Chương 8: Giao Dịch Đầu Tiên

Hạ Thanh Thanh như nghĩ tới cái gì đó, từ ở trên giường nhỏ đứng lên, đi bước lớn đến cái bàn bên cạnh giường, trực tiếp đem bình nước sôi để nguội thông qua [Trang Giao Dịch] truyền tống đến cho Cố Vân Thư.

“Chị gái xinh đẹp, chị uống chút nước trước đi, em thấy môi chị khô đến bong tróc rồi.”

Không thể không nói, hành động này của cô thành công đạt được sự yêu thích của Cố Vân Thư, cô ấy cảm kích nhìn Hạ Thanh Thanh: “Cảm ơn nhé, em gái đáng yêu.”

Hạ Thanh Thanh cười lớn vui vẻ. “Không cần cảm ơn em như vậy đâu. chị gái, chị có thể gọi em là Thanh Thanh nha.”

“Được, Thanh Thanh.” Cố Vân Thư hạ giọng trầm gọi cô, thậm chí có thể nghe ra trong đấy có chút cưng chiều, làm Hạ Thanh Thanh cảm thấy tên của mình từ miệng chị gái xinh gái thốt ra vô cùng dễ nghe.

Cố Vân Thư thật sự rất khát, cũng không trưng ra bộ dáng rụt rè xa lạ gì nữa, trực tiếp từ màn hình ảo của Hệ thống lấy bình nước sôi để nguội ra mở miệng lớn uống nước ừng ực. Mỗi lần làm xong nhiệm vụ tuy rằng cô ấy luôn nhận được lương thực và nước sạch, nhưng nó thật sự ít đến đáng thương, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì dị năng.

Giải quyết xong nhu cầu của bản thân, Cố Vân Thư mới nhớ tới đây là nước Hạ Thanh Thanh trao đổi cho mình, nhưng cô ấy vẫn chưa gửi lại thứ gì cho Hạ Thanh Thanh.”

Ngay lập tức, Cố Vân Thư đưa tay vào túi lấy ra vòng cổ bằng vàng trước đó đã chuẩn bị sẵn, thu vào [Kho hàng] của Hệ thống rồi thông qua [Trang Giao Dịch] truyền thống cho Hạ Thanh Thanh.

“Thanh Thanh, cái vòng cổ này cho em, vàng ở Dị giới của em có lẽ vẫn có chút tác dụng.”

Hạ Thanh Thanh nhìn cái vòng cổ bằng vàng to như dây xích kia, trên mặt lộ ra sự vui vẻ, nhanh chóng mỉm cười cảm ơn. “Chị gái, cảm ơn chị, chờ em đem vòng cổ bán lấy tiền xong sẽ đi Tiệm cơm Quốc doanh mua bánh bao thịt cho chị ăn.”

Cố Vân Thư nghe thấy bánh bao thịt, không chút mặt mũi nước một ngụm nước bọt to, vỗ vỗ ngực nói. “Vậy chị cảm ơn em trước, em cũng nghĩ xem mình cần cái gì rồi nói với chị nhé, chị sẽ ra ngoài tìm cho em.”

Sau đó cô ấy đảo mắt nhìn Hạ Thanh Thanh toàn thân đầy mảnh vụn vá, tay áo cũng ngắn củn làm lộ ra cổ tay trắng nõn, đề nghị nói: “Thanh Thanh để chị đi trung tâm thành phố tìm cho em một bộ quần áo vừa người, quần áo của em đều đã ngắn hết rồi.”

Nhìn quần áo của mình lại nghĩ tới chuyện đã xuyên không, so với Cố Vân Thư 1m75 thì Hạ Thanh Thanh 1m60 đúng là có chút bé nhỏ, Hạ Thanh Thanh từ chối ý định của Cố Vân Thư, nói ra suy nghĩ của mình. “Chị gái, em không cần quần áo mới đâu, nhưng mà… chị có thể tìm cho em một ít vải bố được không.”

“Được, không thành vấn đề, chờ đến lúc chị ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ tìm thử, nếu tìm được sẽ lập tức truyền tống cho em.”

Xác nhận được đồ Hạ Thanh Thanh mong muốn xong, hai người trò chuyện thêm mấy câu liền cúp video call, chỉ là Cố Vân Thư không được nhàn hạ như Hạ Thanh Thanh mà phải lập tức đi ra ngoài làm nhiệm vụ.

Hạ Thanh Thanh nhìn màn hình tối đen, đột nhiên nhớ tới chuyện cái ấm nước sôi để nguội đã bị mình truyền tống đi, lỡ như mẹ hỏi nó đâu rồi cô phải giải thích thế nào đây a!!!

Vì vậy, vội vàng nhắn tin cho Cố Vân Thư.

[Chị Vân Thư, cái ấm nước của em, sau khi dùng xong chị nhớ trả cho em nhé, nhà em vẫn còn cần dùng.]

Cô suy nghĩ, lại nhắn thêm một câu.

[Chị Vân Thư, chị tự mình chuẩn bị một ít đồ đựng nước, như vậy em có thể cung cấp cho chị nhiều nước uống hơn nha.]

Hạ Thanh Thanh vô cùng thoải mái trong chuyện này, bởi vì nước uống sạch đối với cô không đáng giá bao nhiêu tiền, cô muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, cũng không sợ Cố Vân Thư vì không có nước mà không trao đổi vật tư với cô nữa.

Chỉ với cái vòng cổ vàng cô vừa nhận kia thôi, đã có thể đổi được không ít nước.

Gửi tin nhắn xong, Hạ Thanh Thanh chờ một lúc lâu cũng chưa thấy bên kia phản hồi lại, cô đoán có lẽ Cố Vân Thư đã đi làm nhiệm vụ nên cũng đưa tay tắt [Danh Sách Bạn Tốt] đi.