Chương 33: Khu an toàn Dung Sở (1)

Bây giờ, dị năng hệ chữa trị của cô cũng không phải loại vô dụng.

Ngược lại, đây còn là một át chủ bài.

Sau khi hấp thu toàn bộ năng lượng, cô buông lỏng tay, Triệu Lỗi cứ thế ngã trượt xuống đất.

“Dị.. dị năng của tao! Tốc độ của tao biết mất rồi! Mày đã làm cái gì?”

Hắn gào thét, hung hăng ôm đầu của mình.

Nguyên Ấu Sam không có lòng thương hại, cô đánh gãy hai tay Triệu Lỗi khiến hắn ta lại phát ra tiếng kêu như gϊếŧ heo.

Nếu hôm nay người thắng không phải mình, kết cục của cô và Cố Văn Anh so với hắn ta sẽ càng thê thảm gấp ngàn vạn lần.

Cô cười lạnh một tiếng, lúc hắn ta đang hoảng sợ, cúi người xuống:

“Biết tại sao tao lại không gϊếŧ mày không? Nhìn những người đằng sau mày đi, mấy ngày trước chèn ép bọn họ rất sướиɠ mà? Bây giờ hai tay mày đã gãy, không còn dị năng, mày nói xem…bọn họ sẽ làm gì?”

Triệu Lỗi không thể khống chế nhìn lại phía sau.

Những người bị hắn xem như nô ɭệ nhốt trong trạm phục vụ, đang trốn trong góc vụиɠ ŧяộʍ nhìn sang bên này, có tò mò, có lạnh lùng, nhưng tất cả đều cất giấu hận ý.

Trước đó, hắn ta cùng đồng bọn cho bọn họ ăn đồ hư thối, không vừa ý lôi ra đánh đập một trận, trêu đùa phụ nữ trẻ tuổi…

Hắn ta không chút hoài nghi, nếu để cho bọn họ biết dị năng của hắn đã không còn, những ngày tiếp theo hắn sẽ sống không bằng chết!

Giờ phút này, khuôn mặt xinh đẹp của Nguyên Ấu Sam trong mắt Triệu Lỗi khủng bố hơn cả ác ma.

Cảm nhận được lực lượng tràn đầy cơ thể, Nguyên Ấu Sam ngồi thẳng lên, phát hiện vết thương trên người đã khép lại hoàn toàn.

Sau khi cắn nuốt dị năng của Triệu Lỗi, tuy rằng cô không thăng lên cấp 3 dị năng giả, nhưng có thể cảm nhận được lực lượng đã tăng mạnh.

Khiến cô ngoài ý muốn là, không gian của cô lại lớn hơn một phần ba, lại có

thể chứa thêm không ít vật tư!

Cô thưởng thức dao nhỏ trong tay, đi đến chỗ mấy người đàn ông đang nằm la liệt.

Nhìn cả nửa ngày, bọn họ thấy đại ca có dị năng của mình bị đánh bại cả người đầy máu, đang mất hồn mất vía. Uy phong của bọn họ bị rút sạch, nhìn thấy dao trong tay Nguyên Ấu Sam còn tưởng cô muốn gϊếŧ mình.

Người đàn ông đầu húi cua lúc đầu rất kiêu ngạo, bây giờ khớp hàm không ngừng run rẩy, không ngừng lùi về sau.

Hắn ta bỗng nhiên quát: “Cô không thể gϊếŧ tôi! Cô biết đại ca của tôi là ai không? Hắn là dị năng giả mạnh nhất thành phố Lăng, nếu cô gϊếŧ tôi, hắn nhất định không bỏ qua cho cô!”

Nguyên Ấu Sam hơi nhíu mày: “A?”

Người đàn ông đầu húi cua cho rằng cô đã bị doạ, phô trương thanh thế kêu lên: “Cô không tin? Đại ca tôi bây giờ thanh danh ở thành phố Lăng vô cùng lớn, dị năng giả Kỳ Tà! Hắn có thể khiến cô không có nơi đặt chân ở thành phố Lăng!”

Kỳ Tà? Sao lại quen tai như vậy…

Ngay lúc Nguyên Ấu Sam đang ngây người, lại nghe được âm thanh hệ thống.

[ Chúc mừng người chơi Nguyên Ấu Sam kích hoạt kỹ năng thứ hai, dị năng hệ chữa trị biến dị ‘cướp đoạt’. Giá trị tín ngưỡng thêm 100]

[ Kỹ năng thứ hai ‘cướp đoạt’ người chơi có thể thông qua tiếp xúc với dị năng giả, đoạt lấy năng lượng của đối phương. Đối tượng bị cướp đoạt có đẳng cấp cao hơn người chơi khả năng cướp đoạt thất bại khoảng 50%, chênh lệch càng cao tỉ lệ thất bại càng lớn. Người chơi có cùng cấp bậc tỉ lệ thất bại 20%- 40%, đẳng cấp kém hơn người chơi tỉ lệ cướp đoạt thành công là 100%.]

Sau khi nghe hệ thống thông báo, phòng phát sóng trực tiếp ngừng lại một chút rồi bùng nổ.

[ Lúc nãy ai nói dị năng của con gái tôi yếu gà, ra đây để tôi hút khô não!]

Sau khi Triệu Lỗi bị phế, mấy tên đồng bọn cũng không tạo lên bọt sóng gì được.

Nguyên Ấu Sam và Cố Văn Anh gọi mấy người đàn ông trong số những người sống sót đến, dùng dây thừng lấy ở trường học trói mấy tên đàn ông khoẻ mạnh này lại.

Cuối cùng những người sống sót này đã tin tưởng rằng, bọn họ đã được cứu sống, già trẻ cùng nhau lau nước mắt, phát tiết hết mọi cảm xúc sợ hãi cùng đau khổ mấy ngày nay.

Bạn gái Đại Minh đi ra từ trong một cửa tiệm, nhắm thẳng vào đầu hắn ta đập mạnh, một bên vừa đánh vừa mắng:

“Dám dùng cái tay bẩn thỉu kia của anh sờ vào bà đây, còn đạp bà đây? Loại người như anh cũng xứng làm đàn ông?”

Đánh xong cô ta còn chưa hết giận, nghĩ đến bị mấy tên đàn ông bẩn thỉu này đánh giá, cô ta lại hung hăng đạp vào giữa hai chân Đại Minh, khiến hắn ta lập tức kêu rên liên tục cầu xin tha thứ.

Những người sống sót khác đều lạnh mặt nhìn, ánh mắt đầy hận ý ẩn nhẫn.

Có người thiếu nữ trẻ tuổi càng điên cuồng hơn, cầm dao gọt trái cây đứng bật dậy, đâm không ngừng vào người đàn ông tay có hình xăm.

Tiếng thét chói tai, tiếng đâm vào da thịt hỗn tạp vang lên, hiện trường vô cùng đẫm máu, nhưng không có ai tiến lên can ngăn.

Đến tận khi cô ta ngừng động tác, một đôi vợ chồng già mới xông lên ôm lấy con gái mình khóc rống, người cha già một bên đánh chính mình một bên gào khóc:

“Đều tại ba hại con! Đều tại ba…”