Chương 35: Dạ Dày Ấm Áp

Mạnh lão phu nhân ăn một lát, cũng không biết nghĩ đến cái gì, hốc mắt đỏ lên: “Ăn ngon, Nguyệt Dao làm cái này ăn rất ngon.”

Nói dứt lời, tiếng nói của Mạnh lão phu nhân cũng có chút nghẹn ngào.

Bàn tay cầm đôi đũa cũng nhè nhẹ run lên.

Thẩm Nguyệt Dao nhìn vậy, trong lòng có chút hụt hẫng.

Thẩm Nguyệt Dao nhỏ giọng nói: “Nương, con còn biết làm rất nhiều món ăn ngon, buổi tối con làm đưa lại đây.”

Dù sao cũng mua nhiều lòng heo như vậy, nấu xong đưa tới đây một ít, Mạnh lão phu nhân và Đại Nha, Nhị Nha đều có thể ăn no một chút.

Lòng heo kho rất tốt, có nhiều dầu mỡ, cũng có thể bổ sung dinh dưỡng.

Mạnh lão phu nhân ngăn cản: “Không, không, Nguyệt Dao à, để lại các con ăn là được, nơi này bọn ta có đồ ăn.”

Mạnh lão phu nhân biết tình hình hiện tại của Tô gia là gì, bà rất sợ làm liên lụy đến con thứ ba và con dâu, sợ gây thêm phiền phức cho bọn họ.

Thẩm Nguyệt Dao dịu dàng nói: “Nương, có rất nhiều, ăn không hết.”

“Buổi sáng hôm nay con làm bánh kẹp thịt mang lên trấn trên bày quán, buôn bán cũng không tệ lắm, 49 cái bánh kẹp thịt đều bán hết sạch, một cái năm văn tiền, kiếm lời 245 văn đó.”



Thẩm Nguyệt Dao biết cuộc sống Tô gia rất gian khổ, nói những chuyện này với Mạnh lão phu nhân cũng là muốn cho Mạnh lão phu nhân có thêm chút hi vọng.

Trong lòng có hy vọng thì mới có thể cố gắng.

Mạnh lão phu nhân chính là dạng này, Thẩm Nguyệt Dao sợ trong lòng bà ấy không có gì chống đỡ thì sẽ không chịu đựng nổi.

“Nương, con đưa đồ ăn tới, nương phải ăn, nương phải dưỡng tốt thân thể của mình, com dự định về sau sẽ đi trấn trên bày quán làm chút buôn bán, đến lúc đó có lẽ việc trong nhà và Đại Bảo, Nhị Bảo đều phải nhờ nương giúp đỡ.”

Mạnh lão phu nhân và Tô Nhị Nha ở bên cạnh đều đang khϊếp sợ.

Dù thế nào cũng không nghĩ tới sáng sớm Thẩm Nguyệt Dao bày quán thế mà lại có thể kiếm lời nhiều tiền như vậy.

Hơn hai trăm văn tiền, bọn họ đều có chút không dám tin.

Một ngày hơn hai trăm văn tiền, một tháng chẳng phải là sáu lượng bạc sao.

Đáy lòng Mạnh lão phu nhân lập tức kích động lên.

Nếu là thế này thì cuộc sống gia đình con thứ ba sẽ càng ngày càng tốt, bà cũng không cần lo lắng cái gì.

Lại nghe Thẩm Nguyệt Dao nói lời này, Mạnh lão phu nhân nói: “Nguyệt Dao, con yên tâm, mặc dù đôi mắt của nương không thấy rõ, nhưng vẫn có thể làm việc, có thể giúp con trong nom Đại Bảo và Nhị Bảo.”

Đại Bảo và Nhị Bảo hiểu chuyện và ngoan ngoãn như vậy, Mạnh lão phu nhân đều rất yêu thích.



Chỉ là trước kia con dâu ghét bỏ đôi mắt của bà không thấy rõ, không cho bà đi thăm Đại Bảo và Nhị Bảo, bà cũng chỉ có thể từ bỏ ý nghĩ này.

Nhớ cháu trai thì lén đi gặp, lén cho chút đồ ăn ngon.

Hiện giờ Thẩm Nguyệt Dao nói như vậy, đương nhiên Mạnh lão phu nhân rất vui mừng.

Nụ cười trên gương mặt bà càng tươi tắn hơn.

Tâm trạng của Mạnh lão phu nhân rất tốt, chân mày nhăn nhíu cũng giãn ra.

Cứ như vậy nói hết câu này đến câu khác với Thẩm Nguyệt Dao, bất tri bất giác cơm trưa cũng ăn nhiều hơn một chút.

Bữa cơm này ăn rất no, Mạnh lão phu nhân cảm thấy dạ dày cũng trở nên ấm áp.

Đã lâu rồi không có ăn no như vậy, từ cơ thể đến trong lòng đều giống như đi theo thả lỏng xuống.

Tô Nhị Nha cũng cầm chén bánh xào lên ăn, canh cũng ăn.

Ăn cơm no xong, Tô Nhị Nha lặng lẽ nhìn Thẩm Nguyệt Dao, đôi mắt cũng sáng rực lên.

Cô bé cảm thấy tam thẩm làm cơm rất ngon.