Chương 20: Đừng chỉ hôn trên mặt.Edit: Mây
Minh Huyền Liệt lười biếng ngước mắt lên, giọng điệu có phần không kiên nhẫn nói: "Cô có thể đi được rồi."
Đồng Nhã Nhi đứng dậy đi đến bên cạnh Minh Huyền Liệt, cô nhìn Minh Huyền Liệt vẻ mặt ngượng ngùng rụt rè, trầm mặc nói với giọng điệu cực kỳ nhẹ nhàng: “Huyền Liệt ca ca, em có thể ở lại đây được không? "
An Ly câu dẫn Minh Huyền Liệt bằng cách làm nũng, Đồng Nhã Nhi cũng có thể!
Nghe vậy, khí tức của Minh Huyền Liệt đột nhiên trở nên lạnh lùng như băng, sắc mặt càng thêm u ám, giữa lông mày hiện ra một nếp nhăn sâu, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ phản cảm cùng chán ghét, giống như nhìn Đồng Nhã Nhi là người thiểu năng.
Giọng của Minh Huyền Liệt lạnh lùng và nguy hiểm hơn trước, "Ai cho phép cô gọi tôi như vậy?"
"..." Đối mặt với khí tức mạnh mẽ và đáng sợ của Minh Huyền Liệt, Đồng Nhã Nhi cảm thấy sởn cả tóc gáy, lập tức cứng đờ tại chỗ.
Không phải An Ly gọi anh như vậy sao? Tại sao An Ly có thể gọi anh như vậy, mà cô ta lại không thể?
Minh Huyền Liệt: "Còn không đi ra ngoài, đừng trách tôi không khách khí với cô."
"... Tôi, tôi đi ngay bây giờ ..." Đồng Nhã Nhi rất cố gắng mới miễn cưỡng di chuyển, cứng ngắc lui về phía sau hai bước, vội vàng rời khỏi văn phòng.
Mặc dù muốn dụ dỗ Minh Huyền Liệt như cách của An Ly, nhưng từ sâu trong lòng cô ta vẫn sợ hãi người đàn ông này, không dám trái lệnh của anh.
Đồng Nhã Nhi mặc dù rời khỏi văn phòng, nhưng trong lòng cực kỳ không cam tâm!
Dựa vào cái gì Minh Huyền Liệt đối xử đặc biệt với An Ly?
Họ cũng làm nũng gọi ca ca, nhưng Minh Huyền Liệt lại trực tiếp để Đồng Nhã Nhi ra đi ...
Đồng Nhã Nhi tức giận đến suýt nữa cắn gãy răng ngà, không sao cả, tuy hôm nay câu dẫn thất bại, nhưng không bao lâu nữa, sự việc An Ly đánh cắp cơ mật đưa cho Hoàng Phủ Kiêu, sẽ bị Minh Huyền Liệt phát hiện ra!
Khi Minh Huyền Liệt nhìn thấy bộ mặt thật của An Ly, thì sẽ biết rằng cô ta tốt như thế nào!
Sau khi Đồng Nhã Nhi rời đi, tâm trạng của Minh Huyền Liệt tự nhiên rất tệ.
Vốn dĩ sau khi đưa An Ly đi học thì tâm trạng rất tốt, nhưng cái thứ chết tiệt kia Đồng Nhã Nhi lại làm ra một số chuyện khiến anh vô cùng chán ghét ...
Lại còn dám học theo cách An Ly gọi anh là Huyền Liệt ca ca.
An Ly gọi như vậy, Minh Huyền Liệt thích nghe, Đồng Nhã Nhi gọi như vậy, Minh Huyền Liệt chỉ muốn một thương đánh chết cô ta ...
Vào buổi chiều, An Ly đã hoàn thành chương trình học trong ngày.
(Nguồn Hố Truyện hotruyen .com)
Cô muốn một mình bắt taxi đến Minh gia, nhưng vừa bước tới cổng trường đã nhìn thấy xe của Minh Huyền Liệt.
An Ly vui mừng khôn xiết, lẽ nào Minh Huyền Liệt đến đón cô?
An Ly chạy đến với đôi mày mở và nụ cười. Nhiều chàng trai nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của cô, nhịp tim của họ tăng nhanh, và họ đỏ mặt không kiểm soát được!
Trong xe, Minh Huyền Liệt cố ý tới đón cô về nhà, nhìn thấy cảnh này thì hơi nhíu mày, tâm tình cảm thấy rất khó chịu, cảm thấy mấy người đàn ông nhìn chằm chằm An Ly rất chướng mắt, có suy nghĩ muốn móc mắt tất cả bọn họ xuống...
An Ly mở cửa bước lên xe, "Huyền Liệt ca ca ~ Anh tới đón em sao? Anh thật tốt ~"
An Ly cười tủm tỉm chạy đến, ôm lấy Minh Huyền Liệt và hôn lên má anh.
Sự mù mịt trong lòng Minh Huyền Liệt, và cảm giác buồn nôn do Đồng Nhã Nhi gây ra, trong chốc lát quét sạch sành sanh...
“Ừ.” Minh Huyền Liệt khẽ cong môi, còn hy vọng An Ly có thể hôn những chỗ khác.
Minh Huyền Liệt khẽ nhếch môi mỏng ám chỉ: "Lần sau đổi chỗ khác đi."
“Hả?” An Ly nghiêng đầu, không hiểu ý của anh.
Minh Huyền Liệt ghé vào tai cô, cố ý thở ra hơi ấm, thì thào nói: "Đừng chỉ hôn trên mặt."
"..." Khuôn mặt An Ly đỏ bừng ngay lập tức.