Chương 17.1

“Thẩm Ly, anh không sao chứ?” Âm thanh có chút yếu ớt, anh ra cửa đã hơn nửa giờ, khó tránh khỏi làm người lo lắng, “Anh về trước, em uống thuốc giảm đau, một lát liền không có việc gì.”

Chờ khi hết đau cô có thể tự mình đi xuống mua.

“Ừ.”

Nghe được tiếng thở dốc rất nhỏ bên kia, cùng giọng nói cố nén chịu đựng đau đớn của cô, trong mắt Thẩm Ly lướt qua một tia cảm xúc không rõ, nhanh đến mức làm người không phát hiện được.

Cúp điện thoại, Thẩm Ly cúi đầu nhìn tô phỉ trong tay mình, biểu tình đình trệ một cái, sau đó anh dời đi tầm mắt nhìn về phía Nhạc Bạch Vi trước mắt, “Nhạc tiểu thư, đi về trước đi. Có việc tôi sẽ lại liên hệ cô.”

Nhạc Bạch Vi kinh ngạc với thái độ chuyển biến của anh, rõ ràng vừa rồi người này toàn thân đều lộ ra một cổ hơi thở nguy hiểm làm nhân tâm run rẩy, hiện tại lại bởi vì một hồi điện thoại vừa rồi thu liễm đến sạch sẽ.

Nhưng sau khi nghe anh nói câu đó, Nhạc Bạch Vi không thể nghi ngờ có chút cao hứng, “Được, đây là danh thϊếp của tôi, lúc nào cũng có thể liên hệ với tôi.”

Thẩm Ly nhận lấy danh thϊếp cô đưa.

“Tôi đây đi trước.” Nhạc Bạch Vi rất muốn lưu lại cùng anh nói nhiều mấy câu, rồi lại sợ để lại ấn tượng xấu, lúc này mới lưu luyến mà rời đi.

Cho đến khi Nhạc Bạch Vi rời đi, Thẩm Ly liếc mắt nhìn tấm danh thϊếp, tùy tay ném ở thùng rác bên cạnh.

Nghĩ đến Tiếu Tiếu trong nhà bộ dáng đau đến sắc mặt trắng bệch, Thẩm Ly quay trở lại siêu thị, mua chút đường đỏ cùng gừng.

Nhớ rõ, đau bụng kinh uống đường đỏ trà gừng có thể giảm bớt sự khó chịu. Nhớ tới cô ngày hôm qua một mình ăn mấy cái kem, Thẩm Ly môi mỏng nhẹ nhấp, nhân viên thu ngân tiểu tỷ tỷ bị khí thế trên người anh làm khϊếp sợ, nhỏ giọng mở miênhj: “Tiên sinh, tổng cộng là 29 khối tám…… Bởi vì ngài lúc trước đã quên lấy lại tiền lẻ, 29 khối tám này trừ đi, còn có mười đồng tiền, ngài giữ lấy.”

Sao lúc trước thoạt nhìn là một đại nam hài nhi đơn thuần, chỉ chớp mắt giống như là thay đổi thành người khác vậy?

“Cảm ơn.” Thẩm Ly nhận lấy mười đồng tiền lẻ.

Nhân viên thu ngân tiểu tỷ tỷ nhìn bóng dáng anh rời đi, trên mặt có vài phần hoảng hốt.

Người đàn ông đẹp trai này không phải là hai nhân cách chứ?

Lâm Tiếu vừa định đi ra ngoài, cửa mở ra.

“Tiếu Tiếu, em muốn ra ngoài?” Thẩm Ly đi đến bên người cô, nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, lơ đãng mà nhíu mi, nhưng trong nháy mắt liền biến mất. Anh nói: “Em trước tiên ở trên giường nghỉ ngơi cho tốt, đồ vật đều đã mua, hiện tại muốn dùng sao?”

“Anh hơn nửa giờ không trở về, em có điểm lo lắng.” Tuy rằng tiểu khu này người khả nghi không được vào, nhưng nghĩ đến anh một người ở bên ngoài, chính là nhịn không được lo lắng. Lâm Tiếu nhìn về phía cái túi anh cầm, trừ bỏ tô phỉ, còn có cái khác, không khỏi có chút ngoài ý muốn, “Anh mua đường đỏ cùng gừng sao?”

“Ừ, nhân viên hướng dẫn mua sắm nói cái này uống sẽ không đau.” Thẩm Ly ngữ khí cực kì tự nhiên, nửa điểm cũng nhìn không ra đang nói dối, đem cô đỡ đến trên sô pha, “Thuốc giảm đau không thể lại uống, đối với thân thể có hại, em nghỉ ngơi thật tốt, anh đi nấu trà gừng.”

Nói xong, anh cầm gừng cùng đường đỏ đi phòng bếp.

Nhìn bóng dáng anh, Lâm Tiếu ngẩn ngơ, là ảo giác sao? Tổng cảm giác hôm nay Thẩm Ly thoạt nhìn so lúc trước cao lớn rất nhiều…… Không đúng, là càng ổn trọng.

Giống như cũng không phải.

Chính là một loại cảm giác kì quái.

Lâm Tiếu nghĩ, có thể là bởi vì chính mình đang được anh chiếu cố mà sinh ra ảo giác đi.

Nhìn thấy anh mua mấy bao tô phỉ, đều mua đúng rồi, Lâm Tiếu mở một bao, lấy một miếng để dùng.

Thời điểm Lâm Tiếu rửa tay thay quần áo ở nhà ra tới. Thẩm Ly bưng một ly trà gừng đường đỏ đang bốc khói cho cô, “Tiếu Tiếu, nhân lúc còn nóng uống đi.”

“Còn có anh, nếu không ta hôm nay em liền thảm.” Lâm Tiếu tiếp nhận, sau khi uống thuốc giảm đau tuy rằng không đau như lúc trước đứng dậy không nổi, nhưng trong bụng vẫn là đau âm ỉ, khiến cho cô cả người thoạt nhìn hữu khí vô lực.

Nghe được lời cô nói, Thẩm Ly nhìn cô một cái, không nói chuyện.

Anh chỉnh điều hoà trong phòng lên cao chút, Lâm Tiếu uống xong trà gừng cảm giác trên người nóng thật sự, có chút đổ mồ hôi, nhưng bởi vì thời gian hành kinh thân thể không khoẻ, cho nên lâm Tiếu cũng không muốn chỉnh nhiệt độ xuống thấp, bằng không bị cảm lạnh sẽ càng khó chịu.

Thẩm Ly xoay người đi phòng tắm lấy khăn lông cho cô, “Tiếu Tiếu, lau mồ hôi.”

Lâm Tiếu nhận lấy, đem lau mồ hôi trên trán, sau đó nhìn về phía Thẩm Ly ngồi bên cạnh hỏi, hỏi: “Anh đi siêu thị lạc đường sao?”

“ừ, lúc mua tô phỉ nhân viên hướng dẫn mua sắm nói nữ hài tử thời gian hành kinh uống đường đỏ trà gừng tốt, anh tìm thật lâu.” Thẩm Ly mặt không hồng tâm không nhảy, đôi mắt màu hổ phách nhìn cô rất rõ ràng, “Tiếu Tiếu lo lắng anh đi lạc sao?”

“Em rất đau, không thể lập tức đi tìm anh.” Lâm Tiếu xoa xoa tay, nhìn anh một cái, “Tiểu khu an ninh đảm bảo, nhưng nếu anh đi lạc không tìm được nhất định sẽ cảm thấy bất an, em khẳng định sẽ rất lo lắng.”

“Tiếu Tiếu đừng lo lắng, anh quay về được, cũng nhớ kỹ đường về nhà.” Kia một cái chớp mắt, Thẩm Ly đáy mắt lướt qua một mạt cảm xúc phức tạp, anh nhìn đỉnh đầu cô, như là tự nói với chính mình, “Cho nên, sẽ không lạc đường.”

“Ừ, em tin tưởng anh có trí nhớ siêu cường.” Lâm Tiếu gật gật đầu, trước sự cố bản thân Thẩm Ly chính là thiên chi kiêu tử, hơn nữa Thẩm lão gia tử tự mình mang theo trên người, tự mình dạy dỗ, so với bạn cùng lứa tuổi anh khởi điểm không thể nghi ngờ cao hơn rất nhiều.

Sau sự cố Thẩm Ly bởi vì ký ức hỗn loạn trở nên nói cũng không thể, một năm về sau mới bắt đầu có thể nói, nhưng tâm trí cũng chỉ có năm tuổi.

Cũng bởi vì những người bên cạnh đó cách ly cùng chán ghét, cho nên dẫn tới Thẩm Ly thoạt nhìn cùng người thường kém quá nhiều.

Nhưng cũng không phải không thể thay đổi. So với lúc cô vừa tới ấy, hiện tại Thẩm Ly trên cơ bản nhìn không ra do với người khác có khác biệt quá lớn, chỉ là cach tư duy, vẫn là tiểu hài tử.

Chờ sau khi anh khôi phục kí ức, hết thảy liền đều tốt.

Lâm Tiếu ở trên sô pha nằm một lát, gọi cơm hộp mang đến.

“Tiếu Tiếu, anh có thể dùng máy tính của em không?”

Sau khi Thẩm Ly lấy đồ ăn mang về, nhìn Lâm Tiếu đang nằm trên sô pha đọc sách nói, “Chỉ một giờ.”

“Có thể.” Lâm Tiếu gật đầu, sau đó tiếp tục nằm đọc sách.

Cô xem chính là sách giải trí, dùng để gϊếŧ thời gian, tiếng TV đối với cô hiện tại có điểm ồn ào, nên không có mở TV.

Sau khi được cho phép, Thẩm Ly đi đến chiếc bàn thấp trước cửa sổ, mở máy tính ra.

Anh rất nhanh mở ra một trang web, đăng nhập tài khoản cùng mật mã.

Bởi vì sợ làm cho cô chú ý, lúc Thẩm Ly đánh chữ cố tình thả chậm tốc độ, có đôi khi dừng lại nhìn những hình ảnh không liên quan.

Nửa giờ sau, Thẩm Ly đem xoá tất cả những trang anh đã tìm kiếm, thời điểm xoá bỏ thấy được trang Web Lâm Tiếu xem. Cô chuẩn bị tìm công việc?

Thẩm Ly dừng một chút, lại không có nhấp vào, anh xoá tất cả dấu viết của lần duyệt trước đó và thoát ra.

Cuối cùng, anh tùy ý mà mở ra mấy cái trang web, sau đó tiến vào một trang web tùy ý click mở một bộ điện ảnh, chỉnh thấp âm xem trong chốc lát.

Không sai biệt lắm một giờ, Thẩm Ly tắt máy tính.

Bởi vì là mưa liên tiếp nhiều ngày, cho nên sắc trời có chút u ám, anh đi đến bên sô pha, lúc này Lâm Tiếu đã ngủ.

Thẩm Ly cúi xuống nhặt cuốn sách rơi trên thảm, đặt ở trên bàn trà.

Lúc Lâm Tiếu tỉnh dậy đã là buổi tối.

“Tiếu Tiếu, buổi tối muốn ăn cái gì?”

“……” Lâm Tiếu chậm chạp, cũng không khó chịu khi bị anh ôm ở trong ngực, “Anh nhanh như vậy đã khai sáng kỹ năng nấu nướng sao?”

Thẩm Ly bật cười, ngoài miệng lại nói: “Học theo trên video, không khó.”

Đối với cơm nhà đơn giản, anh vốn dĩ cũng sẽ làm. Lúc đại học anh ở một mình bên ngoài một đoạn thời gian, cũng là tự mình nấu cơm, cho nên tài nấu nướng cũng không tệ.

“Vất vả cho anh rồi, chờ mấy ngày này qua, em sẽ nấu ăn ngon cho anh.”

Lâm Tiếu không hoài nghi anh chút nào, cũng không có cậy mạnh.

Cẩu tử mới vừa cùng Thẩm Ly ra ngoài đi dạo một vòng, lúc này ước chừng đã nhận ra cô không thoải mái, cho nên cũng không có đi ngủ trong ổ của mình, mà nằm xuống tấm thảm trước mặt Lâm Tiếu, như là ở cùng cô.

Thẩm Ly đắp chăn cho cô, sau đó đứng dậy đi vào phòng bếp.

Mở tủ lạnh ra, anh nhìn nguyên liệu nấu ăn bên trong, lựa chọn làm vài món cơm nhà tương đối thanh đạm.

Gà hầm nấm, bông cải xanh xào thịt, mộc cần thịt.

Hương vị thế nhưng ngoài ý muốn ăn rất ngon.

Lâm Tiếu ăn no bảy phần sau đó dừng lại.

Sau khi ăn xong cơm chiều, Thẩm Ly cho cẩu tử chút lương thực, thay đổi nước mới.

Lâm Tiếu ở phòng khách nghỉ ngơi một lát liền đi tắm rửa, sau đó đi ngủ sớm.

Chờ Thẩm Ly tắm rửa xong ra tới, phát hiện cô đã ngủ rồi, đi đến đắp chăn cho cô. Thẩm Ly tính toán chênh lệch múi giờ, rời phòng ngủ đi đến phòng khách bên ngoài ban công, sau đó bấm số của ông nội.

“Tiểu Ly, muộn như vậy tìm ông nội có chuyện gì?”

“Buổi sáng tốt lành, ông nội.”

Bên kia nghe được ngữ khí của anh, dừng một chút, “Tiểu Ly, con, con khôi phục?”

“Đúng vậy, ông nội.” ngữ khí cùng với trước đây giống nhau như đúc.

“Ông sẽ trở về ngay!”

“Ông nội trước tiên ở lại Mỹ, chuyện ở đây không cần lo lắng, chờ một đoạn thời gian ông lại trở về.”

“Tiểu Ly, năm đó tai nạn xe cộ có phải ngoài ý muốn hay không?”

“Ông nội, xin cho con tự mình xử lý.”

“……” trầm mặc thật lâu, “Có yêu cầu gì thì cùng ông nội nói.”

“Cảm ơn ông nội.” lời nói cảm tạ đều thực khách sáo.

Thẩm Khánh Niên lại không có thể nói cái gì, rốt cuộc Thẩm Ly như vậy là ông một tay dưỡng thành.

“Tiếu Tiếu có biết con khôi phục không?”

“Cô ấy không biết.”

“sao lại không nói cho con bé, con bé biết con khôi phục, sẽ thật cao hứng.”

“Nhưng cô ấy sẽ rời bỏ con.”

Sau khi khôi phục kí ức, Thẩm Ly nhớ lại chi tiết những việc lúc ở chung, còn có những lời cô nói qua.

—— Thẩm Ly, không phải em sẽ rời khỏi anh, mà là có một ngày anh sẽ lựa chọn đi con đường của chính mình.

—— anh không ngốc, anh chỉ là không cẩn thận quên đi một ít việc. Lại chờ một đoạn thời gian, chờ sau khi anh đem kí ức tìm về, hết thảy liền đều tốt. Đến lúc đó, sẽ không có ai dám khi dễ anh, cũng sẽ không có ai dám nhục nhã anh.

Còn có khi đó ở Thẩm gia, cô nói hai tháng sau liền cùng anh ly hôn.

Nghĩ đến dáng vẻ của cô lúc đó.

Cô là thật quyết định như vậy.

Thẩm Ly nhìn về phía Lâm Tiếu đang ngủ, cô cũng không phải người phụ nữ lúc trước.

Hơn nữa, từ lúc bắt đầu cô cũng không coi anh là ngốc tử, biết anh sẽ khôi phục ký ức. Cho nên, lúc ấy, mới như vậy nghiêm túc mà nói với anh những lời này.

Hơn một tháng trước, cô xuất hiện ở bên người anh, dưới thân phận người phụ nữ đó.

Sự việc không thể tin tưởng được, lại chân thật mà phát sinh ở bên người.

Cô đang đợi anh khôi phục ký ức.

Sau đó, rời khỏi anh.

Nhìn Lâm Tiếu hô hấp đều đều trên giường.

Thẩm Ly hơi hơi cúi đầu, mái tóc hơi quăn xoã qua lông mày của cô,năm ngón tay anh nhẹ nhàng lướt qua mái tóc dài của cô, hương thơm ấm áp lưu lại ở đầu ngón tay, khiến người ta vô cớ sinh ra thèm thuồng.

Năm ngón tay nắm chặt, anh muốn lưu lại sự dịu dàng hoàn mỹ này

“Tiếu Tiếu, ngủ ngon.”