Chương 21: Làm Yếm 1

Mọi thứ thu dọn xong rồi, Thẩm Nguyệt Dao đang dùng nồi nấu nước nóng.

Nàng lấy thùng gỗ lớn dùng để tắm rửa đến phòng phía đông.

Nơi này là phòng ngủ của Đại Bảo và Nhị Bảo.

Sau đó nàng pha nước nóng và nước lạnh trong lu nước một chút, độ ấm vừa vặn, sau đó nàng gọi Đại Bảo và Nhị Bảo tới nói: “Đại Bảo, Nhị Bảo, các con lại đây, nương tắm rửa cho các con.”

Thẩm Nguyệt Dao cố gắng làm cho giọng nói của mình dịu dàng hơn một chút.

Nhưng Đại Bảo và Nhị Bảo nghe Thẩm Nguyệt Dao nói như vậy, đều nhịn không được run rẩy một chút.

Đặc biệt là Nhị Bảo, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Nhị Bảo chạy đến trước mặt Tô Tuyết Y, dùng tay nắm chặt quần áo của Tô Tuyết Y.

Tô Tuyết Y càng là tức giận đến ho khan.

“Thẩm Nguyệt Dao, hôm nay ngươi nấu những món ăn đó, có phải là có ý định ngược đãi bọn nhỏ hay không?”

Thẩm Nguyệt Dao rất vô tội nói: “Ta không có!”

Vừa định nói gì đó, trong đầu Thẩm Nguyệt Dao đột nhiên hiện lên một ít hình ảnh.

Nàng lập tức nghĩ ra, lúc trước linh hồn xấu xa kia đã nhiều lần dùng lý do tắm rửa cho hai đứa nhỏ để dùng tay véo hai đứa nhỏ, véo đến trên người hai đứa nhỏ đều là dấu vết xanh tím.

Hai đứa nhỏ rất đau, lại bị nàng ta uy hϊếp tới mức không dám khóc.



Còn có một lần, linh hồn xấu xa vừa lúc đang nổi nóng, suýt chút nữa đã dìm Nhị Bảo tới chết đuối.

Cũng may Đại Bảo kịp thời phát hiện, cứu đệ đệ của mình một mạng.

Có thể nói là rất có tiền án.

Thế cho nên hai đứa nhỏ vừa nghe Thẩm Nguyệt Dao nói muốn tắm rửa cho bọn họ thì lập tức phản xạ có điều kiện mà sợ hãi.

Nghĩ đến những cảnh tượng đó, sắc mặt của Thẩm Nguyệt Dao cũng trở nên trắng bệch.

Mặc dù nàng đã cố gắng ổn định và bình tĩnh, nhưng cũng có chút tức giận.

“Khụ khụ…”

Tô Tuyết Y suy yếu dùng tay che miệng lại, không ngừng ho khan.

“Cha, cha…”

“Cha đừng tức giận.”

Đại Bảo cẩn thận vỗ sau lưng cho Tô Tuyết Y, thuận khí giúp hắn.

Nhìn dáng vẻ này, khóe miệng của Thẩm Nguyệt Dao co giật, người kia làm chuyện xấu quá nhiều, trong một chốc một lát nàng muốn tẩy trắng cũng không được.

Thẩm Nguyệt Dao nói: “Đừng có gấp, ta không tắm rửa cho bọn họ, nhưng mà ta đã pha nước ấm rồi, đừng lãng phí, Đại Bảo và Nhị Bảo, các con tự mình đi tắm rửa đi.”

Hai đứa nhỏ được Tô Tuyết Y dạy dỗ, biết tự mình mặc quần áo, rửa mặt và tắm rửa.



Rất bớt việc, không cần nàng lo lắng.

Cho nên Đại Bảo và Nhị Bảo tự mình đi tắm rửa.

Thẩm Nguyệt Dao thì lấy quần áo của mình ở trong ngăn tủ ra.

Những quần áo màu sắc rực rỡ này, nàng mặc vào thì hiệu quả thật sự rất cay đôi mắt.

Nhưng mà màu sắc và vải dệt như vậy làm yếm hoặc là quần áo cho đứa nhỏ sẽ rất đẹp.

Thẩm Nguyệt Dao nghĩ như vậy, lấy quần áo ra ngoài, cầm bút than vẽ vài cái lên trên, để tiện cắt.

Cho dù không có thước đo để đo kích cỡ cho hai đứa nhỏ, Thẩm Nguyệt Dao nhìn cũng biết nên làm thành kích cỡ thế nào.

Lúc trước, nàng vì hoàn thành các loại nhiệm vụ mà cần phải học các loại năng lực, ngụy trang thành các loại thân phận.

Cho nên may áo và làm quần áo đối với nàng thật sự rất đơn giản.

Thẩm Nguyệt Dao làm việc rất nhanh nhẹn.

“Răng rắc, răng rắc……”

Mấy đường kéo cắt xuống, rất nhanh Thẩm Nguyệt Dao đã cắt vải dệt xong xuôi, kế tiếp chính là may áo.

May yếm rất dễ.

Nàng ở dưới ánh đèn nhanh chóng xe chỉ luồn kim.