Chương 7: Dị Giới Mạt Thế

Sau khi về đến nhà, Hạ Thanh Thanh trước tiên vào phòng bếp lấy nước rửa sạch tay và bùn đất dính trên rau dại, tiếp đó dặn dò Cẩu Đản ở trong sân chơi xong rồi tự mình vào phòng nhỏ ở phía sau, cuối cùng còn không quên khóa trái cửa.

Cô mong chờ mở giao diện ảo của hệ thống lên, vô cùng vui vẻ vì phát hiện lời mời kết bạn đã được đồng ý.

[Chúc mừng người thành công kết nối với Ký chủ ‘Cố Vân Thư’ ở Dị giới Mạt thế, hiện tại người cùng ‘Cố Vân Thư’ có thể bắt đầu trò chuyện với nhau và trao đổi vật tư.]

Hạ Thanh Thanh nhấp mở [Danh Sách Bạn Tốt], quả nhiên ở trên màn hình ảo nhìn thấy tên Cố Vân Thư, sau đó kinh ngạc phát hiện có thông báo tin nhắn chưa đọc.

Cố Vân Thư: [Xin chào!]

Cố Vân Thư: [Xin hỏi ở bên bạn có lương thực hoặc nước uống hay không? Tôi có thể dùng vàng để trao đổi với bạn.]

Cố Vân Thư: [Mong bạn sau khi nhìn thấy tin nhắn có thể phản hồi lại sớm nhất có thể giúp tôi nhé!]

Nhìn vào tin nhắn đối phương gửi tới, xem ra thức sự có chút sốt ruột, Hạ Thanh Thanh vì vậy cũng không lề mề, trực tiếp nhấn chọn bắt đầu cuộc trò chuyện qua Video call.

Rất nhanh, Video call đã được kết nối, bên trên màn hình ảo xuất hiện hình ảnh của một nữ sinh tóc ngắn, nhìn qua chừng 20 tuổi, trên mặt xuất hiện không ít sự buồn rầu.

“Xin chào!” Giọng nói của Cố Vân Thư có chút kích động, chào hỏi Hạ Thanh Thanh.

Sau khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của nữ sinh tóc ngắn, mắt Hạ Thanh Thanh trong thoáng chốc sáng rực ‘a a a là một chị gái siêu xinh đẹp nha!’

Ngay tức khắc cô mỉm cười ngọt ngào. “Xin chào, chị gái xinh đẹp!”

Cố Vân Thư sau khi nhìn thấy cô cũng lập tức trưng ra khuôn mặt dịu dàng, tránh dọa sợ em gái đáng yêu trước màn hình.

“Em gái đáng yêu, bên em có gì ăn được hoặc là nước sạch hay không?”

Khi Cố Vân Thư nhận được lời mời kết bạn đầu tiên cũng đã biết được cô đang ở Dị giới Thập niên, nhưng không rõ là năm bao nhiêu, tuy nhiên so qua vẫn tốt hơn Mạt thế rất nhiều vì vậy rất nhanh đã đồng ý kết nối.

Hạ Thanh Thanh thành thật gật đầu, trả lời: “Có ạ, chị gái, chị ở Mạt thế đến chút nước sạch cũng không có sao?” Dị giới bên kia cũng quá gian nan rồi a.

Cô thật sự vẫn còn khá may mắn vì xuyên qua Thập niên 70, ví dụ lỡ như xuyên đến Mạt thế bên kia, chỉ cần một giây thôi có lẽ cô đã ngủm rồi.

Cố Vân Thư liếʍ liếʍ môi khô đã bong tróc da của mình, chẳng những không chê Hạ Thanh Thanh hỏi nhiều còn kiên nhẫn trả lời câu hỏi.

“Đúng vậy, từ sau khi Mạt thế đến giờ toàn bộ nước trên Thế giới đã bị ô nhiễm, ngoại trừ Dị năng giả hệ Thủy cùng hệ Băng những người khác muốn có nước sạch để uống đều là chuyện vô cùng gian nan.

Nghe tới cụm từ ‘Dị năng giả’, đôi mắt Hạ Thanh Thanh lập tức sáng rực, tò mò hỏi. “Chị gái, dị năng kia… thật sự có giống như tiểu thuyết sao? Mọi người đều có dị năng ư?”

Hạ Thanh Thanh từng xem qua tiểu thuyết Mạt thế nên tự nhiên cũng hiểu ‘dị năng’ là gì, nhưng ở Thập niên 70 của Hạ Thanh Thanh không có nha, nên cô có chút tò mò đặt ra câu hỏi.

Cố Vân Thư cảm thấy ‘dị năng’ không phải là thứ có thể giải thích trong một hai câu, chó nên trực tiếp thể hiện ra cấp bậc của chính mình cho Hạ Thanh Thanh xem, vươn bàn tay về phía màn hình, lật lòng bàn tay ra, nháy mắt trong lòng bàn tay đã xuất hiện một cầu lửa.

“Tương tự như thế này, chị là Dị năng giả hệ Hỏa, Dị năng giả hệ Thủy có thể tạo ra nước, còn Dị năng giả hệ Băng có thể tạo ra băng.”

Chỉ là, Cố Vân Thư không nói thêm bởi vì cô ấy là Dị năng giả hệ Hỏa cho nên cơ thể có nhiệt lượng cao hơn mọi người, thành ra cơ thể luôn cần lượng nước nhiều hơn người khác.

“Trời ạ, quá thần kỳ rồi, chị gái thật lợi hại nha!” Đôi mắt Hạ Thanh Thanh chăm chú nhìn cầu lửa, đến chớp mắt cũng không dám chớp, Dị năng giả thật sự quá tuyệt rồi!

Cố Vân Thư bị đôi mắt đáng yêu nhìn chăm chú có chút ngượng ngùng, nhanh chóng đem cầu lửa trong tay tắt đi. “Ha ha, cũng không đến mức rất lợi hại đâu.”