Chương 43: Dị biến đêm khuya (4)

Bà Tôn luôn muốn tìm con dâu phải có trình độ cao nhất, muốn con dâu phải thật dịu dàng nghe lời, diện mạo cũng không được quá phổ thông.

Bà ta vừa mới gặp Nguyên Ấu Sam đã không thích, cô gái kia lớn lên quá đẹp, vừa thấy liền biết không phải loại an phận thủ thường.

Nhìn đã thấy không dễ quản!

Nhưng cô có thể gϊếŧ tang thi, có thể kiếm tích phân và đồ ăn, còn là dị năng giả!

Bà Tôn: “Vừa lúc cô ta cũng là dị năng giả, vào căn cứ còn được cung cấp phòng ở miễn phí, đến lúc đó cả nhà ta không cần lo vấn đề thuê nhà nữa.”

Nghĩ đến các loại trợ cấp của căn cứ, lại cân nhắc hôm nay cô gái kia mới đổi một mẻ thịt bò, bà Tôn lại cảm thấy con ranh kia cũng được, thậm chí còn lập kế hoạch sau khi vào sinh hoạt trong căn cứ.

“Chị gái kia của cô ta cũng có thể cùng mang vào căn cứ, nhưng tuyệt đối không thể ở cùng nhà chúng ta, cũng không thể cho cô ta mang trợ cấp đưa chị gái,...”

Nghe mẹ mình dong dài, Tôn Văn Cường trong đầu hiện lên khuôn mặt hàng xóm phòng bên.

Thiếu nữ lớn lên mắt hạnh môi đỏ tóc đen như mực, quả thực so với hoa khôi trường hắn ta còn đẹp hơn.

Nghĩ đến mỹ nhân sẽ làm vợ mình, hắn ta tâm ý viên mãn, “Con đương nhiên không có ý kiến…”

Bà Tôn trừng mắt, “Con cũng là một dị năng giả, còn là năng lực hiếm có, cô ta còn có lựa chọn khác?”

Nói xong liền đứng dậy đi ra cửa.

“Ngồi đó mẹ đi nói thay con.”

Ăn uống no đủ xong nguyên Ấu Sam đang căng mặt ngồi ngẩn người, hai má cô phồng lên khiến Cố Văn Anh nhìn thấy lòng như nhũn ra, dùng đầu ngón tay xoa lên chỗ thịt hai bên má cô.

Đúng lúc này, cửa có tiếng gõ vang.

Sau khi mở cửa, là bà Tôn giọng điệu chua ngoa mắng chửi người hôm trước, Nguyên Ấu Sam không biết bà ta đến gõ cửa làm gì.

“Có chuyện gì sao?”

Cửa vừa mở ra, trong phòng mùi vị đồ ăn nóng hầm hập đập vào mặt, khiến bà Tôn nuốt nước miếng.

Ngữ điệu bà ta chậm lại, nhưng vẫn có ý cao cao tại thượng, “Tôi có thể cho cô đi theo con trai của tôi, nhưng nếu muốn làm con dâu của Tôn gia tôi…”

Còn chưa dứt lời, Nguyên Ấu Sam mày cũng không nhúc nhích chút nào, trực tiếp đóng sầm cửa.

Bà Tôn bị doạ sợ, thiếu chút nữa bị kẹp tay, mở giọng mắng chửi liên tục.

Cố Văn Anh: “Ai vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

“Một người bệnh thần kinh.”

Nguyên Ấu Sam đem lời bà Tôn vừa nói thuật lại một lần, còn có thể nghe được tiếng bà ta chửi bậy bên ngoài, nói cái gì mà chỉ bằng cô gϊếŧ tang thi rước xui xẻo, sẽ không có nhà chồng nào muốn cô.

Còn nói dị năng của cô có đầy đường, dị năng của con trai bà ta mới là độc nhất…

Cố Văn Anh tức giận mặt đỏ rần, “Người này có bệnh, mẹ nó cho rằng mình đang tuyển phi à?”

Bà muốn xông ra ngoài cãi nhau với bà Tôn, bị Nguyên Ấu Sam cản lại, “Không cần cùng loại thiểu năng trí tuệ này phí nước bọt, không đáng.”

Vào ban đêm, dân cư trong khu an toàn đều đã ngủ say, một âm thanh bén nhọn cắt ngang qua màn đêm yên tĩnh.

Nguyên Ấu Sam bỗng nhiên mở hai mắt ra, cầm ác khoác bên cạnh lên, cô mở cửa sổ ra một khe hở, tiếng kêu thảm thiết càng thêm rõ ràng.

Vừa mặc xong quần áo, Cố Văn Anh cũng đứng dậy ở phòng bên cạnh.

“Xảy ra chuyện!”

Tiếng nam nữ kêu gào tê tâm liệt phế, không bao lâu liền không còn tiếng động, rất nhanh ở nơi vắng vẻ khác lại phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Đây tuyệt đối không phải sự cố bình thường, chỉ sợ có tang thi tập kích!

Nhưng không đúng, tang thi làm sao có thể xông vào nhà được?!

Nguyên Ấu Sam sau khi thăng cấp thính lực rất tốt, cô nói: “hẳn là từ toà nhà đối diện truyền đến.”

Từ cửa sổ nhìn xuống, có thể nhìn thấy những người khoác áo, soi đèn từ trong nhà đi ra, đứng ở tầng dưới nhìn quanh sợ hãi.

“Ở đâu vậy? Nhà ai ồn ào vậy? Nghe quá doạ người!”

Đúng lúc này, Nguyên Ấu Sam nhìn thấy ban công tầng bốn toà nhà đối diện có bóng người đang dị động, đồng tử cô co rụt lại, đem cửa sổ đóng mạnh lại.

Cố Văn Anh: “Làm sao…”

Lời còn chưa nói xong, một bóng dáng đen nhánh từ ban công nhảy ra, giống như con ếch to lớn trực tiếp nhảy qua hai tầng!

Theo bà nhìn thấy, thời điểm quái vật rơi xuống đất chỉ sợ khoảng cách không xa, có thể nhanh chóng đến tầng hai người đang ở.

Khí lạnh xông lên khắp da đầu Nguyên Ấu Sam, cô đẩy mạnh Cố Văn Anh, “Qua phòng khách! Đừng dựa gần cửa sổ, chuẩn bị chạy!”

Tuy rằng khoảng cách giữa hai toà nhà không xa, nhưng ít nhất cũng phải hơn mười mét, con tang thi kia có thể trực tiếp nhảy qua, sợ là tang thi cấp hai trở lên!

Nếu đυ.ng trúng cô có thể chạy được, nhưng Cố Văn Anh nhất định sẽ xảy ra chuyện!

Cách vách mẹ con họ Tôn cũng nghe được tiếng kêu thảm thiết, bị doạ cho tỉnh dậy.