Chương 22: Ai dám nói là không có?

Chương 22: Ai dám nói là không có?

Edit: Mây.

Minh Huyền Liệt nhìn nghiêng về phía An Ly, bất kể người phụ nữ này ở đâu đều được sự chú ý, đàn ông nhớ thương cô ở khắp mọi nơi.

Nó thực sự khó chịu ...

An Ly từ trước đến nay không tim không phổi, cô ăn uống vui vẻ, hai má phồng lên, nhìn qua tròn trịa, cực kỳ rất đáng yêu.

Đôi mắt đầy bất lực, Minh Huyền Liệt vươn tay bóp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô, "Ăn nhanh làm gì? Có ai giành với cô đâu."

Vừa nói, Minh Huyền Liệt vừa cầm khăn giấy lau nước sốt trên miệng An Ly.

An Ly cười, con mắt cong lên hình bán nguyệt: "Cảm ơn Huyền Liệt ca ca ~"

"..." Minh Huyền Liệt hơi nheo mắt lại, nhịn không được, nhích lại gần, hôn lên khóe môi cô.

An Ly dừng lại động tác, với một biểu cảm nhỏ dễ thương hiện lên trên khuôn mặt.

Minh Huyền Liệt không nói gì, và ngồi thẳng lưng như không có chuyện gì xảy ra, với vẻ mặt nghiêm túc, như thể người hôn cô không phải là anh.

An Ly thậm chí hoài nghi là bản thân mình sinh ra ảo giác

Cô tiếp tục ăn với trong lòng tràn đầy sự nghi ngờ.

Nhưng cô lại không biết, tai của Minh Huyền Liệt đã đỏ bừng rồi.

Anh bị làm sao vậy ... Tại sao vừa nhìn thấy An Ly liền không nhịn được muốn hôn cô.

Anh không phải loại người như vậy.

Thật sự không đúng...

Cho đến khi bữa ăn kết thúc, Minh Huyền Liệt không làm gì khác.

Ngay khi hai người rời khỏi nhà hàng và lên xe, Minh Huyền Liệt nhận được điện thoại từ công ty báo rằng công ty xảy ra chuyện, Minh Huyền Liệt cần phải nhanh chóng tới xử lý.

Sau khi cúp điện thoại, thần sắc của Minh Huyền Liệt có chút ảm đạm, tài liệu mật công ty sao có thể lọt ra ngoài được?

Có thể đi vào phòng làm việc của anh, có thể đếm được trên đầu ngón tay, còn lại phần lớn đều ra về sau khi báo cáo công việc.

Chỉ một số ít, đã ở lại trong một thời gian dài ...

Minh Huyền Liệt nheo mắt nguy hiểm, dám tính toán trên đầu anh, chán sống rồi?

Minh Huyền Liệt giảm bớt khẩu khí, nói với An Ly: "Công ty xảy ra chuyện, tôi đưa cô về nhà trước”.

An Ly chớp chớp mắt, việc Minh Huyền Liệt phải gấp rút trở lại công ty hẳn là chuyện không nhỏ, nhưng anh đặt An Ly về nhà lên trước.

Điều này có nghĩa là anh đã rất xem trọng An Ly?

An Ly cười nói, "Huyền Liệt ca ca, nếu có việc gấp thì anh đừng lãng phí thời gian đưa em về, để em đi cùng anh đến công ty đi ~"

"..." Minh Huyền Liệt khẽ nhíu lại lông mày, chuyện của công ty không liên quan gì đến An Ly. Anh không muốn kéo cô vào ...

(Nguồn Hố Truyện hotruyen .com)

An Ly: "Chuyện của anh là của em, được không Huyền Liệt ca ca~"

“… Được.” Câu này thành công khiến Minh Huyền thỏa hiệp.

An Ly coi chuyện của anh như chuyện của mình, cũng như chứng tỏ được cô quan tâm đến anh và đối xử với anh như một người quan trọng, không phải người ngoài.

Minh Huyền Liệt rất vui ...

Nếu cô đã muốn đi, vậy cô có thể đi.

Có Minh Huyền Liệt đã bảo vệ cô một cách chu toàn, ai dám nói cô một câu không thể?

Khi đến công ty, Minh Huyền Liệt và An Ly lên thẳng phòng họp trên tầng cao nhất.

Việc rò rỉ thông tin mật đã khiến tất cả các quan chức cấp cao báo động. Cuộc họp khẩn cấp này đã được tổ chức, Đồng Nhã Nhi cũng có mặt ở đó, cô ta cũng tham gia vào dự án này và cô ta cũng được xem là người có liên quan.

Những người cấp cao nhìn thấy Minh Huyền Liệt đang đi cùng với An Ly, vẻ mặt của họ khác hẳn.

Đôi mắt của Đồng Nhã Nhi đầy đắc ý cùng chờ mong đợi xem kịch hay và cười trên nỗi đau của người khác.

Minh Huyền Liệt hỏi trợ lý: "Tình huống cụ thể như thế nào."

Trợ lý nhìn An Ly bằng ánh mắt kỳ quái, sau đó nhìn về phía Minh Huyền Liệt, đáp: "Chiều nay, Hoàng Phủ Kiêu đã ra phương án giống hệt như phương án của chúng ta. Phương án của chúng ta cũng chưa được hoàn thiện, nếu chúng ta gửi cho đối tác, tương đương với Hoàng Phủ Kiêu lần đầu tiên nghĩ ra phương án này đồng thời lấy phương án của chúng ta làm của riêng."