Chương 86: Kỷ niệm ngày cưới... muộn

Edit: zynzyn2912 và Wu Xiǎn

__________

Lương Thiển đội tóc giả và khoác áo choàng lên cho baba một cách rất yêu thương, nhưng bộ tóc giả kia đối với hắn quá nhỏ, nó siết căng da đầu và chân tóc hắn, vừa trông kì quái và lại vừa khó chịu. Cái áo choàng tiên trên người lại càng hiếm có khó tìm, chỉ dài tới phần eo, những lúc cử động cánh tay rất giống con thiêu thân vỗ cánh phành phạch.

Vẻ mặt Lâm Tùy Châu...... như đống tro tàn.

"Chúng ta cần đánh nền trước." Giang Đường xoay mặt Lâm Tùy Châu thẳng lại, lấy hộp phấn nền bắt đầu bôi trét lên mặt hắn.

Cảm giác dính nhớp không khỏi làm Lâm Tùy Châu nhíu mày: "Đánh bừa cho có là được rồi."

Ánh mắt Giang Đường nghiêm túc: "Không được, phải làm đúng nghi thức thủ tục trang điểm."

"......"

"Con muốn giúp baba sơn móng tay."

Không biết Lương Thiển tìm đâu ra hai lọ sơn móng tay màu hồng phấn, sau khi đưa một lọ cho Lương Thâm, cô bé thấy Lâm Tùy Châu chưa có ý muốn tức giận, lập tức lá gan lớn hơn, vén tay áo lên chuẩn bị thi hành nhiệm vụ.

Lâm Tùy Châu bị giam cầm ở một chỗ không cách nào nhúc nhích, như rối gỗ mặc bọn họ làm bậy.

Giang Đường nhéo cằm hắn qua lại đánh giá: "Hôm nay tôi sẽ trang điểm cho anh theo phong cách Âu Mĩ."

"......"

"Khuôn mặt anh khá góc cạnh, trang điểm kiểu Âu Mĩ chắc chắn sẽ rất đẹp."

"......"

"Bây giờ tôi sẽ chuốt mi cho anh, anh đừng cử động đó."

"......"

Giang Đường cầm dao tỉa lông mày cẩn thận tỉa từng sợi lông mày thừa giúp anh, người đàn ông này sinh ra đã có một đôi mày kiếm tiêu chuẩn, chỉnh trang lại cũng không tốn nhiều công. Ngay khi Giang Đường đang nghiêm túc cắt tỉa lông mày, Lương Thâm bên cạnh đột nhiên hắt xì một cái, khuỷu tay cậu lỡ va phải Giang Đường khiến cô bị lệch hướng, dao tỉa lông mày một đường quẹt xuống, nháy mắt giữa lông mày thiếu mất một mảng.

Cô bình tĩnh nhìn hàng lông mày đứt đoạn, đôi mắt nháy nháy như không có chuyện gì xảy ra, bỏ dao tỉa xuống, sau đó cầm lấy mascara lông mày, chậm rãi vẽ lại phần bị thiếu.

Lâm Tùy Châu cảm thấy có chút không đúng, hỏi: "Đây là cái gì?"

"Mascara lông mày."

"Dùng làm gì?"

"Vẽ lông màu."

Lâm Tùy Châu nhíu mi: "Tôi không cần vẽ lông mày."

Giang Đường nói: "Về sau anh sẽ cần dùng."

Trước khi lông mày chưa mọc lại thì lúc nào cũng phải dùng.

So với các gia đình khác đơn thuần chỉ là trêu chọc các ông bố không thèm để ý đến mỹ cảm người nhìn, Giang Đường lại vô cùng chú ý, dù sao trang điểm là không thể tùy tiện.

"Anh thích màu nâu đất hay màu tím khói?"

Nhìn chằm chằm hộp phấn mắt trên bàn, Lâm Tùy Châu hoa cả mắt: "Bên trái."

Lúc này mười ngón tay của Lâm Tùy Châu đã đầy sơn móng tay, hai tên tiểu tử chẳng mấy để ý lắm, cứ ngón nào trống thì sơn vào, một số chỗ còn không cân xứng.

Thấy Giang Đường chuẩn bị đánh mắt cho ba, Lương Thiển lập tức thò qua: "Mama, con muốn trang điểm cho baba."

"Không được." Giang Đường từ chối không chút do dự, "Con trang điểm rất xấu."

Lương Thiển bĩu môi, nhàm chán không có việc làm, cô bé nhắm ngay mục tiêu là lỗ tai Lâm Tùy Châu, tiểu cô nương nháy nháy đôi mắt, tìm trong túi đôi bông tai kẹp, đi tới kẹp vào vành tai hắn.

Lâm Tùy Châu đau kêu rên rỉ, muốn dùng tay tháo xuống, lại sợ sơn móng tay bị lem nhem nhuốc, hắn khẽ cắn răng: "Xong chưa?"

"Sắp rồi."

Hai chữ "sắp rồi" nói cho có lệ, thật đau khổ......

Giang Đường đánh phấn mắt tím khói cho Lâm Tùy Châu, dùng kĩ thuật lan màu tuyệt đỉnh mình có đánh cho hốc mắt hắn đậm màu, khóe mắt được cô đặc biệt dùng bút kẻ mắt màu đen kéo dài. Lông mi của hắn vốn đã cong dài,không cần lông mi giả cũng đã tạo ra hiệu ứng đẹp mắt, rất xứng với đôi mắt màu đen sâu thẳm, mê người khỏi nói.

Tiếp theo là son môi, son môi trong túi trang điểm vẫn tiếp tục là màu hồng phấn lòe loẹt, không hề hợp với lớp trang điểm trên mặt Lâm Tùy Châu.

Mà hôm nay vừa vặn cô lại mang theo thỏi Estee Lauder 120, một màu đỏ nâu hơi pha chút tím, rất phù hợp với Châu nhãi con hôm nay. Nghĩ vậy, Giang Đường lấy thỏi son ra.

"Chu miệng nào."

"Không cần." Ánh mặt Lâm Tùy Châu ghét bỏ, "Buồn nôn."

"Anh có chu lên không?"

"Không."

Giang Đường không quan tâm sự phản kháng của anh, cô nhéo mặt hắn, mạnh mẽ ép bờ môi hắn thành hình chữ O, sau đó tô son lên.

Cuối cùng là bước tạo khối, khuôn mặt hắn đã có đường nét góc cạnh, không cần quá lố là đã tạo ra khuôn mặt cực kỳ hoàn mỹ, sau khi đánh khối xong, Giang Đường hài lòng nhìn lại thành quả trước mắt.

Người đàn ông đẹp như hắn, trang điểm lên lại càng thêm nét đặc sắc.

"Tôi nghĩ không nên gọi anh là Lâm Tùy Châu nữa."

"......"

"Lâm Châu Châu nghe khá hay nha~!"

"......"

Đôi tay Lương Thiển chống cằm: "Baba thật xinh đẹp, giống như tiên nam nhỏ vậy."

"......"

Thời gian dần trôi qua, tiết mục trang điểm cho các bố cuối cùng cũng sắp kết thúc.

Triệu Thanh Thanh đứng trên bục giảng nhìn đồng hồ, tiến lên vỗ tay, chờ sau khi tất cả mọi người đều dừng lại nhìn về phía cô giáo, cô Triệu mới mở miệng: "Bây giờ xin mời các bố đã được trang điểm đi lên bục giảng ạ."

Giang Đường nhường chỗ: "Đi thôi, bố bọn trẻ."

Lâm Tùy Châu không tình nguyện đứng lên, lê lết dịch từng bước lên.

Trong chốc lát, người đã đứng đầy hết trên bục giảng.

Dung nhan của các ông bố đã bị bọn trẻ và mấy bà vợ chỉnh đến biến dạng, gương mặt giống như tấm vải vẽ tranh, chồng chất các loại màu vẽ và trang sức kỳ lạ. Cả đám người nhìn trái nhìn phải rồi vui vẻ cười haha.

Lâm Tùy Châu cảm thấy thật ngu xuẩn, trên mặt như cũ vẫn không biểu lộ cảm xúc gì, khuôn mặt ấy làm cho lớp trang điểm Tây Âu của hắn thoạt nhìn lại đặc biệt lãnh diễm cao quý.

Giang Đường cảm thấy không thể từ bỏ cơ hội hiếm có lần này, vì thế cô lấy điện thoại ra tìm các góc độ chụp ảnh cho Boss vai ác Lâm Tùy Châu - nữ thần của ngày.

"Còn giờ, xin các bạn nhỏ hãy cầm những bông hoa xinh lên tặng các bố để chúng ta cùng bình chọn ra người bố trang điểm đẹp nhất."

Lương Thâm và Lương Thiển cầm bông hoa nhỏ, vội vàng nhét vào tay Lâm Tùy Châu, ngoài hai đứa con ra, Lâm Tùy Châu còn được một bạn nhỏ khác đưa tặng hoa hồng. Nhìn bông hoa hồng làm bằng nhựa đẹp đẽ kia Lâm Tùy Châu không khỏi lâm vào trầm mặc, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nhận một đoá hoa.

"Chúng tôi đã chuẩn bị một bữa ăn trưa phong phú ở nhà ăn cho các vị phụ huynh, buổi chiều sẽ có buổi chiếu phim, tiệc tối và pháo hoa. Cuối cùng, mong các bố sau khi ăn cơm trưa xong đi tới tập hợp ở hội trường, chúng tôi có một bất ngờ nho nhỏ muốn dành cho các vị."

Tất nhiên bất ngờ trong miệng cô giáo Triệu chính là khiêu vũ.

Nghĩ đến hình ảnh Lâm Tùy Châu ở trên sân khấu nhảy qua nhảy lại, ý cười của Giang Đường vô thức hiện rõ trên khóe miệng và đuôi lông mày.

Sau khi ăn cơm trưa xong, các bố đều bị kêu đi, những người còn lại được một giáo viên đưa đến rạp chiếu phim mới dựng.

Hôm nay rạp chiếu bộ phim hoạt hình "Nàng tiên cá", bọn nhỏ xem rất chăm chú, còn các phụ huynh phần lớn đều cúi đầu chơi di động.

Giang Đường không để ý đến bộ phim, nhìn thấy giao diện nhóm [Mỗi ngày một cẩu thả: sống đến 99] có tin mới.

【 Tang Thi Vương - Điền Điềm: Đường Tâm có ở đây không? 】

【 Hiền thê lương mẫu - Giang Đường: Đường Tâm không ở đây, chỉ có Đường tổng thôi. 】

【 Tang Thi Vương - Điền Điềm: Kịch bản tôi đã xem qua giúp cô rồi, cũng có sửa vài chỗ, bảo đảm cô sẽ thành công lớn! 】

【 Hiền thê lương mẫu - Giang Đường: Thật vậy không?! 】

【 Tang Thi Vương - Điền Điềm: Đương nhiên! Về nhà cô xem lại bản thảo một lần là được. Không nói nhiều nữa, hôm nay tôi cần phải cố gắng để làm con người. 】

【 Hiền thê lương mẫu - Giang Đường: Vậy tôi tiếp tục xem phim thiếu nhi cùng các con, mặc dù "Nàng tiên cá" hơi nhàm chán . 】

【 Đại thái giám - Ninh Lăng: Rất muốn đánh cô.】

【 Satan - thánh mẫu: Rất muốn đánh cô. 】

【 Thánh mẫu - Satan: Rất muốn đánh cô. 】

Giang Đường cười hắc hắc, sau khi điều chỉnh dáng ngồi lại cô nhìn về phía màn hình.

Nước biển trong veo, xanh thẳm, đáy mắt của Thiển Thiển chiếu rọi cả mặt biển, cô bé đột nhiên nỉ non một câu: "Con cũng muốn nhìn thấy nàng tiên cá......"

Cô nhìn xuống, nhẹ nhàng sờ sờ những sợi tóc mềm mại của cô bé.

Sau khi xem phim và đi tham quan một vòng trường học, tất cả mọi người đều được đưa tới hội trường lớn. Chỗ ngồi của nhà Giang Đường ở hàng trước, từ vị trí này có thể nhìn thấy toàn bộ sân khấu. Tâm trạng cô vô cùng kích động, Giang Đường lấy máy ảnh mình cố tình mang theo ra.

"Mẹ ơi, baba đâu?" Nửa ngày cũng không nhìn thấy Lâm Tùy Châu, Lương Thiển lo lắng hỏi.

Giang Đường máy ảnh giơ lên, hơi điều chỉnh, nói: "Rất nhanh thôi là có thể nhìn thấy baba."

Vừa nói xong, đã nghe thấy âm thanh nhẹ nhàng của cô giáo: "Mời các ông bố của vũ đoàn Tiểu thái dương nhảy tặng cho chúng ta bài nhảy——《 Hồ thiên nga 》."

Tới rồi!!

Cô kích động run tay, máy ảnh chậm rãi xẹt qua, chỉ thấy những khuôn mặt được trang điểm, quần jean rộng trong bộ váy cũ, sau khi trải qua một buổi trưa tập luyện, động tác của bọn họ vẫn cứng đờ như cũ, tay chân không nhịp nhàng khiến họ trông như những con ếch.

Dưới khán đài mọi người đều cười điên.

Giang Đường dạo mắt qua một vòng nhưng vẫn không tìm được Lâm Tùy Châu.

"Hình như cô rất thất vọng."

Trong tiếng cười hỗn loạn, thanh âm của người dàn ông phá lệ trầm thấp, dễ dàng nhận biết.

Cô ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn lại.

Lúc Lâm Tùy Châu vào hội trường, áo choàng và tóc giả đã bị hắn tháo xuống, lớp trang điểm trên mặt cũng được tẩy gần hết.

Nhận ra sự ngạc nhiên của Giang Đường , Lâm Tùy Châu nhướng mày: "Xem như cô thông minh nhanh nhẹn, biết gọi điện thoại cho trường học từ trước."

"......"

Hắn nói: "Người khác thì không biết gọi à?"

Giang Đường phản ứng lại, mất hứng thú bỏ máy ảnh xuống.

"Anh đã sớm biết, vậy thì còn tới đây làm gì?"

Lâm Tùy Châu nhìn Thiển Thiển bên cạnh, giọng điệu khàn khàn: "Nhưng không thể làm con thất vọng."

Giang Đường nhướng mày, làm như trào phúng: "Dù sao anh cũng làm cho bọn trẻ thất vọng rất nhiều lần, sao lần này lại để ý vậy."

"Bởi vì rất nhiều lần, cho nên không thể lại có thêm một lần nữa." Hắn nói, đột nhiên kéo Giang Đường: "Em đi cùng tôi."

"Để làm gì?"

Cô muốn tránh hắn cũng không được nên chỉ có thể bị hắn lôi kéo đi về phía trước.

Lâm Tùy Châu thân cao chân dài, cô phải hơi chạy mới có thể đuổi theo được.

"Anh chậm một chút."

Lúc này sắc trời đã tối, ven đường lấp lánh vô số ánh sao, cô thở hổn hển, không biết sau bao lâu, người đàn ông mới dừng lại.

Sau mấy lần hít thở sâu, hơi thở Giang Đường mới vững vàng ổn định, nơi bọn họ đứng là một lâu đài nhỏ ít tới nhất trong trường, ban đầu nơi này là khu trò chơi, nhưng bởi vì lúc trước có quá đứa trẻ trượt chân nên lâu đài nhỏ này tạm thời bị phong tỏa.

Lâm Tùy Châu cầm chìa khóa mở cánh cổng lâu đài ra, nắm tay Giang Đường đi vào bên trong.

Trong lâu đài rất tối, duỗi tay ra còn không thấy năm ngón tay, quanh chóp mũi tràn ngập mùi ẩm ướt.

Lòng bàn tay của hắn vừa dày vừa rộng, nắm lấy tay Giang Đường từng bước một hướng vào phía trong.

Khi đến tầng ba, hắn đẩy cánh cửa thủy tinh màu rực rỡ ra rồi đi tới ban công.

"Anh muốn làm gì? Bọn nhỏ còn ở bên trong?"

"Em sẽ biết ngay thôi."

Lâm Tùy Châu buông cô ra, ánh mắt hướng vào không trung.

Giây tiếp theo, tiếng nổ đùng đùng chợt vang ở bên tai .

Giang Đường hoảng sợ, không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.

Tất cả các tinh thể tối trên bầu trời đều được pháo hoa thắp sáng.

Ánh sáng của nhưng tia lửa, chiếu rọi thành hai chữ.

[ Giang Đường ]

Khuôn mặt cô được ánh sáng nhàn nhạt lấp lánh hắt lên, Giang Đường có chút ngạc nhiên, chậm chạp không nói gì.

"Ngày hôm đó là kỷ niệm ngày cưới, vốn đã định tặng cho em." Hắn nói, "Nhưng hôm nay cũng chưa quá muốn."

Trong lòng Giang Đường khẽ rung động, nhìn về phía Lâm Tùy Châu, "Anh...... có phải hơn nửa buổi tối nay mới nghĩ ra ý tưởng này phải không?"

Lâm Tùy Châu: "......"

Nửa buổi tối thật sự là đánh giá hắn quá cao rồi.

Lâm Tùy Châu sẽ không nói cho Giang Đường, hắn chuẩn kế hoạch này một tuần mới có thể đem lại hiệu quả lãng mạn như vậy.

Chỉ là ——

"Lâm tổng, tôi biết tâm ý của anh, nhưng mà...... quá quê mùa."

Bây giờ là thời đại nào rồi mà còn có người đi bắn pháo hoa tỏ tình cơ chứ?

Quê mùa.

Tầm thường.

Rẻ rách.

Bị Giang Đường chê bai, Lâm Tùy Châu khẽ cắn môi, hai tai không khỏi đỏ lên, hắn hừ lạnh một tiếng rồi rời đi: "Tôi thấy cô cạo lông mày rất đẹp!"

Này...... Này liên quan tới lông mày sao?

_____

Nếu thích các cậu hãy VOTE và COMT để tạo thêm động lực cho Wu Xiǎn vzynzyn2912 làm thật nhiều nhiều chương mới nha! Yêu💙