Chương 28: Cô ấy đã từng hoạt bát như thế này

Lúc hai người ra khỏi vòng đu quay cũng đã nói xong những chuyện cần nói, mic vừa rồi “gặp trục trật” cũng đã khôi phục.

Nhân viên ghi hình cũng không thể hỏi trực tiếp lúc nảy bọn họ đã nói chuyện gì, chỉ có thể chán nán tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ.

Ninh Lê xác minh được mục đích của Ngôn Mặc, tâm tình lúc này cũng nhẹ nhàng, vui sướиɠ nhún nhảy vài bước lại quay đầu nói với Ngôn Mặc: “Nghe nói hồ ở đây rất đẹp, anh có muốn đến xem một chút không?”

Gió thổi tung mái tóc cô, nhìn đôi mắt sáng rực ấy, Ngôn Mặc chợt nhớ cách đây rất lâu, khi cô còn là Hạ Lạc Dao, cô đã từng hoạt bát như thế này.

Trong lúc ở đoàn làm phim, cô luôn lén lút quan sát rồi viết gì đó vào cuốn sổ tay thật dày, vẻ mặt cũng thiên biến vạn hoá, một chút lại kích động, một chút lại buồn rầu.

Khi đó Ngôn Mặc không thể hiểu được hành vi như vậy, diễn xuất của hắn đều dựa vào quan sát và cảm thụ nhân vật, phương pháp ghi chép như sinh viên đại học này có thực sự hữu dụng không?

Nhưng là kết quả nói cho hắn biết, biện pháp như vậy đúng là hữu ích.

Kỹ năng diễn xuất của cô càng ngày càng vững chắc thành thục, thậm chí cô còn được mệnh danh là “giáo trình biết đi” trong giới giải trí.

Đó là đỉnh cao mà chỉ những nhân tài chăm chỉ mới có thể đạt được.

Hiện tại dù đã thay đổi một thân phận, bắt đầu lại từ đầu cô ấy cũng có thể vui vẻ như vậy.

Cái chết của Hạ Lạc Dao đến nay còn chưa có kết quả điều tra, lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Ngẩn người cái gì đó?”

Ninh Lê quơ quơ tay trước mặt hắn, sau đó bắt lấy cổ tay hắn đi về phía trước: “Đi mau, đi mau, hôm nay tôi rất muốn đi chơi thật vui vẻ.”

Ngôn Mặc cụp mắt nhìn bàn tay tinh tế mềm mại của cô, đáy mắt dần dần nhiễm ý cười, sau đó hắn trở tay nắm chặt bàn tay cô.

“Đi thôi.”

Ninh Lê sửng sốt, cúi đầu nhìn đôi tay đan chặt của bọn họ, hơi ấm truyền dọc lòng bàn tay đến đáy lòng cô, khiến nhịp tim cô dường như cũng đập nhanh hơn.

Trong phòng phát sóng trực tiếp__

[Xong rồi! Tôi xong rồi! Tôi không thể phản bội Chiêu Lê nhưng Mặc Lê cũng ngọt quá đi!]

[Fan Cp có thể chọn tên có tâm một chút được không? Mặc Lê cũng quá tuỳ tiện rồi đi.]

[Bọn họ ở chung cũng quá tự nhiên rồi! Thật sự là không quen biết sao?]

[Còn có ai nhờ, Đoạn Chiêu vẫn đang chờ ở nhà không…]

[Lầu trên, tôi nhớ rõ, hôm nay cũng vì Cp Chiêu Lê tan nát cõi lòng.]

Đại khái bởi vì Ngôn Mặc đã ra khỏi giới giải trí từ lâu, cũng không còn bao nhiêu fan trong fandom, cho nên dù nhân khí tuy rất cao nhưng phòng phát sóng trực tiếp lại hài hoà đến kinh người.

Mà đồng dạng thành công hẹn hò còn có một đôi khác là Trình Thịnh Tề và Ninh Diệp, trước tiên họ đi ăn ở một nhà hàng xoay, sau đó lại lái xe đi hóng gió.

Hai người ở chung khá ngọt ngào, phòng phát sóng trực tiếp của Ninh Diệp cũng tràn ngập những bình luận như “Thật đẹp đôi”, “Ngọt ngào quá!” linh tinh đủ thứ.

Nhưng phòng phát sóng của Trình Thịnh Tề lại không hài hoà như vậy:

[Tôi cảm thấy Ninh Diệp rất am hiểu trà đạo nha, ngày hôm qua còn hờ hững với ca ca của chúng ta, hôm nay lại bắt đầu lân la làm thân.]

[Ca ca nhất định phải tránh xa kỹ nữ trà xanh này!]

[Một chân đạp hai thuyền, còn đạp đến ca ca của chúng tôi? Thật sự nghĩ chúng tôi là cọng hành à?]

[Xong rồi, tôi cảm thấy ca ca hình như có hảo cảm với kỹ nữ này.]

[Không phải, tôi cảm thấy Ninh Diệp khá tốt a…các người quá đáng lắm rồi…]

[Fan Ninh Diệp cút ra chổ khác! Các ngươi không có phòng phát sóng của chính mình sao!]

Người hâm mộ Trình Thịnh Tề không chỉ chửi bới trong phòng phát sóng trực tiếp của gã, còn không thoả mãn chạy đến Weibo tổ tiết mục tiếp tục mắng, thậm chí còn thành lập một group để đồ sát siêu thoại của Ninh Diệp, đi đến đâu cũng để lại cỏ đến đó.

Họ cho rằng tổ chương trình có kịch bản, ép ca ca của bọn họ hẹn hò với người phụ nữ phiền phức này, làm một số người qua đường thấy được cũng không tránh khỏi cảm thán một câu: Fan Trình Thịnh Tề quá đáng sợ.

Sau đó fan của Ninh Diệp cũng tiến hành phản kích lại, hai bên oanh tạc đến Weibo chướng khí mù mịt.

Phòng làm việc của Trình Thịnh Tề không thể không lên tiếng kêu gọi mọi người bình tĩnh, chỉ là một chương trình mà thôi, không nên xem là thật.

Kết quả người hâm mộ càng tin chắc rằng đây là kịch bản tổ tiết mục dàn dựng.

So với chướng khí mù mịt trên mạng, biệt thự lúc này im lặng một mảnh, những người còn lại đang ngồi trên sô pha chơi cờ.

Rốt cuộc cũng là chương trình phát sóng trực tiếp hai bốn giờ một ngày, họ cũng không thể đóng cửa ngủ một ngày, chỉ có thể tiếp tục hoạt động.

Đoạn Chiêu thỉnh thoảng nhìn đồng hồ treo tường, sau đó cúi đầu tiếp tục chơi cờ.

Tiết Ni ở một bên cũng đã sớm chú ý đến động tác của anh, ý tại ngôn ngoại nói: “Lo lắng cũng không sao, nhưng đừng quên, cô ấy cũng không viết thư cho cậu.”

Đoạn Chiêu nhìn Tiết Ni một cái, cũng không trả lời, ngược lại Lương Nghị bên cạnh bổng nhiên cau mày, sắc mặt có chút khó coi.

“Không viết thì không viết đi. Mới tuần đầu tiên thôi, còn rất nhiều thời gian.” Tân Khả Tâm thuận miệng nói.

Tân Khả Tâm lúc này đã nghĩ thông suốt, chính mình đúng là tìm nhằm mục tiêu rồi đi, cô vốn không nên viết thư cho một người cao cao không với tới như Ngôn Mặc mà nên tìm một người thoạt nhìn dễ dàng đắc thủ.

Ví dụ như Đoạn Chiêu, liền rất thích hợp.

Đoạn Chiêu lúc này vừa bị Ninh Lê bỏ rơi, phỏng chừng tâm tình đang rất chán nản, nếu lợi dụng lúc này soát hảo cảm, tỷ lệ thành công của cô chắn chắn sẽ cao hơn so với Ngôn Mặc rất nhiều.

Đoạn Chiêu im lặng, nghiêm túc nhìn chằm chằm quân cờ trên bàn, sau đó tiếp tục đi bước tiếp theo.

Trời chạng vạng tối, hai đôi hẹn hò cũng đã trờ về, bữa cơm tối đã được tổ chương trình chuẩn bị sẳn sàng nên hôm nay khách mời không cần tự tay nấu nướng.

Nhưng khi tám người ngồi xuống bàn ăn, trong bầu không khí có một cảm giác xẩu hổ khó hiểu.

Tiết Ni bưng cốc lên nhấp một ngụm trà, sau đó thản nhiên hỏi: “Hôm nay các người…chơi thế nào?”

Ninh Diệp theo bản năng liếc mắt nhìn Trình Thịnh Tề, vẻ mặt vừa ngọt ngào vừa ngượng ngùng.

Trình Thịnh Tề cười nói: “Đương nhiên vui vẻ.”

Vừa dứt lời, Lương Nghị lạnh mặt đặt mạnh chiếc cốc trong tay xuống bàn.

Không khí dường như càng thêm ngưng đọng.