Chương 3: Say rượu

Người đàn ông hiển nhiên không ngờ cô lại trả lời như thế, nghẹn họng một chút mới nói:

"Nhìn đủ rồi thì đưa khăn mặt cho tôi!"

"À à." Thẩm Ấu Dao vội vàng cầm khăn mặt đưa cho anh ta.

Tối qua Đỗ Trạch Thần hẳn là không ăn uống gì, nôn cả buổi ra toàn nước chua, sau khi làm sạch bản thân xong thì người cũng mệt lả.

"Tôi đỡ anh vào nghỉ ngơi được chứ?" Thẩm Ấu Dao dè dặt hỏi ý kiến, sợ chọc giận đối phương.

Cô không quá am hiểu cách đối phó với người đang nổi nóng, Đỗ Trạch Thần còn là một người xuất chúng.

Đỗ Trạch Thần nhắm mắt lại, cửa người dựa vào người cô coi như câu trả lời.

Đỡ anh ta nằm vào giường, cởi tất ra, Thẩm Ấu Dao lại hỏi:

"Có muốn tôi lau mặt cho anh không?"

Có lẽ động tác của cô quá dịu dàng, khiến người anh ta thoải mái hơn nhiều, Đỗ Trạch Thần khẽ gật đầu.

Thẩm Ấu Dao vắt khô khăn mặt, cẩn thận lau mặt và tay cho anh ta, những chỗ khác không dám động vào.

Cô cũng không quên trên người mình còn có một nhãn dán là "trèo lên giường chồng người khác", muốn chung sống hòa bình cô phải thận trọng một chút.

Sau khi đắp chăn cho Đỗ Trạch Thần, lại đến phòng bếp lấy một ly nước đặt lên đầu giường đề phòng anh ta khát, lúc này cô mới đến phòng khách dọn dẹp bãi chiến trường đối phương bày ra, có một người cha thích uống rượu, cô rất quen thuộc với việc này.

May là chỗ ở tạm thời của Đỗ Trạch Thần trong thành phố không lớn lắm. Chỉ mất một tiếng đồng hồ là dọn dẹp xong cả nhà, mở cửa sổ cho thông gió.

Thẩm Ấu Dao làm xong, đi đến tủ lạnh, lấy giá đỗ, đậu hũ, măng và rong biển, nấu một nồi canh giải rượu.

Lúc này đã mười giờ sáng, cô hơi đói, liền dùng nguyên liệu lục ra được nấu một nồi cháo, xào ba đĩa thức ăn mặn, định giải quyết cả bữa trưa lẫn bữa sáng.

Đỗ Trạch Thần bị cơn đau dạ dày đánh thức, trong không khí thơm nức mùi cơm, dạ dày vẫn luôn khá an phận bỗng nhiên khua chiêng gõ trống làm phản.

Có điều trước khi vỗ về cái dạ dày, anh ta phải trấn an cổ họng mình trước đã, quay đầu nhìn thấy cốc nước lớn trên tủ đầu giường, bèn cầm lên uống ừng ực mấy hớp, sau đó mới cảm thấy bản thân có thể kéo thân tàn xuống giường đi tìm đồ trấn áp dạ dày.

Đỗ Trạch Thần ra khỏi phòng ngủ liền thấy phòng khách gọn gàng sạch sẽ, anh ta thường mời bạn bè đến nhà uống rượu, đương nhiên biết sau mỗi lần say rượu trong nhà sẽ lại cái dạng gì.

Nhưng so với việc bị một cô gái xách lên, việc này hẳn không có gì đáng kinh ngạc.