Chương 85

Vương Hà hừ lạnh một tiếng, “Đồ tốt đều bị các ngươi lấy, nhưng lại muốn chúng ta ăn cơm thừa canh cặn sao?”

Sở Diệp nhíu mày đầu, nói: “Tiểu hồ ly ăn uống có chút đại, lại còn là hộ thực thần, ta cũng không có biện pháp a! Cũng may Tuyết Bảo tuy rằng hộ thực, nhưng chỉ lấy phần nên lấy mà thôi.”

Tiểu hồ ly tuy rằng lấy không ít Hồn Tinh, nhưng đó đều là chiến lợi phẩm của nó, Vương thị huynh muội gϊếŧ lang thú lấy đi Hồn Tinh, mà hắn cũng có nói gì đâu.

Hắn cùng Lâm Sơ Văn không đuổi tới, Vương thị huynh muội nói không chừng sẽ khó lưu lại được tánh mạng, tính ra hắn còn có ân cứu mạng đối với hai người bọn họ, Sở Diệp nhưng không hào phóng đến mức đem Hồn Tinh đi trợ cấp người ngoài.

“Xin lỗi, tộc huynh không phải ý tứ này, lần này đã làm phiền hai vị”

Vương Hà lắc lắc tay áo rồi trực tiếp rời đi.

Sở Diệp thầm nghĩ: Đại thiếu gia chính là đại thiếu gia a! Vương Hà gϊếŧ cũng được mấy con, tính tiền thưởng cũng khoảng một hơn trăm đồng vàng, vị đại thiếu gia nào đó vì quá mất mặt, nên tới Hồn Tinh cùng đồng vàng cũng không cần.

Nếu Vương Hà không cần, Sở Diệp liền dứt khoát bảo thôn trưởng tự dự lấy.

Lang thú tập kích thôn, khiến trong thôn đã chết vài thôn dân, những thôn dân mà nhà có người mất cũng cần tiền để xử lý hậu sự, vừa lúc này một bút đồng vàng này có thể lấy làm tiền an ủi.

Vương Hà vì quá mất mặt, nên lúc rời đi cũng không cùng người trong thôn nhiều chào hỏi.

Sau khi Vương thị huynh muội rời đi thôn trưởng có chút xấu hổ tiến lên, có chút câu nệ nói: “Lần này ít nhiều cũng nhờ hai vị, sau đó ta có chuẩn bị tiệc rượu, coi như vì hai vị khánh công.”

Trước đó Vương thị huynh muội đem bầy sói dẫn tới trong thôn quá đột nên không kịp phòng ngừa, khiến trong thôn đã chết đi vài thôn dân, nhưng gặp phải lang họa, có thể bảo hạ đại bộ phận thôn dân đã là không dễ, thôn trưởng cũng không dám oán than gì.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không vội, trên núi còn có một đám lang.”

Thôn trưởng nghe được Sở Diệp nói, tức khắc sắc mặt đại biến, “Sao còn có một đám lang, đây không phải là không cho thôn dân con đường sống sao!”

Sở Diệp cũng không thèm để ý nói: “Không có gì ghê gớm, đám lang còn lại trên núi thực lực so với đám trước đám kia thực lực thấp hơn rất nhiều, ta sẽ giải quyết.”

Thôn trưởng nghe được Sở Diệp nói, vội không ngừng nói: “Như thế, hết thảy liền phó thác cho Sở thiếu.”

Trên núi đệ có ba bầy sói, nhưng thực lực bầy sói này yếu hơn rất nhiều nên Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn để chúng lại để tiêu diệt cuối cùng.

Gϊếŧ chết ba bầy sói, trên tay Sở Diệp liền có không ít Hồn Tinh chất lượng không tồi, còn có thêm sáu bảy trăm đồng vàng, xem như một bút thu vào không tồi.

Thu thập xong bầy sói, tiểu hồ ly một thân đầy máu, trên người không ít lông đều thắt lại với nhau.

Lâm Sơ Văn mượn thôn dân một cái bồn tắm lớn để giúp tiểu hồ ly tắm rửa.

Tiểu hồ ly sau khi tắm xong lông tóc xoã tung, nhìn càng đáng yêu thêm vài phần, một chút cũng không nhìn ra trước đó nó vừa đại sát tứ phương bộ dạng thì hung tàn.