Quyển 1 - Chương 4

Trần Ngao vươn tay đi trêu đùa chỗ mềm mại kia, một cái tay khác thì ở trên quầng vυ" của bên còn lại chậm rãi vẽ vòng.

“Da^ʍ như vậy, nhưng mà tôi chính là không thích.” Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng mà tay hắn lại càng dùng sức nắm bóp bầu ví của Giang Ninh hơn.

“Ưm…ha a..” Vì thân thể Giang Ninh là người song tính nên rất mẫn cảm, cho dù chỉ là bị chơi đùa đầṳ ѵú, cơ thể cậu cũng giống như bị điện giật mà trở nên tê mỏi, ánh nước trong mắt càng nhiều, giống như là rất ủy khuất “Không da^ʍ, tôi chỉ có một mình anh mà thôi.”

Người con trai nhịn không được hung hăng nhéo một phen đầṳ ѵú của Giang Ninh, đầu ngón tay nhẹ nhàng gãi một chút, Giang Ninh vì động tác của hắn mà không khỏi càng run hơn, thế mà lại trùng hợp đưa đầṳ ѵú đến bên miệng của Trần Ngao, giống như đang tự dâng hiến bản thân vậy.

Ánh mắt của Trần Ngao nhíu nhíu, ngay sau đó mở miệng ra ngậm vào một bên đầu nhũ của Giang Ninh, như bị động tác của Giang Ninh kí©h thí©ɧ đến, ánh mắt của hắn giống như một con sói đói đang nhìn con mồi của mình.

Ngực của Giang Ninh bị Trần Ngao vừa liếʍ vừa cắn, chóp mũi ngay thẳng của hắn như có như không cọ vào bầu vυ" của cậu, Trần Ngao giống như một con sói đang cực kỳ đói khát, rất muốn đem Giang Ninh nuốt vào trong bụng mình.

“Em nói xem nó dâʍ đãиɠ như, có chảy ra sữa không?”.

Trần Ngao nói xong lại ngậm lấy đầṳ ѵú của cậu dùng sức mυ"ŧ một cái, thưởng thức vẻ mặt của Giang Ninh vì kɧoáı ©ảʍ mà trở nên hơi dại ra, vươn một tay xuống vuốt ve thân dưới của Giang Ninh.

Không tốt rồi! Hắn chắc không phải là muốn thượng cậu luôn chứ? Giang Ninh vội vàng quỳ hai chân đang run rẩy của mình xuống.

Duỗi tay sờ vào dươиɠ ѵậŧ đã sớm cương cứng của Trần Ngao, cũng bất chấp kích cỡ cực lớn của nó mà vươn đầu lưỡi mềm mại ra liếʍ, cậu liếʍ rất nhiệt tình, giống như cực kỳ say mê căn thịt này, tiếng nước tấm tắc vang lên.

Lúc cậu khẩu giao rất chuyên nghiệp, ánh mắt luôn nhìn thẳng vào Trần Ngao, động tác liên tục không ngừng.

Trần Ngao nhìn chiếc lưỡi hồng rực mềm mại của thiếu niên, cảm giác khi đầu lưỡi của cậu liếʍ hắn còn non mềm hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều, cảm nhận được người anh em của mình được khoang miệng ẩm ướt ấm áp bọc lấy, ở trong lòng hắn ngoài tìиɧ ɖu͙© ra còn xuất hiện một chút cảm xúc mềm mại kỳ lạ.

Trong miệng Giang Ninh thì đang phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ của dữ tợn, ở trong lòng lại không ngừng thúc dục người kia nhanh chóng bắn ra. Mẹ nó, đã lâu như vậy còn chưa bắn, miệng cậu đều có chút tê rồi.

Cậu làm theo kỹ xảo học được từ việc xem AV, nhẹ nhàng mυ"ŧ vào qυყ đầυ một cái, muốn cho Trần Ngao nhanh chóng bắn ra. Nhưng kết quả đâu có như mong muốn của cậu, dươиɠ ѵậŧ ở trong miệng Giang Ninh thậm chí còn lớn hơn một vòng, gân xanh quanh nó đều nổi lên, đỉnh ở trong khoang miệng của Giang Ninh.

Trần Ngao phát ra vài tiếng thở gấp nặng nề, đột nhiên mạnh mẽ ấn vào sau đầu Giang Ninh, bắt đầu hung ác đâm rút trong khoang miệng của cậu.

“Em mυ"ŧ thật giỏi.”

Trần Ngao nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại của Giang Ninh một chút, nhưng giây tiếp theo đã đè nặng đầu cậu, đêm đồ vật dưới háng nhét sâu vào trong cổ họng của Giang Ninh.

Giang Ninh bị dươиɠ ѵậŧ của Trần Ngao đâm sâu mấy cái, không hô hấp được, khó chịu đến sắp trợn trắng mắt, nước mắt và nước miếng đều chảy ra vì bị sặc, nhìn qua rất đâm đãng.