Chương 13.2

“Này còn không đơn giản, sơn không phải chúng ta, chúng ta đi liền sơn a!” Lâm Tiếu thực vui vẻ, đuôi lông mày khóe mắt đều mang theo ý cười, đứng lên, “Đi, chúng ta đi thành phố T!”

“……” Thẩm Ly bị xoay một vòng, không phản ứng.

“Hai ngày trước, em nghĩ chúng ta nên nuôi một con cẩu, dùng để giữ nhà.” Lâm Tiếu nói tới chuyện khác, không hề vì cùng Thẩm lão gia tử ăn một bữa cơm mà chạy tới, lấy cớ này cũng để Thẩm Ly hiện tại tin.

Cho nên, còn phải có cái cớ mới được, ý tưởng nuôi dưỡng động vật là cô có, chủ yếu do trong nhà trống trải, chỉ có cô cùng Thẩm Ly hai người khó tránh khỏi có chút quạnh quẽ.

Hơn nữa, trên mạng nói cẩu trừ tà trong nhà, điểm này thực không tồi.

Đặc biệt là hắc cẩu.

(hắc: đen)

Cho nên, mua một con cẩu màu đen đi.

“Tiếu Tiếu…… Lúc trước không phải gọi ông nội cùng ăn cơm trưa sao?”

“Nhưng ông nội không ở thành phố B, vừa vặn em ngày hôm qua ở trên mạng liên hệ một nhà cửa hàng thú cưng, hôm nay đi qua nhìn xem.” Lâm Tiếu hiện tại sắp xếp, “Như vậy chúng ta cũng vừa vặn có thể đi gặp ông nội.”

Thẩm Ly nghĩ nghĩ, không cảm thấy lời cô nói không đúng, gật gật đầu: “Kia cánh gà chiên cùng Coca chúng ta không ăn sao?”

“Ăn xong lại đi.”

Cô lát nữa còn phải lên mạng liên hệ cửa hàng thú cưng thành phố T, miễn cho đến lúc đó giải thích không rõ.

Ở trước mặt Thẩm Ly không quan trọng, chỉ sợ Thẩm lão gia nhìn ra cái gì, tuy rằng cô không có gì sợ, nhưng việc giải thích quá phiền toái.

“Ừ!”

Thẩm Ly vừa lòng.

Lâm Tiếu đi rửa tay, thu thập quần áo để hai người tắm rửa, lúc này ở thành phố T khả năng ở lại khoảng 1 tuần.

Trước khi chương trình tạp kỹ giữa Nhạc Bạch Vi và Tần Hữu ra mắt, tuyệt đối không để Thẩm lão gia trở về thành phố B, nhưng chỉ mình cô khẳng định kéo không được Thẩm lão gia.

Nếu có Thẩm Ly, tình huống sẽ khác.

Thành phố T cách thành phố B rất gần, tự lái xe mất ba tiếng, đi tàu cao tốc lại càng nhanh.

Bởi vì suy xét đến thời điểm trở về còn mang theo một con cẩu, tự lái xe sẽ càng thuận tiện.

Cho nên, Lâm Tiếu quyết định tự mình lái xe đi.

Ăn xong cơm trưa, Lâm Tiếu đặt bát vào máy rửa chén, au đó dọn dẹp phòng bếp.

Thời điểm hai người rời đi mang theo hai vali hành lý, một lớn một nhỏ, bên trong chính là quần áo cùng vật dụng hàng ngày, chỉ là đồ của một mình Lâm Tiếu cũng đủ nhét một vali hành lý lớn.

Đi tháng máy đến tầng 1, Lâm Tiếu mở cốp xe ra, đem hành lý bỏ vào.

“Tiếu Tiếu, để tôi.” Thẩm Ly một tay xách lên, nhẹ nhàng không tốn sức.

Lúc này, Lâm Tiếu mới cảm thấy có một người đàn ông đi cùng có rất nhiều chỗ tốt.

Lên xe, Lâm Tiếu đem bịt mắt đưa cho Thẩm Ly bên cạnh, “anh có muốn ngồi ghế sau không, trong chốc lát ngủ càng thoải mái, ánh mặt trời không chói mắt như vậy.”

Thẩm Ly tiếp nhận nhưng không di chuyển, anh lắc lắc đầu, “Tôi muốn cùng Tiếu Tiếu cùng nhau.”

Đường dài lái xe khó tránh khỏi sẽ nhàm chán, nhưng Lâm Tiếu trước kia chính là thường xuyên kiêm chức tài xế cho người lãnh đạo của cô, vị kia không dám ngồi máy bay, lại có thói ở sạch, thời điểm tài xế xin nghỉ đều là giao cho cô, cho nên đường dài lái xe đối với cô cũng là chuyện thường ngày.

Rõ ràng sự việc cũng cách đây không lâu, hiện tại ngẫm lại lại phảng phất như là sự việc ở đời trước.

“Thẩm Ly, lát nữa đến cao tốc không thể tùy tiện dừng xe, anh thật sự không đi ghế sau sao?”

“Ừ, tôi sẽ nói chuyện cùng Tiếu Tiếu.”

Nghe vậy, Lâm Tiếu trong lòng không khỏi ấm áp, “Vậy anh muốn cùng em nói cái gì?”

“……” Thẩm Ly lập tức mắc kẹt.

Lâm Tiếu cũng không ra tiếng thúc giục.

“Tiếu Tiếu, trước đây tôi là dạng người gì?” Thẩm Ly ngón tay thon dài bóp chặt bịt mắt, sau giờ ngọ ánh mặt trời đan xen mà chiếu vào trên người anh, ánh mắt có chút mê mang, “Có phải hay không thực chán ghét?”

Lâm Tiếu đầu tiên là ngẩn ra, lại bị câu nói sau kia của anh làm cho một trận không nói nên lời, “Vì cái gì nói như vậy?”

“Ba cùng anh cả, còn có hai em gái, cả người làm trong nhà đều chán ghét tôi……” Thẩm Ly dừng một chút, thanh âm nhỏ hơn, “Tiếu Tiếu trước kia cũng chán ghét ta……”Lâm Tiếu nhớ lại cốt truyện, trong sách, những sự kiện của vai ác trước 18 tuổi có được đề cập qua, nhưng từ miêu tả cho thấy, tính cách khẳng định không phải ôn tồn lễ độ, không phải là loại dịu dàng và tao nhã.

Một người có thể lặng lẽ đối phó với những con cáo già trên thương trường một cách chu toàn, làm người không dám khinh thường, lại chỗ nào có ai để kết thân……

Hoặc là nói, lúc ấy Thẩm Ly cũng đã bắt đầu mang hình dáng vai ác giai đoạn sai.

Mười lăm tuổi vào đại học, học liên thông đại học và thạc sĩ, 18 tuổi bắt lấy bằng.

Mắt thấy liền phải kế thừa công ty, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Thiên chi kiêu tử lập tức biến thành ngốc tử.

Có người cực kỳ bi ai, có người cao hứng.

Còn có người bỏ đá xuống giếng.

Sau khi khôi phục kí ức Thẩm Ly nhớ đến những cái đó, sao có thể chịu đựng.

Một người dù nội tâm có cứng cỏi đến đâu, mạnh mẽ như thế nào thì khi phát hiện ra người sau lưng muốn tính mạng mình lại là cha ruột, cũng sẽ có cảm giác niềm tin sụp đổ.

Nguyên chủ không kiêng nể gì nhục nhã cùng ngược đãi bỏ thêm vào kia đoạn thời gian hai năm tủi nhục không thể chịu đựng đó, Thẩm lão gia chết càng là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà…… Anh là từng bước một bị buộc đi vào ngõ cụt.

“Không phải anh sai.” Lâm Tiếu nói, “Trước kia anh cũng rất tốt, rất ưu tú, không cần để ý bọn họ thấy anh như thế nào, không phải tất cả mọi người đều không thích anh. Anh xem, ông nội rất thích anh.”

“Hiện tại còn có Tiếu Tiếu.”

“Đương nhiên.”

“Tiếu Tiếu sẽ rời khỏi tôi sao?”

Lại là vấn đề này.

Lâm Tiếu không biết nên nói Thẩm Ly nhạy bén hay vẫn là thiếu cảm giác an toàn.

Nhưng giờ này khắc này, cô là thật sự không thể không nói cái gì, nghĩ nghĩ, Lâm Tiếu trả lời: “Em không đi đâu cả.”

Không phải cô rời đi, mà là Thẩm Ly tự mình lựa chọn rời đi.

Thẩm Ly thay đổi rất nhỏ, nhưng đã bắt đầu có một tia bóng dáng của bản gốc.

Nếu không phải Lâm Tiếu quan sát tỉ mỉ, cũng sẽ cảm thấy anh chỉ là trở nên càng muốn biểu đạt ý nghĩ của chính mình mà thôi.

Như vậy Thẩm Ly, sau khi khôi phục kí ức, thật sự sẽ bỏ qua cô sao?

Lâm Tiếu bắt đầu cảm thấy không chắc chắn.