Cũng không biết Ngôn Mặc có hiểu ý tứ của cô hay không, chỉ thấy hắn gật gật đầu: “Được, nghe em.”
Công viên giữa hồ cách biệt thự của họ ba mươi cây số, phong cảnh rất đẹp, thích hợp cho các cặp đôi hẹn hò, để thuận tiện cho việc ghi hình, tổ chương trình đã liên hệ từ trước, cho nên hôm nay không có quá nhiều người đến đây.
Sau khi xuống xe, Ninh Lê nhắm mắt hít một hơi không khí trong lành, lập tức cảm thấy tinh thần thư thái.
Ngôn Mặc đóng cửa xe, đi đến bên cạnh cô: “Đi thôi.”
Nếu nói nơi thích hợp trò chuyện nhất ở đây thì chính là vòng đu quay, không gian tương đối kính, chỉ có thể ngồi hai người.
Ninh Lê kéo tay áo Ngôn Mặc, chỉ vào vòng đu quay khổng lồ đang chậm rãi di chuyển cách đó không xa, mi mắt cong cong: “Chúng ta ngồi cái kia được không?”
Đôi mắt cô trong veo sáng ngời, phản chiếu ánh đèn neon rực rỡ, giống như những vì sao, lộng lẫy bắt mắt.
Ánh mắt Ngôn Mặc khẽ động, duỗi tay sờ sờ đầu cô: “Có thể.”
Mái tóc mềm mại khẽ lướt qua ngón tay, Ngôn Mặc không nhịn được xoa thêm mấy lần.
Người quay phim phía sau hưng phấn đẩy máy quay lại gần: “Xoa đầu kia! Mau mau đặc tả!”
Ninh Lê không đem cái xoa đầu này để trong lòng, ngược lại thấp giọng nói: “Đừng làm rối tóc tôi, vẫn đang phát sóng trực tiếp đó.”
Ngôn Mặc khẽ cười ra tiếng: “Nhìn không ra, em còn có gánh nặng thần tượng như vậy nha!”
“Có, nhưng không nhiều lắm.”
Hai người đến vòng đu quay, khi họ chuẩn bị đóng cửa khoang thì hai người quay phim phía sau cũng muốn theo vào.
“Chỉ được ngồi hai người thôi.” Ninh Lê lập tức đường đường chính chính chỉ vào quy định đảm bảo an toàn bên cạnh, “Hai người cũng lên sẽ bị thừa cân trầm trọng.”
“Không có việc gì, không có việc gì, hai chúng tôi ngồi khoang sau là được.” người quay phim lui về phía sau một bước, cười tủm tỉm nhìn hai người bọn họ.
Nhìn thấy bọn họ lên vòng đu quay, hai nhân viên ôm máy quay nhanh chóng chui vào khoang phía sau.
Dựa theo kinh nghiệm nhiềm năm quay tiết mục giải trí của bọn họ, bầu không khí giữa hai người này không mấy xa lạ, khẳng định có chuyện gì đó!
Vòng đu quay bắt đầu chầm chậm di chuyển, Ninh Lê nhanh chóng tắt mic của mình đi, Ngôn Mặc chú ý đến hành động của cô liền làm theo.
“Sao anh lại tham gia chương trình này?” Ninh Lê tò mò hỏi: “Việc kinh doanh thì sao?”
“Chỉ có hai ngày cuối tuần mà thôi, không có vấn đề gì,” Ngôn Mặc lười biếng dựa lưng vào ghế, “Có người sẽ thay tôi xử lý.”
Người hắn chỉ tất nhiên là Vân Tử Sâm.
Ngôn Mặc vừa mới nhắc đến giữa anh và Ninh Diệp là tình huống gì, kết quả Vân Tử Sâm liền chột dạ, hắn đương nhiên phải tận dụng triệt để nhược điểm này.
Cho nên hắn mới có thể dành thời gian tham gia cái gameshow yêu đương này.
“Vậy anh tham gia chương trình này…” Ninh Lê thăm dò: “Là muốn quay lại giới giải trí sao?”
Ngôn Mặc: “…”
Hắn cho rằng ý đồ của chính mình cũng đã đủ rõ ràng, không nghĩ tới cái người trước mặt còn có thể lý giải thành như vậy.
Có lẽ vẽ mặt không nói nên lời của Ngôn Mặc làm Ninh Lê ý thức được mình đã đoán sai, vì thế cô càng thêm lớn mật: “Anh đến giúp tôi đối phó Ninh Diệp sao?”
Ngôn Mặc: “….Không sai biệt lắm đi.”
Hai mắt Ninh Lê sáng ngời, “Thật là như vậy! Kỳ thực ngay từ đầu tôi đã đoán như vậy nhưng tổng cảm thấy mình tự tin thái quá, cho nên vừa rồi cũng xấu hổ không dám nói ra.”
Ngôn Mặc không còn gì để nói.
Trên thực tế, em có thể tự tin hơn nữa cũng không sao.
Nếu đã biết Ngôn Mặc là đồng mình của mình, Ninh Lê tự nhiên thoải mái mở miệng: “Lại nói, tôi cảm thấy đặc biệt khó hiểu, ngày hôm qua Ninh Diệp cùng Lương Nghị thân thiết như vậy, cũng không chú ý đến Trình Thịnh Tề. Tại sao hôm nay lại đột nhiên viết thư cho Trình Thịnh Tề?”
Tưởng nuôi cá cũng nên cùng hai người bảo trì một khoảng cách như xa như gần mới đúng đi, tình huống xoay chuyển này khiến cô cảm thấy hơi bị nhanh thái quá.
Ngôn Mặc nhướng mày: “Vậy hôm qua em ở cùng Đoạn Chiêu trong một phòng, hôm nay sao lại viết thư cho tôi?”
Ninh Lê bị hỏi đến á khẩu, không trả lời được, khô khan giải thích: “Tôi không phải có nguyên nhân sao, tôi phải tìm cơ hội cùng anh trò chuyện nha.”
“Cô ta cũng có lý do,” Ngôn Mặc cười nhạt, “Cô ta biết kế hoạch hôm đóng máy của mình bị tôi phá hỏng, cũng biết tôi và em đã sớm quen biết nhau, em đoán xem, cô ta có thể hay không cảm thấy tôi đến đây để giúp em?”
Ninh Lê trầm tư suy nghĩ: “Xác định là như vậy.”
“Trước đây cô ta không dám đυ.ng vào Trình Thịnh Tề là vì sợ bị fan cậu ta xé, nhưng hiện tại lại muốn cùng tôi đối đầu, đương nhiên yêu cầu đồng minh đủ mạnh.”
Vừa nói, Ngôn Mặc khẽ nhếch khoé miệng có chút trào phúng, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn: “Lương Nghị tuy giàu có nhưng lại không có sức ảnh hưởng gì trong giới giải trí, cô ta tự nhiên sẽ chuyển mục tiêu sang Trình Thịnh Tề.”
Ninh Lê nghe vậy cau mày.
Ninh Diệp và Trình Thịnh Tề đi lại gần gũi, kim chủ phía sau Trình Thịnh Tề là Thẩm Nhạn sẽ không nhịn được động thủ.
Nhưng cốt truyện đã thay đổi đến mức chẳng thể nhận ra, Ninh Diệp thật sự có thể giống như cũ cắn ngược lại Thẩm Nhạn một ngụm sao?
Mà cách đó còn chưa đến ba mét, trong một khoang khác.
Hai người quay phim nhìn họ nói chuyện một cách tuyệt vọng.
Bọn họ đang nói cái gì! Mic như thế nào không thu được bất kì âm thanh gì?