Chương 4.1

“Tình Nghiên, làm sao vậy?”

Tần Nhất Thành thuận theo ánh mắt cô nhìn sang.

Toàn bộ quảng trường dường như bị dừng hoạt động, mất đi màu sắc, ngoại trừ người đàn ông cao vυ"t đang mỉm cười.

Tần Nhất Thành giấu đi sự kinh ngạc trong mắt, nhìn cô gái bên cạnh: “Tình Nghiên biết họ sao?”

“Ừ, bạn cùng phòng đại học.”

Lâm Tiếu vừa ôn nhu vừa kiên nhẫn đưa ra hứa hẹn, Thẩm Ly mới chậm rãi gật đầu. Kỳ thật chỉ cần cô hơi chút lạnh mặt, hoặc là cường thế một chút, anh liền sẽ không do dự lâu như vậy, sẽ không đợi đến lúc cô đưa ra hứa hẹn tốt.

Rõ ràng anh cảm giác được, người trước mắt đã thay đổi, ánh mắt nhìn về phía anh không có chán ghét cùng mất kiên nhẫn.

Cô sẽ trở về như cũ sao?

Thẩm Ly thầm nghĩ, nếu vẫn luôn như vậy không trở về thì tốt rồi.

“Vậy chúng ta đi nhà hàng gần đây.” Lâm Tiếu lấy di động ra xem bản đồ, chuẩn bị lựa chọn một nhà hàng gần đây để giải quyết cơm trưa.

“Tiếu Tiếu, thật sự là cậu!”

Lâm Tiếu nghe tiếng ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một người phụ nữ trang điểm tinh xảo vẻ mặt kinh hỉ mà nhìn cô…… Bên cạnh Thẩm Ly.

Từ trong trí nhớ nguyên chủ biết được, trước mắt là người chị em của nguyên chủ sáng nay mới hẹn cô đi tụ tập, Triệu Tình Nghiên.

Gia cảnh của Triệu Tình nghiên so với nguyên chủ tốt hơn nhiều, nhưng đó là trước khi nguyên chủ gả vào Thẩm gia. Trong thời gian đại học, nếu không phải nguyên chủ không chỉ có đoạt Hoa khôi, danh hiệu hoa hậu giảng đường, còn dễ như trở bàn tay mà chiếm được ái mộ trong lòng bạch nguyệt quang, Triệu Tình Nghiên cũng sẽ không cùng nguyên chủ duy trì liên hệ chặt chẽ cho tới nay.

Đối mặt ánh mắt Triệu Tình Nghiên, cơ thể Thẩm Ly rõ ràng có chút cứng đờ.

Lâm Tiếu buông tay Thẩm ly , không dấu vết tiến lên nửa bước, ngăn trở ánh mắt cô ta quan sát Thẩm Ly, mở miệng: “Thu liễm một chút, đừng dọa đến người khác.”

Triệu Tình Nghiên thân thiết mà nắm tay cô, nhỏ giọng hỏi: “Tiếu Tiếu, cậu thành thật đi, người này có phải hay không là anh họ cậu?”

“……” Lâm Tiếu nghĩ tới.

Lúc trước Thẩm Ly không mất trí, Triệu Tình Nghiên căn bản không có cơ hội nhìn thấy, mà Thẩm ly sau khi mất trí, hiếm khi rời khỏi Thẩm gia, càng sẽ không xuất hiện ở nơi công cộng, để lại ảnh chụp.

Khó trách cô ta không nhận ra tới.

“Không phải, đây là chồng của mình.”

Triệu Tình Nghiên không thể tin, nhìn về phía người nọ được cô che chở phía sau, ngạc nhiên: Đây là Thẩm Ly?

Diện mạo tao nhã chói mắt này, thấy thế nào đều không phải ngốc tử, sao có thể là Thẩm Ly?

“Cậu không phải ly hôn rồi sao?” Triệu Tình Nghiên buột miệng thốt ra.

“Ly hôn? Nghe ai nói lung tung, chúng mình vẫn rất ân ái.” Lâm Tiếu vẫn ở bên cạnh Thẩm ly, trong lòng lại không muốn Thẩm ly trở thành đề tài trung tâm, cô nhìn về phía người đàn ông Triệu Tình Nghiên mang đến, khẽ cười, “Bên cạnh vị này không phải nên giới thiệu một chút sao?”

Tần Nhất Thành vốn làm phông nền lúc này đi ra, vẻ mặt mỉm cười mà nhìn Lâm Tiếu, vươn tay: “Xin chào, tôi là Tần Nhất Thành, là đồng nghiệp của Tình Nghiên.”

Lâm Tiếu dừng một chút, đồng nghiệp?

Trong lúc nhất thời, nhìn về phía anh ta vươn tay tới, Lâm Tiếu lễ phép mà nắm lấy, “Lâm Tiếu.”

Tiểu thuyết cùng hiện thực vẫn là có chênh lệch, giám đốc dáng người coi như không tồi, nhưng tuổi lại là không nhỏ.

Thấy thế nào, đều cũng bốn mươi đi, hơn nữa thương vụ xã giao, cùng với bận rộn công việc, đường mép tóc không đến mức biến thành Địa Trung Hải, nhưng đã mờ nhạt có cái dấu hiệu này.

Đến tuổi này mà nói, chăm sóc đến không tồi.

Nhưng cùng Triệu Tình Nghiên trẻ trung xinh đẹp đứng chung một chỗ, chênh lệch tuổi tác là điều rõ ràng.

Tần Nhất Thành thu hồi tay, dường như căn bản không nghe được đối phương đã kết hôn. Nguyên lai cô là Lâm Tiếu, lần trước vội vàng từ biệt, còn chưa kịp nói lời chào, không nghĩ tới lại là người Tình Nghiên quen biết.

Bất quá, người đàn ông bên cạnh cô thoạt nhìn có vài phần quen mắt, giống như đã gặp qua ở đâu.

Tâm tư Triệu Tình Nghiên đều tập trung trên người Thẩm Ly căn bản liền không chú ý đến lời Tần Nhất Thành vừa nói.

Kia thật là Thẩm Ly sao?

Trừ bỏ thần sắc nhạt nhẽo, trong mắt ngoài Lâm Tiếu cái gì cũng nhìn không tới, đối với những thứ xung quanh hết thảy đều không có hứng thú.

Người bên ngoài đồn đãi là ngốc tử, sợ không phải Lâm Tiếu cố ý truyền ra tới đi, sợ chồng mình bị người nhớ thương mới nghĩ ra một chuyện như vậy!

Kim ốc tàng kiều sao?!

(Kim ốc tàng kiều: dùng để chỉ ngôi nhà đẹp, sang trọng bên trong cất giấu giai nhân hoặc người tình)

Nghĩ đến Lâm Tiếu thường ngày vừa nói tới Thẩm Ly liền vẻ mặt bộ dáng không vui, sự tình sao lại biến đổi giống như vậy!

Triệu Tình Nghiên đang suy nghĩ gì đó liếc mắt nhìn người bạn trai mới bên cạnh, lại phát hiện mắt anh dường như đã dính ở trên người Lâm Tiếu, ánh mắt kinh diễm còn mang theo một tia si mê, tức giận khiến sắc mặt Triệu Tình Nghiên tối sầm lại.

“Nhất Thành, em đói bụng, chúng ta đi ăn cơm đi.” Triệu Tình Nghiên một giây cũng không nghĩ đợi đi xuống, nhìn đến bộ dáng trẻ trung của Thẩm Ly, lại nhìn nhìn Tần Nhất Thành bên cạnh, Triệu Tình Nghiên ngực như là mắc cái gì, càng nghẹn đến mức hoảng.

Cao thấp lập tức hiện rõ.

Nghe được Triệu Tình Nghiên nói, Tần Nhất Thành lại nhìn về phía Lâm Tiếu, “Lâm tiểu thư cùng Tình Nghiên đã là bạn cùng phòng đại học, lâu như vậy không gặp, không bằng tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện? Tôi biết gần đây có tiệm cơm Tây không tồi, hy vọng không cần để ý đến tôi có mặt ở đây.”

Lúc này, cô sao có thể không nhìn ra, Tần Nhất Thành này đối với Lâm Tiếu sinh ra tâm tư, lại đúng vào thời điểm này!

Triệu Tình Nghiên sắc mặt càng thêm không tốt.

Liền nghĩ hai người bất quá gặp dịp thì chơi, nhưng đây chẳng phải là tát vào mặt cô sao!

Đối mặt với lời mời nữa ép buộc của Tần Nhất Thành, Lâm Tiếu không có nhiều kiên nhẫn.

“Xin lỗi, chồng tôi không thích ăn cơm Tây, liền không quấy rầy Tần tiên sinh cùng Tình Nghiên hẹn hò.” Nhìn đến sắc mặt khó coi của Triệu Tình Nghiên, cô nhẹ nhàng cười, “Tình Nghiên, chúng ta ngày khác lại gặp nhé.”

Nói xong, cùng Thẩm Ly rời đi.

Tần Nhất Thành không muốn chia tay, bị bỏ lại phía sau, cùng với Triệu Tình Nghiên niềm nở như cá nóc.

Lâm Tiếu, mình chờ cậu!