Chương 32: Dị năng biến dị (2)

Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp vì cảnh này điên cuồng đổi mới.

Bởi vì dung mạo kinh người của Nguyên Ấu Sam, nhờ sự sát phạt quyết đoán được cắt thành những video nhỏ, cùng với những cảnh cô ăn được người xem cắt ghép biên tập, ở trong trò chơi Mạt Thế Tương Lâm bạo hồng, đưa đến không ít người thích xem náo nhiệt.

Tuy rằng so với người chơi cấp B trở lên, số người xem như vậy cũng không đáng kể, nhưng so với những người chơi mới cấp D mà nói, đã là số một số hai.

“8147 người đang xem phòng phát sóng trực của người chơi số hiệu 45969”

[ Mẹ nó, trên người vợ tôi đã bị mấy vết thương lớn như vậy! Thế mà cũng hạ đao được, tên khốn nạn này thật đáng chết! ]

[ Ha ha, tôi đã nói mà, dị năng của NPC này quá gà, rắm còn không thả được, dị năng hệ tốc độ cũng không đánh lại, càng về sau càng phế ]

Nguyên Ấu Sam nhẹ nhàng thở hổn hển, dị năng hệ chữa trị trong cơ thể không ngừng lưu chuyển, vài vết thương trên cơ thể nhanh chóng khép lại.

Vì không để Triệu Lỗi nghi ngờ, đến lớp da ngoài cùng cô dừng dị năng lại, nhìn vào giống như trên cánh tay vẫn có vết cắt, chỉ là máu đã khô lại.

Trên thực tế, vết thương đã lành vảy đến bảy tám phần, cảm giác đau đớn khi hoạt động gần như không còn.

Những người sống sót phía sau đang la hét chói tai, chạy trốn khắp nơi, trong nháy mắt đã loạn thành một bầy.

Triệu Lỗi che vết thương đang chảy máu, đau đến trán hắn lấm tấm mồ hôi, hắn ta cắn chặt răng thở mạnh. Sắc mặt vô cùng hung ác, trên thực tế trong lòng đã sinh ra sự sợ hãi.

Cách đó không xa, trên người thiếu nữ cũng dính không ít vết máu, nhưng vẻ mặt cô vẫn luôn bình thường, thậm chí không lộ ra chú đau đớn nào, một đôi đồng tử nhạt màu vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn ta.

Giờ phút này hắn không thể không thừa nhận, hắn ta hối hận.

Hắn ta như thế nào cũng không nghĩ ra, chỉ là nhất thời ham sắc đẹp, lại khiến mình gặp phải người tàn nhẫn như thế này.

Nhưng xem như Triệu Lỗi muốn lùi bước, Nguyên Ấu Sam cũng không cho phép.

Trong đầu cô vừa chớp mắt xẹt qua một suy nghĩ, quyết thử suy đoán trong lòng mình.

Vì thế, chỉ thấy thiếu nữ nhỏ bé yếu ớt đang ở thế hạ phong bỗng nhiên hướng về phía Triệu lỗi cong môi, cô nghiêng đầu, vươn tay về phía đối phương.

Đầu ngón tay vẫy vẫy, mười phần khinh miệt.

Triệu Lỗi chỉ thấy cánh môi cô khẽ mấp máy, cười giễu cợt phun ra một câu: “Rác rưởi.”

Hắn ta giận tím mặt, cảm thấy tôn nghiêm của mình bị nhục nhã rất lớn.

Nhân lúc hắn ta không chú ý, Nguyên Ấu Sam bỗng nâng tay đem bột ớt đã sớm lấy từ không gian ra, siết chặt lòng bàn tay quăng ra ngoài.

Khiến đôi mắt, miệng vết thương hắn ta dính đầy bột ớt, hắn ta ăn đau không chịu nổi, nhanh chóng vung chuỳ thủ trong tay lên.

“Con điếm này dám dùng thủ đoạn! Lão tử gϊếŧ chết mày!”

Hắn ta rống giận, bởi vì thể lực cùng dị năng bị tiêu hao quá nhiều, tốc độ vung đao cũng chậm lại.

Bỗng nhiên một bàn tay nhỏ từ khoảng cách gần vươn ra, hung hăng bắt được cánh tay hắn ta, bấm mạnh vào miệng vết thương, đau đến mức sắc mặt hắn nhăn nhó.

Triệu Lỗi muốn ném mạnh tay cô ra, lại phát hiện sức lực của Nguyên Ấu Sam không hề yếu hơn hắn.

Hắn nắm chặt nắm đấm, đôi mắt vì đau đớn bị căng ra, đột nhiên hắn cảm thấy dị năng trong thân thể đang điên cuồng xói mòn.

Không giống với cảm giác tiêu hao do sử dụng, loại cảm giác này như có thứ gì đó đang rút đi toàn bộ lực lượng trong cơ thể hắn.

Triệu Lỗi sắc mặt cả kinh, lúc này mới phát hiện cảm giác điểm cuối cùng sức lực đi qua, là miệng vết thương vẫn luôn bị Nguyên Ấu Sam bắt lấy!

“Cô…!”

Hắn ta há miệng, đôi mắt trừng lớn, cả người không còn chút sức lực nào, huyệt thái dương đau đớn phồng lên.

Cảm nhận được lực lượng mỏng manh đang chảy vào cơ thể mình, Nguyên Ấu Sam cảm thấy rất kỳ diệu.

Ngay từ đầu, cô đối với dị năng của mình cũng không có suy nghĩ gì khác, bởi vì trong ấn tượng của mọi người, hệ chữa trị giống với bác sĩ chỉ có thể ở phía sau đồng đội.

Trừ cái đó ra, cũng không còn tác dụng gì.

Nhưng ở trên đường khi chữa khỏi vết thương trên trán cho Cố Văn Anh, phát hiện dị năng của mình không giống.

Hệ chữa trị của người thường, cần phải đem dị năng của mình vận chuyển đến vết thương của đối phương.

Mà dị năng của cô khi sử dụng, giống như đã cùng năng lượng trong cơ thể kết hợp hoàn toàn.

Nhưng lúc ấy cô không để trong lòng.

Đến tận lúc vừa rồi, khi cùng Triệu Lỗi chạm tay, Nguyên Ấu Sam cảm thấy bản thân khi sờ lên da thịt Triệu Lỗi đã cảm nhận được dị năng đang lưu động.

Cô đột nhiên có ý nghĩ hoang đường.

Dị năng chữa trị của cô có thể hấp thụ các loại dị năng khác.

Hoặc không thì, có phải cô cũng có thể đem dị năng của người khác bổ sung cho dị năng hệ chữa trị của mình?

Cho nên Nguyên Ấu Sam mới không ngừng khıêυ khí©h Triệu Lỗi, để cho hắn lộ ra sơ hở, nhân cơ hội thử nghiệm trên cơ thể hắn một phen.

Dị năng bị tiêu hao trong cơ thể từng chút một được bổ sung, cô biết mình đã đoán đúng, trong lòng rung động không thôi.

Nhìn thấy Triệu Lỗi dần cảm thấy sợ hãi, gương mặt trắng bệch, cả thể xác và tinh thần của Nguyên Ấu Sam đầy vui sướиɠ.