Chương 13.1

Lâm Tiếu không để ý tới Triệu Tình Nghiên, người này tính cách cứ như vậy, xinh đẹp cùng ngang bướng, thẳng đến khi gặp gỡ nguyên chủ.

Từ đó về sau, Triệu Tình Nghiên liền bắt đầu cùng nguyên chủ giằng co.

Nguyên chủ đương nhiên không phải tiểu bạch hoa, hai người dây dưa nhiều lần, nhưng ngày hôm sau vẫn là “Chị em tốt”, loại quan hệ này kéo dài cho đến nhiều năm sau khi tốt nghiệp đại học.

Dù sao Lâm Tiếu cũng không thể lý giải loại cố chấp này.

“Mình cùng Thẩm Ly đi trước, không thể cùng nhau tiếp.” Lâm Tiếu cũng không cùng cô ta giả vờ khách khí, mang theo Thẩm Ly trực tiếp chạy lấy người.

Nói thật, vừa rồi thời điểm Thẩm Ly đột nhiên từ sau lưng ôm lấy cô thật đúng là dọa cô nhảy dựng.

Đối với sự gần gũi của Thẩm Ly, Lâm Tiếu thật không có cảm giác gì đặc biệt, đại khái chính là hài tử nhà mình.

Đồng thời cảm thấy đối với lời nói của anh không thể đáp lại.

Lâm Tiếu cũng không có tính toán cùng vai ác sau khi khôi phục trí nhớ chắp vá thêm, hơn nữa, vai ác cũng không có khả năng giữ cô lại bên người.

Đến lúc đó, không cần đến cô chủ động mở miệng, vai ác tự nhiên sẽ cùng cô đoạn tuyệt sạch sẽ.

Rốt cuộc, Lâm Tiếu có được toàn bộ ký ức của nguyên chủ.

Nguyên chủ ngược đãi cũng nhục nhã vai ác như thế nào, cô đều biết toàn bộ.

Cho nên Lâm Tiếu một chút cũng không cảm thấy vai ác đến lúc đó sẽ giữ cô ở trước mắt.

Sau khi hiểu rõ toàn bộ, đổi lại là cô, cũng không thể chịu đựng.

“Tiếu Tiếu, cô lại thở dài.”

Lâm Tiếu hoàn hồn, thu hồi suy nghĩ trong lòng, “Suy nghĩ chút xem…… Giữa trưa muốn ăn cái gì? Em làm cho anh.”

“Cánh gà chiên, Coca, sườn heo chua ngọt, còn có thịt bò hầm.”

“…… Như thế nào đều là thịt?” Lâm Tiếu nhìn anh, “Rau dưa đâu?”

“Không cần rau dưa.”

“Không được, cần cân đối dinh dưỡng.”

Nói, Lâm Tiếu mang theo Thẩm Ly trên mặt đầy vẻ cự tuyệt đến khu rau quả, mua chút trái cây cùng rau dưa, lại đi mua các loại thịt.

Thanh toán xong, Thẩm Ly chủ động cầm đồ trong tay.

Ra khỏi siêu thị, nguyên bản bị vân che khuất thái dương lộ ra nửa bên mặt, bắt đầu thăng ôn.

Lâm Tiếu đem áo khoác trên người cởi ra, lộ ra chiếc vảy dệt kim mỏng ôm sát cơ thể, phác hoạ những đường cong lả lướt và xinh đẹp.

“Tiếu Tiếu, nóng sao?” Thẩm Ly vươn tay về phía cô, “Tôi xách túi.”

“Không có việc gì, về đến nhà thì tốt rồi.” Lâm Tiếu xách đều là đồ ăn vặt, cũng không nặng, chỉ là lúc trước đi dạo siêu thị hơi lâu, hơn nữa áo khoác có chút dày, liền cảm thấy hơi nóng.

Thể chất dễ ra mồ hôi thật là không có biện pháp.

Về đến nhà, Lâm Tiếu đặt áo khoác lên ghế sô pha, đi chân trần trên thảm, đem nguyên liệu phân loại rồi cho vào tủ lạnh.

Sau khi làm xong, Lâm Tiếu rửa sạch tay, thời điểm xoay người lại thấy Thẩm Ly đi đến trước mặt, nhìn đồ vật trên tay anh, không khỏi sửng sốt.

“Tiếu Tiếu,” Thẩm Ly cầm trong tay giày bông đi đến bên chân cô, ngửa đầu nhìn cô, “Trên mặt đất lạnh, mang giày vào.”

Lâm Tiếu đem giày mang vào, cười cười, đem nước trên tay lau khô, nói với anh: “Anh vào phòng khách ngồi trước đi, em gọt ít trái cây đem tới.”

“Tôi không ăn quả cà chua bi.” Anh đã thấy cô mua.

“Quả cam thì sao?”

“Ăn.”

Thời điểm Lâm Tiếu đem đĩa trái cây ra tới, Thẩm Ly đang ngồi xem TV trên sô pha.

Đem đĩa trái cây đặt ở trên bàn trà, Lâm Tiếu ở bên cạnh anh ngồi xuống, cầm quả cà chua bi cắn một ngụm, tầm mắt vẫn luôn dừng ở bên cạnh người Thẩm Ly.

Chuện của Thẩm lão gia không thể cùng anh nói thẳng, mấu chốt chính là sự cố của Thẩm lão gia trong truyện không viết tường tận, chỉ biết phát sinh trước khi Thẩm Ly khôi phục kí ức, cũng là ngày mà trailer của chương trình tạp kỹ lần đầu tiên nam nữ chủ hợp tác đã trở nên nổi tiếng.

Địa điểm xảy ra tai nạn là ở thành phố này.

Nhưng nguyên văn địa điểm cụ thể vẫn không đề cập đến, cho nên Lâm Tiếu trong lúc nhất thời có chút khó có thể bắt đầu.

Thẩm lão gia gần đây thân thể thoạt nhìn không tồi, cũng không có tính toán trở lại Mỹ.

Biện pháp duy nhất Lâm Tiếu có thể nghĩ chính là làm ông rời khỏi thành phố này. Nhưng Thẩm lão gia là người nào, cô sao có thể tùy tiện nói mấy câu là lừa dối được…… Nghĩ đến cũng đau đầu

Tiêu tốn nhiều thời gian như vậy Lâm Tiếu thật sự lo âu, mặc kệ thế nào, trước hết vẫn là nghĩ biện pháp gặp Thẩm lão gia một lần mới được, trước tiên từ Thẩm lão gia dò ra một ít tin tức.

Lâm Tiếu đem cái đĩa cà chua bi ăn xong, cầm ly nước uống, giống như tùy ý mà mở miệng:

“Thẩm Ly, chúng ta mới vừa mua nhiều đồ ăn như vậy, nếu không giữa trưa gọi điện thoại cho ông nội lại đây ăn cơm cùng chúng ta?”

“Nhưng ông nội không ở thành phố B a,” Thẩm Ly thấy cô biểu tình thay đổi, vội nói: “Ngày kia đi Tiếu Tiếu, ngày kia chúng ta lại……”

“Ông nội không ở thành phố này sao?”

“Ừ…… Tối hôm qua thời điểm cô đi tắm rửa ông nội gọi điện thoại cho tôi, hỏi chúng ta thế nào…… Tiếu Tiếu làm sao vậy?”

“Thật tốt quá!” Lâm Tiếu hưng phấn mà ôm lấy anh, “Anh thật đúng là tiểu phúc tinh của em!”

“Tiếu Tiếu…… Không phải nói mời ông nội lại đây ăn cơm trưa sao?”

Ông nội tới không được, như thế nào ngược lại càng cao hứng.