Chương 109

Sở Diệp vẫn luôn ở trên núi, nhưng có thả một con Ngân Sí Ong đi quan sát động tĩnh bên phía Sở Tư Thần.

“Vậy mà vẫn quay lại, ngươi đoán trúng rồi.” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn cười khổ một chút, nói: “Đúng vậy!” Sau thời gian dài không gặp mặt mà tính tình của Lâm Mộng Dung quả nhiên vẫn không thay đổi gì cả.

“Này một chuyến, hai chuyến, ba chuyến, đây là ba lần đến mời sao?” Sở Diệp nhịn không được nói thầm nói.

Lâm Sơ Văn có chút khó hiểu nói: “Cái gì ba lần đến mời?”

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không có gì, ta cảm thấy bọn họ dường như rất muốn gặp ta và ngươi.”

Lưu Bị ba lần đến mời, thỉnh Gia Cát Lượng rời núi, Gia Cát Lượng liền vì Lưu gia dốc hết tâm huyết cả đời, Lưu Bị sau khi chết Gia Cát Lượng liền cũng dốc hết sức lực vì A Đấu mà ổn định vị trí, cuối cùng vì vất vả lâu ngày thành bệnh, bệnh tình chuyển biến xấu mà chết.

Lâm Mộng Dung là một đại mỹ nữ, hộ hoa sứ giả vô số, vậy mà trong một chuyến đi lại chịu hẹp mà chạy tới Long Nhai Thôn liên tiếp 2 lần, chỉ vì muốn lấy được một món đồ!

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Khả năng chắc là trên người của ngươi có cái gì đó mà đường tỷ ta rất muốn có được a!”

Nghe vậy trong lòng Sở Diệp nhảy dựng, trên người hắn thứ đáng giá nhất không thể nghi ngờ chính là viên ngọc kia thôi, nhưng mà hắn rõ ràng đã nói cho Sở Tư Thần rằng đồ vật đã bán a! Hai người kia vậy mà không chịu tin tưởng.

Sở Diệp vuốt ve vòng cổ ban đầu hắn còn không xác định, vòng cổ của nguyên chủ có phải hay là bị nữ chủ lấy đi, nhưng hiện tại Sở Diệp cơ bản có thể xác định, trên con đường vinh quang rực rỡ của nữ là có sự giúp sức vô cùng to lớn của chiếc vòng, do đồ vật không tới tay nên chắc là nữ chủ có điều cảm ứng.

“Lâm Mộng Dung trúng xuân dược, có phải hay không là do chính cô ta tự hạ dược bản thân, mục đích là muốn mượn cơ hội đó mà lục soát ta không a!” Sở Diệp nửa nói giỡn nói.

Lâm Sơ Văn bình tĩnh nhìn Sở Diệp, chần chờ một chút, nói: “Cũng không phải không có khả năng a!”

Sở Diệp: “……”

Tuyết Bảo có chút uể oải quỳ rạp trên mặt đất, bên trong ánh mắt hiện lên vài phần không cam lòng.

Tiểu Ngân phe phẩy cánh, khí phách hăng hái tỏ vẻ sợ bọn họ làm gì hắn có thể suất lĩnh đại quân gϊếŧ qua khiến nữ nhân xấu xa kia biến nàng thành một cái đầu heo luôn.

Tuyết Bảo khi nghe Tiểu Ngân nói tinh thần liền lập tức phấn chấn.

Sở Diệp nhìn Tiểu Ngân, lắc lắc đầu, nói: “Đừng hồ nháo.”

Đó là chính là nữ chủ đó! Cô ta có sự bảo vệ của hào quang nhân vật chính, trong sách ai mà cùng nữ chủ đối nghịch đều sẽ không có kết cục tốt, nếu như một khi Tiểu Ngân đối đầu với cô ta một khi không cẩn thận liền trở thành pháo hôi.

Sở Tư Thần còn mang theo hộ vệ mà những hộ vệ đó cũng không phải là ăn chay, mà hiện tại hắn còn chưa muốn cho Tiểu Ngân bại lộ năng lực.

Thấy Sở Diệp không đồng ý cách làm của Tiểu Ngân nên Tuyết Bảo vừa mới phấn chấn tinh thần lại uể oải như củ.