Chương 106

Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, tuy rằng chuyện hạ dược qua đi nhưng Sở Tư Thần như cũ vẫn là không thể không phòng bị a!

“Đường ca ngươi giống như nhìn ngươi không quá thuận mắt thì phải!” Lâm Sơ Văn ẩn ẩn cảm thấy Sở Tư Thần tựa hồ đối với Sở Diệp có vài phần địch ý.

Đường tỷ hắn cũng có học dược, nhưng đối phương tựa hồ có chút gấp gáp không chờ nổi mà đem trách nhiệm đổ lên đầu Sở Diệp, nhưng tốt xấu gì Sở Diệp cũng là đường đệ của hắn mà! Sở Tư Thần lại không phân đen trắng mà đã áp đặc tội danh cho Sở Diệp.

Sở Diệp nhún vai, nói: “Đại khái là do tâm lý lệch lạc đi.”

Nguyên chủ ở Sở gia chính là hạn người hủ bại, nhưng Sở Tư Thần sau khi biết Tiểu Ngân cấp 5 có khả năng là có chút không cao hứng, từ đầu hắn vốn là phế vật nhưng hiện tại nhiều ít có thể xem như một nhân tài, hơn nữa nữ chủ vẫn luôn kéo cừu hận cho hắn.

Sở Diệp lắc lắc đầu, thầm nghĩ: Tâm nhãn của Sở Tư Thần đúng là nhỏ, nếu để đối phương biết Tiểu Ngân cùng hắn Đạp Vân Báo cùng cấp, chỉ sợ là muốn dậm chân.

“Ngươi cảm thấy việc hạ dược, sao lại thành thế này?” Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không biết, bất quá không phải ta, ngươi không tin ta sao?”

“Ta đương nhiên tin tưởng ngươi.” Lâm Sơ Văn không cần nghĩ ngợi nói.

Cho dù là Sở Diệp hạ dược, Sở Diệp có thể làm gì? Lâm Mộng Dung chính là Hồn Sĩ cấp 7 đó, Sở Tư Thần lại còn để lại người bảo hộ Lâm Mộng Dung, dù Sở Diệp thích nữ nhân muốn bá vương thượng cung, cũng sẽ không dùng loại thủ đoạn vụng về như vậy

Huống chi, Lâm Sơ Văn có thể nhìn ra, Sở Diệp hoàn toàn không giống các nam tử khác có ý ái mộ đường tỷ, mà trong lòng chỉ có muôn vàng đề phòng nàng ta.

Nếu không phải Sở Diệp nói, không biết ai xuống tay với Lâm Mộng Dung, hay là Lâm Mộng Dung tự biên tự diễn? Hay thật ra là ngoài ý muốn.

Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, nói: “Ngươi xem, bọn họ còn quay lại không?”

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Có.”

Sở Diệp có chút ngoài ý muốn nhìn Lâm Sơ Văn, không nghĩ tới đối phương sẽ trả lời một cách chắc chấn như thế.

“Còn tới? Hôm nay nháo đến xấu hổ như thế, ngươi cảm thấy bọn họ còn sẽ đến sao!”

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Ta đối với vị đường tỷ này có thể xem như có chút hiểu biết, việc nàng muốn làm, sẽ cố chấp mà đi làm cho bằng được.”

Lâm Sơ Văn hoài nghi, Sở Diệp tại sao lại bị đường tỷ chú ý, chỉ là không biết Sở Diệp có cái gì mà đáng để chú ý.

“Hãy chờ xem, ngày mai đường tỷ ta lại muốn tới nói lời xin lỗi cho xem.” Lâm Sơ Văn gợi lên khóe miệng, đôi mắt bên trong lộ ra vài phần trào phúng. . truyện đam mỹ

“Có lẽ là đường tỷ ngươi hoài nghi việc ta bán Xích Huyết Ngọc là ta đang nói dối.” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Có khả năng.”

Sở Diệp do dự một chút, nói: “Chúng ta muốn hay không vào núi trốn mấy ngày?”

Sở Tư Thần có thương đội đi theo, còn có nhiệm vụ trong người, nghĩ là sẽ không ở chỗ này dừng lại quá lâu.

Nếu chính mình trốn vào núi, Sở Tư Thần tính khí đại thiếu gia, đại khái cũng sẽ không để bản thân vào núi đi tìm hắn.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Cũng tốt.”

Đường tỷ vẫn luôn ở khuyên hắn quay về Lâm gia, nhưng hắn không đáp ứng, theo hắn nghĩ nàng vẫn sẽ tiếp tục tới đây để khuyên nhủ hắn cho mà xem.

Lâm Sơ Văn tình nguyện vào núi chịu cảnh màn trời chiếu đất, cũng không muốn nghe đường tỷ hắn ở đó mà hư tình giả ý phiền lắm.

Sau vụ việc hạ dược, Lâm Sơ Văn liền càng không muốn cùng Lâm Mộng Dung giao tiếp.

-------------------------------------