Chương 16: SOLO tu tiên

Nhưng rõ ràng bọn họ vừa mới sống chung chưa được vài ngày ...

Chẳng lẽ đại sư huynh là một người rất cô độc? Chỉ cần có người tu luyện cùng hắn, thì hắn liền đối tốt với người đó...

Còn khiến cho người khác cảm thấy thẹn thùng giống như y.

Không biết tại sao, nhịp tim của Diệp Kính Tửu lại đập thình thịch một cách mãnh liệt, tâm tư phiền muộn của lúc nãy cũng đã biến mất hoàn toàn, y chỉ cúi đầu nghẹn ngào nói: "Dạ, Kính Tửu biết rồi, đa, đa tạ đại sư huynh."

"Cho nên, đừng buồn nữa. Được không?"

Yến Lăng Khanh xoa mái tóc đen mềm mại của cậu thiếu niên, dịu dàng nói: "Ta rất thích dáng vẻ mỉm cười của Kính Tửu."

Diệp Kính Tửu đỏ mặt, nghẹn ngào không nói nên lời.

Trời ạ! Tại sao đại sư huynh lại dịu dàng như vậy!

Rõ ràng y chỉ mới quen biết đại sư huynh vài ngày, sao hắn lại đối tốt với y như vậy! ! !

Một đại mỹ nhân dịu dàng như hắn thì sao có thể bị đám người kia đè cᏂị©Ꮒ! ! ! Không được!

Ngay khi Diệp Kính Tửu vừa đến thế giới này, y liền được đại sư huynh chăm sóc rất tốt, điều này bày tỏ bây giờ y chính là fan đệ đệ số 1 của Yến Lăng Khanh!

... Không được, y phải nghĩ cách khiến cho đại sư huynh tỏa sáng một mình, SOLO tu tiên.

Diệp Kính Tửu cũng không biết bàn tay ấm áp trên đầu đã rời đi từ lúc nào, y càng không biết mình đã đi theo đại sư huynh và bọn họ cùng nhau tu luyện công pháp từ lúc nào.

Tóm lại, chờ đến khi Diệp Kính Tửu lấy lại tinh thần, thì đã đến lúc phải nói lời tạm biệt.

Diệp Kính Tửu nghĩ đến nhiệm vụ mà Hoa Bất Tiếu đã giao cho y, nhân lúc còn chưa nói lời tạm biệt, y liền hỏi Yến Lăng Khanh, "Đại sư huynh, gần đây sư tôn đang làm gì vậy? Đệ muốn nhờ sư tôn dạy cho đệ mấy chiêu công pháp lợi hại."

Yến Lăng Khanh giải thích: "Tiểu sư đệ, đệ mới vừa bước vào sư môn, cho nên có lẽ đệ vẫn chưa biết. Khoảng một tháng trước, sư tôn đã cướp được thánh khí "Ma chuông" ở Ma cung của ma đầu Hoa Bất Tiếu. Tuy nhiên, ma chuông kia không hổ là thánh khí của Ma cung, sư tôn đã phong ấn nó suốt một tháng, nhưng vẫn chưa phong ấn thành công, tuy nhiên, bây giờ cũng sắp kết thúc rồi. Tiểu sư đệ cứ yên tâm, tất nhiên sư tôn sẽ dạy công pháp cho đệ, nếu đệ nóng lòng, thì huynh cũng có thể chỉ dạy cho đệ vài chiêu."

Diệp Kính Tửu giật giật khóe miệng.

Làm sao Diệp Kính Tửu có thể không biết, sau khi ma chuông bị trộm, y mới bị phái tới nơi này, uống độc hoàn và làm nội ứng. Nếu Sầm Lan không cướp thánh khí của Ma cung nhà bọn họ, thì có lẽ bây giờ Diệp Kính Tửu vẫn đang nghiêm túc tu luyện ở trong Ma cung.

Diệp Kính Tửu lắc đầu, "Đệ sẽ đợi sư tôn, đệ không muốn làm trễ thời gian tu luyện của đại sư huynh, trong khoảng thời gian này, đệ cũng có thể tranh thủ củng cố tu vi một chút. Lúc trước đệ đã thử kiểm tra tu vi của mình, đã sắp viên mãn rồi, có lẽ chưa tới một tháng nữa, đệ liền có thể bước vào tầng Trúc cơ trung kỳ."

Yến Lăng Khanh khẽ mỉm cười, dịu dàng nói: "Không hổ là tiểu sư đệ, đúng là lợi hại."

Yến Lăng Khanh khen y giống như gia trưởng đang cưng chiều nhóc con nhà mình.

Diệp Kính Tửu cảm thấy hơi xấu hổ, sau đó lấy hết can đảm và nói: "Đại sư huynh đừng mãi khen đệ như vậy, đệ không có lợi hại như huynh nói. Nếu huynh cứ khen đệ, đệ, đệ sẽ dễ dàng trở nên đắc ý vênh váo."

"Ừm ..."