“Bà nội, mẹ cháu bảo cháu mang rau cải đắng sang cho mọi người, ăn rất ngon ạ.” Từ Tuyết Hoa đến nhà cũ vui vẻ chạy vào, bưng một đĩa rau cải đắng hào hứng tìm bà cụ Từ.
Bà cụ Từ vừa thức dậy, thấy cháu gái đến, tâm trạng nháy mắt tốt hơn rất nhiều, nhận lấy cái đĩa: “Cháu đợi một chút, để bà đổ rau ra, cháu cầm đĩa về nhé.”
Từ Tuyết Hoa gật gật đầu, đứng đợi ở trong sân.
“Chị họ, sao chị lại đến nhà em?” Từ Hiếu Dương nhìn thấy Từ Tuyết Hoa liền hỏi, khuôn mặt tràn đầy vẻ đồng tình.
Mẹ cậu bé nói rồi, bác hai đã mất, ngày tháng sau này bác gái hai sẽ rất khổ cực, đến lúc đó nói không chừng bác gái hai sẽ không chịu nổi khổ sở mà đi tái giá, sau đó chị họ sẽ trở thành một cô nhi không cha không mẹ.
Vừa nghĩ đến điều này mắt Từ Hiếu Dương có chút đỏ lên, nhìn Từ Tuyết Hoa nói: “Chị họ, nếu chị muốn đến nhà em ở thì đến đi, dù sao mẹ em cũng không có con gái, nếu như chị đến đây rồi chắc chắn mẹ em sẽ đối xử với chị như con gái ruột.”
“Chị có mẹ đối xử tốt với chị, cũng không cần mẹ em coi chị như con gái ruột đâu.” Từ Tuyết Hoa liếc cậu bé một cái rồi nói.
Lúc này bà cụ Từ cầm hai quả trứng gà đi ra từ trong phòng, đưa chiếc đĩa đã rửa sạch sẽ cho Từ Tuyết Hoa, lại đút hai quả trứng gà vào trong túi áo của cô bé: “Được rồi, cháu mau trở về đi, trứng gà này bảo mẹ cháu luộc lên cho cháu ăn.”
Từ Tuyết Hoa sờ sờ hai quả trứng gà ở trong túi áo, cười híp mắt nói: “Cảm ơn bà nội ạ, vậy cháu về đây.”
Bà cụ Từ cười với cháu gái, sau đó nhìn cháu gái rời đi.
“Mẹ, vừa rồi có phải Tuyết Hoa đến không ạ?” Tôn Tố Phân bước ra khỏi phòng, mắt liếc thấy một bóng người, nhìn rất giống cháu gái của cô ta.
Bà cụ Từ gật gật đầu: “Từ Tuyết hoa đem một đĩa rau cải đắng đến, mẹ cho con bé hai quả trứng gà.”
Trứng gà trong nhà đều có số lượng, bà cụ Từ cũng không muốn giấu giếm, bà cũng có quyền cho cháu gái hai quả trứng gà mà.
Tôn Tố Phân bĩu bĩu môi, chị dâu hai của cô ta thật biết cách sống, cầm một đống rau dại đến đổi lấy hai quả trứng gà nhà bọn họ, như này cũng biết tính toán quá rồi.
“Bà nội, trong bếp này là món gì vậy ạ, sao lại ngon đến thế.” Từ Hiếu Linh nói xong bưng đĩa rau ra khỏi phòng bếp, trong miệng vẫn còn đang nhai miếng rau vừa ăn.
Bà cụ Từ nghe thấy nói: “Bác gái hai của cháu nấu rau cải đắng đó.”
Tôn Tố Phân nghe thấy vậy liếc mắt qua, nhìn món rau cải đắng trong tay con trai nói: “Thứ đồ đó ăn ngon sao? Có ngon hơn món rau mà mẹ nấu hàng ngày không?”
Từ Hiếu Linh không chút do dự gật gật đầu: “Ngon ạ, ngon hơn món hàng ngày rất nhiều.”
Lúc này sắc mặt Tôn Tố Phân lập tức đi xuống, trong mắt đều là sự khinh thường, cô ta cũng không phải chưa từng ăn rau cải đắng, đắng chết đi được, nếu như ngon thì cũng không đến mức không có ai đào về ăn, loại rau này trên núi rất nhiều, thứ đồ chơi đó heo cũng không thèm ăn.
“Nếu ăn ngon thì con ăn thứ đồ chơi đó đi.”
“Thật sao ạ?” Từ Hiếu Linh vẻ mặt phấn khích.
Tôn Tố Phân trực tiếp muốn tức điên tại chỗ.
Bà cụ Từ nhìn thấy một màn này thì nhịn cười: “Được rồi, mau ăn cơm đi.”
Chưa nói đến món rau cải đắng này rất ngon, mọi người ngồi trên bàn ăn đều hướng về đĩa rau cải đắng mà gắp, Tôn Tố Phân nhìn mọi người ăn rau cải đắng, không chỉ tò mò, còn gắp một đũa cho vào miệng, đôi mắt lập tức sáng lên.
Thứ đồ chơi này thật sự là rau cải đắng sao?
“Chẳng cần nói, món nhà anh hai làm ăn ngon thật đấy.”
“Thật sự, sao rau cải đắng lại không đắng nhỉ, ăn còn rất thơm.” Tôn Tố Phân nói.
Một đĩa rau cải đắng này cũng nhận được sự khen ngợi của mọi người ở nhà cũ.
Một bên khác, Từ Tuyết Hoa cầm hai quả trứng gà về nhà, sau khi về đến nhà đã đặt trứng gà vào trong phòng bếp.
Buổi sáng ăn cơm xong, mọi người đi làm, Trương Quế Hoa đang rửa bát ở phòng bếp.
Từ Tuyết Hoa ồn ào muốn ăn trứng gà.
Vu Tình nghe thấy mắt sáng lên: “Được, con đợi một lát, mẹ đi đến xem ổ gà có trứng hay không.”
Nói xong cô đã chạy đến chỗ ổ gà, sau đó nhanh chóng mua ba quả trứng gà ở trong Thương Thành, bàn tay lục lọi ở bên trong một phen, lại cho bên trên dính một chút cứt gà, lúc này Vu Tình mới vui vẻ cầm trứng ra khỏi ổ.
“Aiya, thu được ba quả trứng, đợi đến buổi trưa sẽ luộc trứng gà ăn.”
“Cái gì? Ba quả trứng?” Trương Quế Hoa bưng bát chạy ra, thấy trứng gà trong tay mẹ chồng thì kinh ngạc không ngậm được miệng lại.
Vu Tình thấy cô ta như vậy, cố gắng trấn định hỏi: “Sao vậy, tôi thu được trứng gà cô ngạc nhiên cái gì.”
Trương Quế Hoa mở miệng nói: “Mẹ, buổi sáng con đã thu được hai quả trứng gà, nhà chúng ta có ba con gà mái, mẹ lại thu được ba quả trứng, đây chắc chắn là con gà mái nào đó đẻ nhiều rồi, con sống đến bây giờ vẫn chưa từng thấy con gà mái nào một ngày có thể đẻ được hai quả trứng cả.”
“Vậy không phải bây giờ cô thấy rồi sao.” Vu Tình nói.
Trương Quế Hoa nghĩ nghĩ: “Cũng đúng ạ.”
“Được rồi, gà mái nhà chúng ta siêng năng, cô thì biết cái gì, những con gà này đều biết không nên ăn chùa, ăn nhiều thì phải làm việc, cho nên mới đẻ ra nhiều trứng.” Vu Tình âm dương quái khí nói.
Trương Quế Hoa lại có chút chột dạ, cảm giác mẹ chồng đang nói cô ta lười, nhìn mẹ chồng, cô ta không dám đứng ở đây nữa, cầm cái bát đang rửa được một nửa lại đi vào trong phòng bếp.
Từ Tuyết Hoa nghe thấy buổi trưa sẽ luộc trứng gà cho cô bé ăn, lập tức vui vẻ nhảy lên: “Mẹ, luộc mấy quả ạ?”
Vu Tình tính số người trong nhà: “Luộc chín quả, mỗi người một quả.”
“Mẹ, thực sự luộc chín quả sao.” Từ Tuyết Hoa hỏi, nét mặt có chút sợ hãi, mẹ cô bé không phải là không biết cách sống sao.
Bình thường trứng gà đều giữ lại để bán lấy tiền rồi mua đồ ăn, hôm nay mẹ lại muốn luộc chín quả trứng trong một bữa.
Trương Quế Hoa ở trong phòng bếp nghe thấy lời này cũng có chút kinh ngạc, có điều rất nhanh đã bình thường trở lại, luộc để ăn cũng không tệ, dù sao gà mái trong nhà đẻ trứng, em gái út và mẹ chồng của cô ta để ăn, còn thừa lại đều bán đổi lấy tiền cũng không mua đồ cho cô ta ăn, còn không bằng cho cô ta ăn chút trứng gà đi.
“Đúng vậy, trứng gà này giữ lại cũng để đổi đồ ăn, còn không bằng ăn luôn cho rồi, hơn nữa trứng gà có nhiều chất dinh dưỡng, chị dâu hai của con hiện tại đang mang thai, phải bổ sung thân thể, con và anh ba đang tuổi lớn cũng phải ăn, còn có Hà Diệp đã năm tuổi rồi, con nhìn con bé gầy như vậy đấy.
Càng đừng nói đến Hạo Viễn, nếu không bồi bổ thân thể mẹ sợ cháu trai đích tôn của mẹ sẽ không sống được nữa, anh trai hai, anh trai ba của con còn có chị dâu cả đi làm rất vất vả, cho nên luộc chín quả trứng gà, mỗi người một quả.” Vu Tình phân tích.
Từ Tuyết Hoa càng nghe càng cảm thấy có lý, ngay lập tức cảm thấy là do cô bé nghĩ nhiều rồi, mẹ của cô bé không phải là không biết cách sống, mà còn muốn bồi bổ thân thể cho mọi người, thật cảm động, mẹ của cô bé quá tốt rồi.
Những người nói mẹ của cô bé không tốt, đều là những người xấu.
Trương Quế Hoa ở trong phòng bếp cũng bị cảm động, rửa chén xong thì cầm chổi lên bắt đầu quét dọn, mẹ của cô ta đối xử với cô ta tốt như vậy, ngay cả gà mái cũng biết đẻ nhiều trứng để báo đáp mẹ của cô ta, cô ta cũng phải chăm chỉ làm việc để báo đáp mẹ.
Hà Diệp vừa nghe có trứng gà để ăn, thèm đến nỗi liếʍ khóe miệng một cái, cô bé lớn như vậy mới từng ăn trứng gà được hai lần, còn là rất lâu trước đó rồi.
Trứng gà trong nhà đều có số lượng, ngoại trừ bà nội và cô út của cô bé có thể ăn ra, những người khác đều không được ăn, không nghĩ tới bản thân có một ngày cũng có thể được ăn trứng gà.
Mẹ nói đúng, ông nội mất mang tới cho bà nội một cú sốc không nhỏ, cả người cũng thay đổi rất nhiều, có điều cô bé thích bà nội của hiện tại rất hòa ái dễ gần, còn hiền lành nữa, lúc trước bà nội lúc nào cũng hung dữ, còn thường xuyên đánh cô bé, đánh cả mẹ cô bé.
Bây giờ bà nội đối xử với cô bé tốt như vậy, cô bé cũng không cần phải ghét bà nội nữa, cô bé đợi đến khi trưởng thành sẽ hiếu thuận với bà nội thật tốt.
Đến trưa Vu Tình nói lời giữ lời, trực tiếp luộc chín quả trứng gà, còn nấu mì nước.
Bởi vì cô không tiếc cho gia vị, cộng thêm còn lén thả những đồ khác vào, mì nước buổi trưa thơm nhức nhối.
Cả sân đều là hương thơm, ai không biết còn tưởng là nhà họ Từ nấu thịt ăn.
“Mẹ, chắc hôm nay không phải mẹ nấu thịt đấy chứ?” Từ Hiếu Minh về đến nhà đã không nhịn được hỏi, mùi vị này rất giống với mùi thịt heo, thơm lắm thơm lắm luôn
Lý Mai đi vào trong sân cũng không nhịn được hít vài hơi hương thơm trong không khí, quá thơm rồi.
“Không nấu thịt, nấu mì nước đó, có thể do cho nhiều mỡ heo cho nên mới ngửi thấy mùi thịt.” Vu Tình nói.