Chương 8.2: Muốn làm con gái hắn

" Hắn bây giờ luôn mồm nói quan tâm cậu nhưng cậu nghĩ đi cậu cùng hắn kết hôn chờ cậu chết hẳn nhất định sẽ nghĩ cách chiếm Diệp gia, lúc ở trường hắn tiếp cận cậu đã có mục đích, chỉ có cậu ngây thơ cho rằng hắn thật tình."

Lý Cầm Cầm nói tới đã cảm xúc dâng trào, nhìn dáng vẻ tức giận bất bình thay cô, Diệp Y nuốt nước bọt sợ người khác nghe thấy liếc nhìn xung quanh, sau đó mới kéo nhẹ tay của cô ấy, nhỏ giọng nói " mình hiểu ý cậu, mình sẽ không mềm lòng chỉ là hắn cứ quấn lấy mình không có cách nào. "

Tuy không biết nguyên chủ với người đàn ông kia xảy ra chuyện gì , nghe Lý Cầm Cầm nói vậy không biết đúng hay không nhưng cô cảm thấy tên kia không có ý tốt, thích một người không nên có ánh mắt như vậy, nếu Lý Cầm Cầm nói là sự thật ,loại tra nam này, Diệp Y phải thay nguyên chủ sử đẹp tên kia.

Thấy cô không mềm lòng Lý Cầm Cầm nhẹ nhàng thở ra " Cậu có thể nghĩ như vậy là tốt, mình nói cho cậu nghe......."

" Cầm Cầm. "

Thấy bố Lý trong xe gọi ,Lý Cầm Cầm chỉ có thể vỗ vai Diệp Y " Mình cho cậu biết ,cậu nhất định phải tránh xa tên kia, mời mấy bảo tiêu biết không!"

Lý Cầm Cầm vừa đi vừa nói, Diệp Y cũng cảm thấy đúng, về phải nói với chị trần thuê mấy anh cao to lực lưỡng làm bảo tiêu, xem tên kia còn gây chuyện kiểu gì.

Buổi tối còn phải trở lại đoàn phim, chút nữa còn ra sân bay, trợ lý Trương hình như đi cùng bố cô, Diệp Y phải tự mình bắt xe ra sân bay, nguyên chủ biết lái xe, cô thì không nếu lại đi học khiến người ta hoài nghi còn không bằng che dấu.

Chỗ nhà tang lễ không có xe, Diệp Y chỉ có thể ra ngoài tìm đường khác bắt xe, đúng là có xe dừng nhưng trong xe là tên tiểu bạch kiểm kia

Diệp Y thầm mắng âm hồn không tan lập tức muốn xoay người nhưng người trong xe lập tức xuống xe, đóng cửa xe nhanh chóng bắt lấy tay cô, ánh mắt sáng quắc "Y Y vì sao chúng ta không thể nói chuyện hẳn hoi với nhau?"

" Xin anh tự trọng!" Diệp Y dùng sức rút tay mình ra trên mặt không che dấu chán ghét, nghe ý của Lý Cầm Cầm mình với tên này chưa phát sinh quan hệ, đúng là cám ơn trời đất ,tên tiểu bạch kiểm này cũng không phải người tốt lành gì đợi cô điều tra rõ ràng nếu đúng như lời Lý Cầm Cầm sẽ tìm người sử đẹp tên cặn bã này!"

"Vì sao em tình nguyện tin tưởng người người mà không tin anh?"

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của cô, Tô Vũ dường như rất thương tâm, đột nhiên nắm hai vai cô giống như khẩn cầu nói " Anh đã nói biến thành dạng người gì, anh cũng ở bên em. "

"Ngươi "

Diệp Y sửng sốt, trong lúc nhất thời cũng không biết đối phương tên gì, chỉ có thể tránh tay đôi phương " Tôi cho anh biết đừng động tay động chân, nếu anh thật sự đối tốt với tôi, anh có thể vì tôi mà chết không?"

" Anh đương nhiên nguyện ý. " Hắn trả lời không chút do dự .

Bốn mắt nhìn nhau, Diệp Y cười lạnh, bỗng giơ tay chỉ ra đường nói " Vậy thì ngươi đi đi, nếu ngươi có thể vì ta chết ta sẽ nhớ ngươi cả đời. "

Nghe vậy, Tô Vũ mặt không khỏi biến sắc, khuôn mặt bộ dạng thâm tình, Diệp Y nhìn thấy ghê tởm nhưng đối phương dùng sức giữ vai cô, nhất thời cô không thoát ra được.

"Diệp tiểu thư "

Như nghe được âm thanh, Diệp Y quay đầu nhìn thấy bên đường một chiếc xe màu đen bỗng dừng bên đường, sau đó cửa hạ xuống một góc khuôn mặt đập vào mắt.

Thấy vậy Diệp Y thừa lúc đối phương không chú ý, dùng tay đẩy đối phương ra, dùng âm thanh chỉ hai người nghe thấy giễu cợt nói " Vị hôn phu của tôi là nhà giàu số một ở đây, ngươi là là cái gì, đợi khi nào ngươi kiếm đủ tiền thì tới tìm ta. "

Tô Vũ trừng mắt, bộ dạng không dám tin nhìn biểu cảm xa cách của cô gái trước mặt, tựa như không nghĩ cô có thể nói lời như vậy.

Người trong xe ánh mắt lóe bỗng nhiên nhàn nhạt nói "Diệp tiểu thư muốn đi nhờ một đoạn không?"

Diệp Y ước gì rời xa tiểu bạch kiểm này, tự nhiên vội vàng gật đầu, không màng người phía sau trợn mắt há mồm trực tiếp bước lên xe, cảm thấy mình trở về nhất định phải tắm nhiều lần, chưa từng gặp người đàn ông nào thích động tay động chân như vậy, cho rằng mình là vạn nhân mê hay sao.

Mắt thấy xe đã đi xa, mắt nhìn chằm chằm hướng xe nắm chặt tay,bất luận chuyện thế nào hắn cũng không buông tay Diệp Y bằng không hắn sẽ mất tất cả thứ mình có bây giờ.

Trong xe thật an tĩnh, tràn ngập mùi hương không rõ nhưng dễ ngửi, Diệp Y câu lệ ngồi bên kia, qua cửa kính nhìn phong cảnh bên ngoài.

" Uống không?"

Cô chậm chậm rãi xoay đầu, thấy một hộp sữa bò đưa qua, nhãn hiệu cô chưa từng thấy, chắc là đồ nhà giàu uống là đồ tốt. Diệp Y nhận nói cảm ơn.

Cô mặc chiếc váy đen khi ngồi váy kéo lên không che được cặp đùi trắng nõn, người đàn ông liếc một cái nghiêng đầu nhìn văn kiện.

Vừa cắm ống hút vừa nhìn sang bên cạnh Diệp Y nhịn không được nhẹ giọng nói " Anh thật lợi hại, nếu là tôi.....cho tôi một công ty lớn như vậy không được mấy ngày đã đóng cửa. "

Âm thanh nhẹ nhàng mang ý sùng bái, trợ Lý ở phía trước hơi buồn cười, đó là bởi khi ông Phó còn sống đã xử lý những kẻ không bằng sâu mọt ra ngoài, cái gì mà tình nghĩa huynh đệ, những người trong nhà họ Phó đều ước Phó tổng chết đi.

Phó Cẩn Sinh hơi hơi nghiêng đầu chợt thấy một đôi mắt long lanh trong suốt, thấy qua vô số người nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy ánh mắt như vậy. Con gái học cách hưởng thụ, không cần nghĩ những việc này. " Khóe môi cong rất nhỏ.

Nghe vậy, Diệp Y gật đầu ,ánh mắt lộ ánh sáng rực rỡ " Đúng đúng đúng, nếu có kiếp sau tôi đầu thai làm con gái Phó tổng, qua năm sáu năm nữa chắc có hay không cơ hội này thì không chắc. " Đầu thai vào nhà giàu nhất, có bố đẹp giai như vậy, nhân sinh tốt biết bao.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bóc mang theo ửng hồng, Phó Cẩn Sinh ý vị thâm trường liếc cô một cái, sau đó cúi đầu nhìn văn kiện, nhẹ nhàng nói " Ở nước ngoài vẫn có người nghiên cứu thuốc chống ung thư ,cô không nhất định chết. "