Chương 50: Xe đến trước núi ắt có đường

Điện Tĩnh Tu.

"Cộp cộp—— cộp cộp—— "

Diệp Kính Tửu đi dạo ở trong điện Tĩnh Tu trống vắng và yên tĩnh, đây là lần đầu tiên Diệp Kính Tửu có thể thong thả thưởng thức nơi mà võ lực Thiên Hoa Bản ở trong nguyên tác sinh sống.

Chỗ này giống như bản thân của Sầm Lan, nó cũng trông có vẻ lạnh lẽo, không hề có nhân khí một chút nào. Sầm Lan cũng không nuôi linh thú, cũng không có người hầu ở bên cạnh, cho nên trong ngày thường, ngoại trừ Sầm Lan ra, thì không có bất kỳ sự tồn tại của sinh vật sống nào trong điện Tĩnh Tu trống rỗng này.

Diệp Kính Tửu cũng tới đây một thân một mình.

Vốn dĩ đại sư huynh rất muốn đưa Diệp Kính Tửu tới điện Tĩnh Tu, nhưng khi đại sư huynh định đưa Diệp Kính Tửu đi, thì đột nhiên hắn lại nhận được một nhiệm vụ do sư tôn giao phó, nói là những chuyển biến khác thường ở Tù Uyên đã trở nên đột biến, yêu tộc bị phong tỏa tại Tù Uyên lại đột nhiên xông ra ngoài trong một đêm, như thể chúng bị cái gì đó kí©h thí©ɧ, cần đại sư huynh phải lập tức đi đến đó để dò xét tình hình.

Cuối cùng đi sư huynh đành phải nói xin lỗi với Diệp Kính Tửu và vội vã chạy tới Tù Uyên.

Chỉ là sau khi Diệp Kính Tửu nghĩ tới biểu cảm của đại sư huynh trước khi nói lời từ biệt, trực giác của Diệp Kính Tửu lại cho y biết rằng tâm trạng của sư huynh lúc đó có vẻ không tốt.

Tình trạng không khí áp suất thấp tồi tệ này bắt đầu từ khi đại sư huynh trở lại vào sáng nay, đại sư huynh nói cho Diệp Kính Tửu biết, yêu cầu trì hoãn việc tu hành với sư tôn của Diệp Kính Tửu đã bị sư tôn từ chối một cách thẳng thừng.

Diệp Kính Tửu cũng không ngờ ngay cả sự giúp đỡ của đại sư huynh cũng không có tác dụng.

Tuy rằng trong lòng Diệp Kính Tửu có chút thất vọng, nhưng y chỉ có thể tạm thời đi một bước tính một bước.

Suy cho cùng, "xe đến trước núi ắt có đường".

... Mà liên quan tới chuyện xảy ra vào đêm qua.

Khi Diệp Kính Tửu nhớ tới những chuyện đã xảy ra vào đêm hôm qua, y liền đỏ mặt, tim đập mãnh liệt, nhưng điều cho Diệp Kính Tửu không ngờ tới là, chuyện lúng túng hơn vẫn còn ở phía sau.

Diệp Kính Tửu thừa nhận rằng, đêm qua Diệp Kính Tửu nhất thời bị sắc đẹp của đại sư huynh cám dỗ, cộng với tình yêu thầm kín và sự phụ thuộc của y đối với đại sư huynh, dưới tình huống ý loạn tình mê, Diệp Kính Tửu liền làm chuyện đó với đại sư huynh một cách mê muội.

Vốn dĩ Diệp Kính Tửu định coi chuyện hoang đường này như một sự giúp đỡ lẫn nhau giữa các huynh đệ, giống như những người huynh đệ tốt thủ da^ʍ với nhau mà không có bất kỳ gánh nặng tình cảm nào.

Nhưng điều Diệp Kính Tửu không ngờ tới là, trước khi xa nhau, đại sư huynh đã nói với Diệp Kính Tửu bằng sắc mặt cực kỳ nghiêm túc: "Kính Tửu, sau này sư huynh sẽ chịu trách nhiệm với đệ."

Diệp Kính Tửu nhìn vào khuôn mặt tuấn tú của đại sư huynh, đôi mắt thâm thúy xinh đẹp của đối phương chất chứa bóng người của y, ngay sau đó, đầu óc của y lập tức nóng lên, y cũng lắp bắp gật đầu, "... Vâng."

Cho nên, trong lúc mê muội như vậy, Diệp Kính Tửu đã có thêm một mối quan hệ thân mật với đại sư huynh.

Diệp Kính Tửu cũng không chắc đây có được coi là một mối quan hệ kết bạn lữ hay không, mặc dù vừa mới xác nhận quan hệ, nhưng đại sư huynh liền bị sư tôn giao mệnh lệnh và phái đi ra ngoài, hơn nữa, với tình huống này, ít nhất phải mất một tháng thì đại sư huynh mới có thể trở về.

Tuy! Nhiên!

Bọn họ như vậy ... Cũng được coi là chính thức trở thành đạo lữ của nhau, đúng không?

Đó là kiểu quan hệ chính thức được cả hai bên đồng ý, đây là kiểu quan hệ thỏa đáng mà ngay cả việc làm những chuyện kỳ lạ cũng có thể được biện minh "cây ngay không sợ chết đứng"...

Tuy nói là Diệp Kính Tửu đồng ý với đại sư huynh trong lúc mơ màng, nhưng y lại cảm thấy cực kỳ vui vẻ, trong lòng y không ngừng dâng lên một sự sung sướиɠ khó tả.

Ở trong lòng Diệp Kính Tửu, đại sư huynh là một người có tấm lòng rộng lượng, lòng dạ ngay thẳng, y cho rằng bọn họ sẽ không thể đến được với nhau.

Suy cho cùng, những người ở trong nguyên tác được coi là nguyên phối của đại sư huynh đều lợi hại hơn y rất nhiều.

Ừm. Theo như những gì Diệp Kính Tửu đã nói, đây là lần đầu tiên y nói chuyện yêu đương trong hai kiếp...

Sau khi nghĩ đến đây, đôi mắt của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên cong cong, ngay sau đó, y liền bật cười thành tiếng.

"He he."

"Còn đứng đó cười ngốc làm cái gì? Còn không mau tới đây."