Chương 42: Dị biến đêm khuya (3)

Những dị năng cô biết hầu hết vẫn ở cấp một, Kỳ Tà này như thế nào có thể thăng cấp nhanh như vậy được?

Được dị năng giả hỗ trợ, tang thi tràn vào tầng ngoài được xử lý rất nhanh, một ngày qua đi không có nguy hiểm gì.

Bởi vì Nguyên Ấu Sam chém gϊếŧ nhiều tang thi nhất, điểm tích phân của cô cũng nhiều.

Mới được ba bốn ngày, điểm tích luỹ của cô đã hơn điểm của người thường kiếm một tháng.

Sau khi hạ quyết tâm muốn vào bên trong căn cứ, cô liền đem tất cả tích phân đổi thành thực phẩm.

Tuy rằng đồ ăn trong không gian còn dự trữ rất nhiều, nhưng đều là đồ ăn khô và ăn vặt, không có loại thịt mới mẻ này.

Nghe nói trong căn cứ có phòng gieo trồng thực vật, nuôi gia súc, so với trước tận thế cũng không khác nhau, chỉ cần có tích phân là có thể đổi bất kỳ đồ gì mình muốn.

Hôm nay lúc có thể đổi được thịt bò còn tươi.

Nguyên Ấu Sam có chút thèm thịt, nhìn một lúc lâu cũng không biết được cái gì, “Đây là thịt mới sao?”

“Đảm bảo còn tươi, buổi chiều mới được chở đến đây, cô xem vẫn còn tơ máu này!”

“Chỗ thịt này có tất cả bao nhiêu?”

Người của tổ quản lý cho rằng cô chỉ đơn thuần tò mò, cười nói: “Tầng bên ngoài của chúng ta không có mấy gia đình đổi được thịt, chỗ bên lãnh đạo lấy một nửa, hai tiểu khu bên cạnh lấy một chút mang qua, chỉ còn lại non nửa.”

Nguyên Ấu Sam và Cố Văn Anh thương lượng, định lấy tất cả tích phân đổi xong, lấy thêm một chút đồ ăn, còn lại toàn bộ đổi lấy thịt bò.

Dù sao nếu ăn không hết cũng có thể để vào không gian, lúc lấy ra ăn vẫn còn tươi sống.

Người của tổ quản lý còn cho rằng tai mình có vấn đề, “Toàn… toàn bộ? Nguyên tiểu thư, cô đang nói đùa sao?”

Đến tận lúc hai người khiêng hẳn cái giá để thịt đi, hắn ta vẫn có chút hoảng hốt.

Chờ người trên tầng xuống muốn đến chỗ bán thịt hỏi, nhân viên quản lý cười khổ nói: “Không còn, hôm nay không còn thịt!”

Biết được tất cả số thịt đều bị Nguyên Ấu Sam lấy toàn bộ, chuyện này liền truyền ra toàn bộ tiểu khu.

Vào ban đêm, Nguyên Ấu Sam nấu một nồi lẩu, đem tất cả gia vị, đồ ăn kèm bỏ vào, nấu sôi lại cho thêm một ít ớt khô.

Rất nhanh gia vị hoà tan, mùi hương từ trong phòng tràn ra.

Có hít hít cái mũi, đôi mắt nhìn chằm chằm phòng bếp, Cố Văn Anh làm mấy món ngon xong mang ra đặt lên bàn.

Trong số thịt bò lấy được có một cái đùi, Cố Văn Anh lấy thịt đùi cắt ra thành lát mỏng, giống y như trong cửa hàng.

Dạ dày bò rửa sạch thái mỏng, còn có lá sách bò sạch sẽ.

Đến khi nước dùng trong nồi lẩu sôi trào, vị cay tăng thêm mấy phần.

Cố Văn Anh còn băm thêm không ít thịt, nắn thành thịt viên đặt ở trong nồi, phối hợp với rau củ và đồ uống lấy được trong trạm phục vụ ra, ở mạt thế có thể ăn được một nồi lẩu như vậy, làm cho trong lòng người ta đầy dễ chịu.

Đừng nhìn cơ thể Nguyên Ấu Sam không lớn, nhưng tựa hồ bởi vì biến dị, lượng cơm so với đàn ông bình thường ăn còn nhiều hơn.

Ăn được một lúc, cô liền đổi bình gas thành than đốt có thể giữ lửa rất lâu, mùi hương không ngừng bay đến căn phòng bên cạnh.

Mẹ con nhà họ Tôn mấy ngày nay đều ngửi thấy mùi thơm của nhà bên cạnh, ăn cơm cũng không muốn nuốt.

Tôn Văn Cường ném bánh bột ngô trên tay lên bàn, đây là lần đầu tiên hắn ta thể hiện bất mãn của mình.

“Ngày nào cũng đều ăn bánh bao, con ăn muốn nôn ra rồi!”

Trên mặt bà Tôn cũng có chút không nhịn được, bởi vì con trai không muốn đi gϊếŧ tang thi, điểm tích phân chỉ có thể do bà ta tranh thủ kiếm được.

Nghĩ đến nhà bên cạnh ngày nào cũng có thịt cá, đêm nay lại đổi lấy toàn bộ thịt bò khiến tiểu khu toàn bộ oanh tạc.

Bà Trương liên tục chậc lưỡi: “Tôi thấy, hai người phụ nữ có thể ăn được bao nhiêu thịt? Bây giờ không có điện, thịt bò tươi như vậy đều phải bỏ đi!”

Vốn tưởng đối phương sẽ mang một chút thịt đến nhà bọn họ, làm quen lấy lòng bọn họ, dù sao con trai bà ta cũng là dị năng giả duy nhất ở đây.

Ai biết đợi cả đêm không có ai tới, bọn họ đã ngửi mùi nồi lẩu cả đêm.

Bà Tôn sau khi về nhà nghe thấy, người trong tiểu khu đều cho rằng Cố Văn Anh là chị em ruột với Nguyên Ấu Sam, đã có người lập mưu làm mai cho Cố Văn Anh, muốn làm anh rể của Nguyên Ấu Sam.

Đến lúc các cô vào bên tầng trong căn cứ, cũng có thể mang theo người anh rể này vào cùng.

Nhìn con trai sắc mặt càng thêm khó coi, bà Tôn thở dài, hạ đũa.

“Con trai à, tuy rằng mẹ không hài lòng lắm với người tên Nguyên Ấu Sam kia, mới chút tuổi đã không có bộ dạng đứng đắn gì…Nhưng dù sao cô ta cũng là dị năng giả, có thể gϊếŧ tang thi, mẹ cũng sẽ không có ý kiến gì. Trong thời thế này mẹ cũng không đòi hỏi cao gì, chỉ cần con ngày tháng trôi qua tốt, mẹ liền vui vẻ.”