Chương 33: Chuyển tiền cho vợ nấu cơm

Ở trên xe, Trầm Thư kiên trì muốn chuyển tiền cho Lâm Việt, nhưng Lâm Việt lại kiên quyết cũng không chịu nói cho cô biết tài khoản zfb của anh, nhưng kết quả dù tìm kiếm thế nào cũng không tìm được, hơn nữa WeChat của Trầm Thư lại không có tiền, chuyện này cũng chỉ có thể tạm thời từ bỏ.

Sau khi Trầm Thư về đến nhà cô lâp tức đeo tạp dề nhỏ vào chuẩn bị nấu cơm, nhưng Lâm Việt đòi nhất định phải giúp cô, cô không còn cách nào khác đành để anh đứng cạnh làm phó bếp cho cô.

Đang trong lúc bận rộn trên trán Trầm Thư thấm ra một ít mồ hôi, có vài sợi tóc dính ở bên tai, gương mặt cũng đỏ bừng, cảnh này làm cho Lâm Việt không khỏi nghĩ đến Trầm Thư ở rạp chiếu phim đêm hôm đó bị anh làm cho cả người mềm nhũn, có chút rung động.

Anh đột nhiên ôm lấy Trầm Thư đang xào rau từ phía sau, tay không an phận vuốt ve ở trước ngực.

Trầm Thư không hề chuẩn bị bị anh chạm vào như vậy, cả người run lên, nhưng lại đang xào rau, điều duy nhất có thể làm chính là mệnh lệnh cho anh dừng lại.

Nhưng Lâm Việt biết rằng cô bây giờ giống như một con cá nhỏ trên thớt, mặc người gϊếŧ thịt. Cho nên bàn tay của Lâm Việt lớn mật đi từ tạp dề duỗi đến bên trong, Trầm Thư bên trong chỉ mặc một cái áo sơ mi bó sát người, ngực bị đè ép vừa tròn vừa vểnh cao, Lâm Việt liền bắt đầu chơi đùa đầṳ ѵú của cô cách một lớp áo sơ mi mỏng.

“Nếu là lần sau Thư Thư nấu cơm cho anh, bên trong cái gì cũng không mặc, chỉ mặc một chiếc tạp dề thì thật tốt...” Như vậy ngay khi tay anh duỗi vào tạp dề là có thể trực tiếp chạm vào bộ ngực to lớn của Trầm Thư, còn có thể trực tiếp cắm vào từ phía sau mông nhỏ, ôm vào là có thể làm được.

Lâm Việt càng nghĩ miệng càng khô, bàn tay đã đè chặt cái mông nhỏ của Thầm Thư dịch sát lại phía dưới của anh bắt đầu cọ xát.

Trầm Thư biết anh muốn làm gì, chờ cô xào xong thịt băm với cà tím, lập tức xoay người, lôi kéo Lâm Việt đi ra phòng bếp, sau đó lạnh nhạt đóng cửa phòng bếp lại, chỉ để riêng một mình cô nghiêm túc tiếp tục xào đồ ăn.

Lâm Việt biết nếu còn tiếp tục như vậy, sẽ khiến Trầm Thư tức giận, chỉ có thể nhịn xuống lửa nóng, kiên nhẫn ngồi ở trên sô pha, chờ ăn cơm.

Trầm Thư làm món thịt băm với cà tím, bắp cải xào Quảng Đông cùng cánh gà kho tàu, còn có một bát canh thịt viên, cô ăn chính là cơm, còn Lâm Việt là bò bít tết.

Lâm Việt chưa từng ăn cơm ở nhà người khác, trong lúc còn hơi ngượng ngùng, có thể thấy được Trầm Thư nghiêm túc làm lâu như vậy, hơn nữa cô hoàn toàn cũng không có cảm giác xấu hổ, trong lòng anh cũng dần dần thả lỏng lại.

Vốn dĩ lúc đầu cũng không có hy vọng gì, nhưng là ngay khi ăn đến bò bít tết, anh vô cùng sửng sốt, miếng bít tết 200 tệ sao lại có thể ăn ngon như vậy... Vốn dĩ anh không có khả năng lại ăn đồ ăn Trung Quốc sau khi đã được ăn bò bít tết, nhưng Trầm Thư gắp cho anh một đũa bắp cải, anh chỉ có thể nhã nhặn nếm thử, sau đó liền hoàn hảo biểu diễn cái gì gọi là thật thơm, liền lẳng lặng cầm chiếc đũa lên ăn những món khác.

Lâm Việt ngày thường chỉ ăn no 70%, nhưng hôm nay anh thực sự ăn có hơi nhiều, anh nhìn trộm Trầm Thư đang trộm cười mi mắt cong cong, cuối cùng cũng cảm nhận được thế nào là hạnh phúc.

Bởi vì buổi chiều Lâm Việt có cuộc đấu giá không thể từ chối, anh chỉ có thể tạm biệt Trầm Thư sau khi ăn cơm xong.

Trong xe, anh dùng điện thoại di động chuyển 10.000 tệ cho Trầm Thư tại wx, đồng thời gõ hai chữ "tiền cơm". Không phải anh không muốn chuyển thêm nữa, mà là anh thực sự sợ Trầm Thư nghi ngờ, anh thật sự không thể tưởng tượng được rằng nếu bây giờ mất đi tất cả những gì mình có… chắc anh sẽ phát điên mất.

Cho nên điều duy nhất anh có thể làm là thật cẩn thận giữ gìn.

Trầm Thư nhìn thấy, lập tức ấn trả về ngay lập tức, cũng trả lời nói: Việt Việt anh đây là làm sao vậy nha! Hôm nay anh đều giúp em trả tiền mua đồ ăn! Hơn nữa ngày mai em lập tức có công việc mới rồi! Việt Việt anh không cần lo lắng cho em không có tiền!

Lâm Việt trong lòng cảm thấy chưa xót, không nói lời nào, trở tay xoay 50.000 tệ lại nói thêm một câu: " Đây là 50.000 tệ anh kiếm được từ triển lãm tranh lần trước, vợ giúp anh bảo quản."

Trầm Thư thấy anh gọi mình là vợ, mặt già đỏ lên, biết anh nghĩ muốn đổi cách khác đưa tiền cho cô dùng, nghĩ nghĩ, quyết định nhận lấy bảo quản trong thẻ của mình trước, nếu bọn họ chia tay, cô sẽ trả lại cho anh.

Lâm Việt thấy cô nhận lấy tiền của mình, có hơi không giấu được nụ cười trên khóe miệng.

——————————

Lâm heo heo: Nỗ lực kiếm tiền, nuôi vợ hắc hắc!

Chó Hoắc: Nuôi vợ người khác thú vị sao?

Thư Tử:?

Tiểu Tần: Xin chào tôi có thể đến nhà cô ăn tối được không?