáp xuống Giang gia, không chỉ đơn giản là muốn bảo vệ ông tấn cấp kim đan như vậy.
Bất quá, không cần biết bọn họ có mục đích gì, tra rồi sẽ biết.
Trong phòng khách Giang gia còn có Giang Chung Dân, Giang Chung Đàm và Giang Yến Trân đang ngồi trên ghế sofa.
Khi nhìn thấy Giang lão gia bước xuống cầu thang, bọn họ đều đồng loạt đứng dậy.
Giang Yến Trân nói: “Gia gia.”
Giang Chung Đàm, Giang Chung Dân: “Phụ thân.”
Giang lão gia không hứng thú lắm, cầm tay Giang Yến Lê đi về phía sofa.
Giang Yến Trân nắm chặt đôi tay trắng như phấn, móng tay đều đã cắm vào thịt, có gia gia che chở, về sau chỉ sợ Giang Yến Lê sẽ càng thêm kiêu ngạo.
Cô không biết tại sao gia gia luôn che chở Giang Yến Lê.
Cô cũng là cháu gái cuả ông ấy!
Vì sao ông chỉ nhớ đến Giang Yến Lê?
Sắc mặt Giang Yến Trân biến hóa đa dạng, nhưng cô luôn có thể nhanh chóng kiểm soát nên không ai phát hiện sự khác thường của cô.
" Chúc mừng phụ thân đã đột phá kim đan, bây giờ toàn thành phố A đều nằm trong tầm kiểm soát của người." Giang Chung Đàm vui vẻ nói, nghĩ đến ngày tháng về sau, nụ cười như muốn rộng đến mang tai.
Tuy ngay từ đầu Giang Chung Đàm đã biết nếu phụ thân tấn cấp Kim đan thì ông sẽ không có cơ hội trở thành gia chủ.
Nhưng hiện tại, là một đứa con của tu sĩ Kim đan, lời của ông cũng có rất nhiều quyền lực.
Tuy không bằng việc làm gia chủ Giang gia, nhưng vừa rồi ông nhận điện thoại cũng khá bất ngờ, sau khi mọi người biết phụ thân ông tấn cấp kim đan, đều phải nể mặt thêm một phần.
Trên thực tế, cho dù không làm gia chủ Giang gia, ông vẫn được ưu ái hơn bao giờ hết.
Sắc mặt Giang Chung Đàm càng ngày càng hưng phấn.
Nhìn vào thì tưởng ông vui vẻ vì Giang lão gia đột phá Kim đan.
Sự thật thì cũng đúng, nhưng niềm vui của ông ta ích kỉ hơn nhiều.
" Phụ thân, thân thể người không sao chứ?" Giang Chung Dân hỏi
Mặc dù phụ phân đột phá kim đan làm ông rất vui vẻ.
Ông từ chỗ Kì binh áo trắng biết được phụ thân bị thương nên mới tấn cấp nên ông cũng rất lo lắng.
Giang lão gia chưa từng lên tiếng, Giang Yến Lê nói với Giang Chung Dân:" Tam thúc đừng lo lắng, gia gia không sao. Gia gia cần bế quan để củng cố tu vi, trong thời gian này ta sẽ lo liệu mọi việc trong nhà."
Giang Chung Đàm đang vui vẻ, nghe lời này xong thì biến đổi sắc mặt:" Cái gì? Để ngươi lo liệu? Tiểu tử ngươi thì có thể làm gì? Ngươi còn phải đi học, quan tâm làm gì?"
Giang Yến Lê cũng cảm thấy kì lạ, chuyện này không nên giao cho cậu.
Nhưng vì Giang lão gia muốn giao cho cậu nên cậu không thể không làm.
Nhìn Giang Chung Đàm tức giận, Giang Yến Lê cười nói:" Nhị thúc không cần lo lắng, ta chỉ quản lí việc trong nhà, việc công ty vẫn để nguyên như vậy. Nhị thúc có thể quản tốt chuyện ở công ty, phải không? Gia gia?"
Hai mắt Giang Yến Lê sáng lấp lánh nhìn Giang lão gia.
Giang lão gia gật đầu.
" A Lê nói đúng, có lẽ ta sẽ bế quan mất mấy tháng. Trong mấy tháng này, chuyện lớn nhỏ trong nhà đều sẽ do A Lê quản lí. Ngươi không cần lo lắng về chuyện ở nhà. Lo mà quản lí công ty cho tốt đi. Ta nghe nói gần đây ngươi đang có một số đơn hàng lớn?"
" Vâng, thưa phụ thân. Giang Chung Đàm nhẹ nhàng thở ra, hóa ra không phải muốn đưa Giang Yến Lê vào công ty, vậy thì ông vẫn có thể quản lí tất cả mọi chuyện của công ty. "Có 3 đơn hàng, đều là những đơn hàng lớn ở Đế Đô. Về dược liệu, chúng ta không thể cung cấp quá nhiều, bởi vì dược liệu của linh điền đã được đặt trước từ lâu. Nếu muốn trồng thêm nữa thì cũng không kịp, ta định mua linh thảo từ bên ngoài, giá cả không thành vấn đề, miễn là có dược liệu. Sau đó giao cho luyện đan sư để luyện đan."
" Cho dù dược liệu không đủ cũng không được mua."
" Vì sao?" Giang Chung Đàm không nghĩ tới Giang lão gia sẽ cự tuyệt, phi thường bất mãn.
Ông vất vả lắm mới có thể lấy được mấy đơn lớn. Nếu có thể kết giao với người ở Đế Đô, việc kinh doanh của Giang gia sẽ được mở rộng hơn.
Giang lão gia bất lực lắc đầu:" Ta vốn không muốn nói với ngươi chuyện này. Tu vi của ngươi đã đình trệ nhiều năm không tiến, ngươi còn có nhớ bản thân mình là một tu sĩ chứ không phải một người kinh doanh bình thường hay không?
" Phụ thân, ta vẫn nhớ, nhưng công ty....sinh ý công ty cũng rất quan trọng. Nếu có thể mở thị trường ở Đế Đô, Giang gia có thể bước lên một tầm cao mới! Bây giờ người đã là tu sĩ Kim đan, mở ra thị trường ở Đế Đô cũng không khó. Người biết không, gia tộc có tu sĩ Kim đan ở Đế Đô chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, vì sao chúng ta lại phải bỏ một cơ hội tốt như vậy? Đi Đế Đô phát triển không phải tốt hơn sao?"
Giang Chung Đàm khó hiểu.
Những năm gần đây ông luôn quản lí sinh ý của gia tộc.
Thậm chí, ông còn muốn nắm toàn bộ số cổ phần trong tay.
Hiện tại, ông đã lấy đi một đám rồi.
Ông không biết Giang lão gia đều biết những chuyện này, chỉ là chưa từng nói ra thôi.
Ở trong cái thế giới cá lớn nuốt cá bé này, thực lực chính là tất cả, không có thực lực thì cho dù của cải có lớn đến đâu cũng không thể giữ được.
Chỉ cần Giang Cung Đàm có thực lực, ông chắc chắn sẽ không ngăn cản, nhưng vấn đề bây giờ là Giang Chung Đàm không có năng lực như vậy.
" Ngươi là con trai của ta, trong lòng ngươi nghĩ cái gì. Là phụ thân, ta còn không biết sao?
Giang Chung Đàm bị kẹt cứng lại.
Làm sao phụ thân lại nói những chuyện này?
Điều này làm ông hơi khó chịu.
" Ngươi chỉ cần nhớ kĩ, chúng ta là gia tộc tu chân, không phải là gia tộc kinh doanh bình thường, việc quan trọng là tu luyện. Ngươi còn đang lang thang ở trúc cơ trung kì, nếu còn tiếp tục như vậy, A Lê thậm chí còn có thể vượt qua ngươi! Thay vì mở rộng việc kinh nghiệp của gia tộc, tốt hơn hết ngươi nên dốc sức tu luyện đi. Chỉ có như vậy mới có thể kiểm soát những thứ này."
Đây là đang ám chỉ ông không cho Giang Chung Đàm kế thừa vị trí gia chủ Giang gia là vì Giang Chung Đàm không có thực lực và phân tâm quá nhiều.
Nhưng Giang Chung Đàm vẫn không phát hiện ra điều này.
Hắn nói:" Bây giờ phụ thân đã là tu sĩ kim đan, chỉ cần người nói một câu, ai dám không nghe?"
Giang lão gia khẽ liếc hắn một cái, cười nói:" Vậy ngươi ở ngay trước mặt ta gọi cho kẻ thần bí kia, hỏi hắn xem có giao linh thảo đến đúng giờ được không?"
Giang Chung Đàm sửng sốt, thì ra phụ thân cũng biết được chuyện của kẻ thần bí.
Xem ra những gì ông làm trước đây phụ phân đều biết hết.
Chuyện này làm Giang Chung Đàm rất khẩn trương, ông sợ phụ thân vào lúc này sẽ làm khó dễ mình.
Giang Yến Lê nhìn Giang Chung Đàm.
Lần này, Giang Chung Đàm thực sự đã làm được mấy cái đơn hàng lớn.
Trong sách cũng đề cập qua, Giang Chung Đàm có nhiều linh thảo như vậy là nhờ vào công lao của Tô Triệt.
Khi Giang Yến Lê kể cho Giang lão gia về chuyện đã xảy ra mấy ngày qua, có nhắc tới chuyện này.
Trong không gian Linh dược của Tô Triệt có vô số linh thảo.
Anh ta có thể sống an nhàn tại thành phố A là nhờ có sự giúp đỡ của Tôn Bắc Thần, ngoài ra anh ta còn giả làm một kẻ thần bí bán linh thảo ở khắp nơi.
Các thế lực trong thành phố A đều muốn tìm ra người đã bán linh dược, bao gồm cả Giang gia.
Nhưng Tô Triệt quá xảo quyệt, không ai có thể tìm được một chút tin tức của anh, cho nên chuyện này vẫn còn là một bí ẩn.
Nhưng từng có một sự kiện, đó là Tô Triệt biết Giang gia muốn tiếp thêm một đơn hàng lớn, liền bày ra một mưu kế để lấy đi một khối tài sản lớn của Giang gia. Cuối cùng Giang gia cái gì cũng chưa làm đã lỗ sạch vốn.
Giang gia rất tức giận, nhưng không biết người thần bí này là ai, tìm tới tìm lui cũng không phát hiện nên đành từ bỏ.
Với tư cách là một độc giả, làm sao Giang Yến Lê lại không biết đó là ai?
Hiện giờ, Tô Triệt đã bị Kì binh áo trắng bắt đi, cho dù hắn có bản lĩnh thông thiên cũng không thể cung cấp cho Giang Chung Phàm đủ linh thảo được.
Vì đã bị bắt đi nên Tô Triệt không thể trốn trong không gian được. Vì hắn không muốn bại lộ không gian của bản thân.
Giang Yến Lê tuyệt đối tin tưởng vào bản lĩnh của Kì binh áo trắng.*
* Ở mấy chap trước Giang Yến Lê có nói là không tin Kì binh áo trắng, đó là không tin nhân phẩm, còn thực lực thì em nó vẫn tin nha.
Có người thay phiên nhau trông coi Tô Triệt, cậu không tin hắn có thể đi vào không gian, ít nhất sẽ không đi vào trong thời gian ngắn .
Chắc chắn khi Giang Chung Đàm gọi, đầu dây bên kia sẽ không bắt máy.
Thậm chí còn có thể tắt máy luôn.
Sau khi gọi cho bên kia vài lần, đối phương trực tiếp tắt máy luôn.
Sắc mặt Giang Chung Đàm tái nhợt, cả người đầy mồ hôi lạnh:" Sao có thể như vậy...Sao có thể?"
Giang lão gia hừ lạnh một tiếng, nói:" Tại sao lại như vậy? Mua linh thảo gấp 3 lần thị trường, ngươi rốt cục đang nghĩ gì vậy?"
" Ta..."
Giang Chung Đàm biết mình đã nâng giá để người thần bí kia bán cho anh, nhưng nếu có thể đả thông thị trường, những số tiền này không hề đáng giá, hơn nữa có thể thu lại trở về.
Giang Chung Đàm gọi lại liên tục, nhưng không một ai bắt máy, sắc mặt của ông càng ngày càng trắng.
Giang Chung Đàm đã đặt cọc một nửa tiền đặt cọc, nhưng bây giờ đối phương lại không nghe máy.
Giang Chung Đàm cuối cùng cũng phát hiện mình bị lừa rồi!