Chương 45: Nghề Mộc 2

Thẩm Nguyệt Dao nói: “Nếu như chuẩn bị gỗ, làm xe đẩy nhỏ này cần bao nhiêu tiền?”

Chu thị nói: “Nếu là người khác làm thì dù thế nào cũng phải năm sáu trăm văn tiền, nhưng muội muội của ta làm thì giá cả rẻ hơn, hai trăm văn tiền là có thể làm.”

“Nhưng mà gỗ không dễ kiếm.”

Thẩm Nguyệt Dao vừa nghe vậy, hai trăm văn tiền, giá rẻ hơn nàng nghĩ, nàng còn tưởng rằng phải tốn vài lượng bạc.

Ở trong phạm vi nàng có thể chấp nhận.

Cũng không biết làm loại xe đẩy đồ ăn bày quán này cần bao nhiêu tiền.

Thời đại này, không có quá nhiều người biết làm nghề mộc, vậy nên làng trên xóm dưới cũng chẳng có bao nhiêu thợ mộc.

Làng trên xóm dưới và trấn trên đều không bán hàng gia cụ đã làm sẵn, mọi người cần gia cụ thì đều tìm tới thợ mộc để đặt làm.

Nếu như cần dụng cụ kim loại gì đó thì cũng phải đi tới chỗ thợ rèn đặt làm.

Thẩm Nguyệt Dao cười nói: “Xe đẩy nhỏ này đúng là rất tiện.”

Nói xong, Thẩm Nguyệt Dao cũng không nói thêm gì nữa.

Đúng là nàng muốn đặt làm một cái xe đẩy đồ ăn, nhưng nàng suy đoán có lẽ giá cả sẽ cao hơn xe đẩy nhỏ.

Hiện tại trong tay nàng không có nhiều tiền như vậy, hơn nữa cũng không biết đi nơi nào tìm gỗ, cho nên không nói đến chuyện muốn đặt làm.



Lại trò chuyện thêm vài câu, Thẩm Nguyệt Dao dẫn theo hai đứa nhỏ rời đi.

Chu thị đứng tại chỗ nhìn bóng lưng của Thẩm Nguyệt Dao, cảm thấy có chút kỳ lạ.

Lúc Chu thị cầm chậu nước đi vào nhà, Liễu Thành nhìn sắc mặt của nàng ấy liền nói: “Làm sao vậy, trông sắc mặt của nàng có vẻ không tốt?”

Chu thị và Liễu Thành tình cảm mặn nồng, lúc trước nhà Liễu Thành nghèo, Chu thị nhìn trúng con người của hắn nên không quan tâm cái gì mà gả lại đây, không thể không nói, Liễu Thành thật sự đối xử với nàng ấy rất tốt, mẹ chồng cũng nghe nàng.

Con trai của hai người cũng thông minh hiểu chuyện, cả nhà đều rất chăm chỉ, cũng rất hòa thuận.

Trong lòng nàng cũng chỉ nhớ mong muội muội của mình.

Chu thị có tính tình thẳng thắn, giữa nàng ấy và Liễu Thành cũng là không có gì giấu giếm lẫn nhau, nàng nói: “Chỉ là cho rằng Thẩm muội tử muốn đặt làm xe đẩy nhỏ, không ngờ nàng hoàn toàn không nhắc tới, ta là đột nhiên nhớ đến muội muội của ta nên có chút lo lắng cho muội ấy.”

Liễu Thành nói: “Nếu thật sự lo lắng, vậy hai ngày sau chúng ta mang chút đồ vật trở về xem thử, vừa lúc trồng củ cải mùa xuân, mang một ít trở về.”

Chu thị lắc đầu: “Không sao, cũng không cần trở về, trở về thì muội muội của ta còn phải bận rộn nấu cơm giữ chúng ta ở bên kia ăn cơm.”

“Chỉ là ta cảm thấy từ lúc cha ta mất, mấy năm nay muội phu đối xử với muội muội không tốt giống như lúc ban đầu, cũng không biết có phải là ta quá đa nghi hay không.”

Liễu Thành nói: “Nàng đừng suy nghĩ quá nhiều, nam nhân ở rể, có lẽ sẽ cảm thấy có chút không được tự nhiên.”

Chu thị nói: “Lúc trước cha ta đã hỏi hắn, là hắn cũng muốn cưới muội muội của ta, cho nên cha ta mới dạy hắn làm mộc, cũng không phải là bức ép hắn.”