Chương 37

Cô lại bắt đầu nếm thử món cá kho dấm, mới đầu thấy có vị chua mặn trong miệng, nhẹ nhàng cắn một miếng, bề mặt cá trích chiên hơi cháy, nhưng thịt bên trong lại non mềm, độ tươi của cá đã hoàn toàn bị dấm đưa ra ngoài, có cảm giác càng ăn càng ngon.

Cá kho dấm có thể coi là tiền thân của cá dấm Tây Hồ, nhưng không biết có phải do Thẩm Thanh Thanh xui xẻo hay không, nhưng cô chưa từng được ăn món cá dấm Tây Hồ khiến cô đặc biệt hài lòng. Tuy nhiên, món cá kho dấm trước mặt này lại rất hợp khẩu vị của cô, khiến cô cảm nhận được hương vị thơm ngon của dấm và cá bổ sung cho nhau.

Lúc đầu bữa ăn này khiến cô có tâm trạng rất tốt, nhưng cuộc điện thoại tiếp theo của Dư Duyệt lại khiến lông mày cô cau lại.

Thẩm Thanh Thanh không thích nghĩ đến những chuyện không vui trong lúc ăn, thế là sau khi cúp điện thoại chỉ ghi nhớ chuyện này trong lòng rồi ăn tiếp.

Trên bàn ngoài nạm bò hầm củ cải và cá kho dấm, còn có thanh thịt muối xào bắp cải và canh đậu phụ rau xanh.

Không nói ba món còn lại, canh đậu phụ rau xanh rất đơn giản lại cực kỳ thơm ngon, đậu phụ mềm mịn không có mùi tanh, rau xanh giòn giòn, nước canh có vị mặn nhạt vừa phải.

Sau khi ăn xong, Thẩm Thanh Thanh thoả mãn lén lút sờ bụng mình, sau đó cầm điện thoại muốn trả tiền nguyên liệu nấu ăn cho anh.

Cô vốn nghĩ nếu đưa thẳng tiền thì anh chắc chắn sẽ không lấy, nên mới đề nghị trả tiền nguyên liệu, nhưng Tần Cẩn Mặc lại nói: "Không phải cô đã mang theo nguyên liệu rồi sao?"

"Nhưng những củ cải đó cộng lại còn không bằng một đĩa cá kho dấm."

Thật ra Thẩm Thanh Thanh không thích nhượng bộ với người khác, thấy anh thật sự không muốn tính tiền nguyên liệu thì nói: "Vậy hay là tôi chia sẻ cho anh một công thức nhé."

Bởi vì thích ăn uống, muốn vẽ truyện tranh ẩm thực nên cô chuyên tâm tìm kiếm trên mạng, kết quả không tìm kiếm còn không biết, vừa tìm đã phát hiện có vài món ăn không biết là không có trong thế giới này, hay là bị thất truyền mà tìm mãi không ra.

"Công thức gì?" Tần Cẩn Mặc nghe được lời này có chút hứng thú.

"Anh đã từng nghe món giá đỗ nhồi thịt chưa?"

Chắc là vì vừa ăn thịt sốt thanh xào bắp cải xong, đây là món đầu tiên Thẩm Thanh Thanh nghĩ tới.

Tần Cẩn Mặc lắc đầu thể hiện chưa nghe qua.

"Đó là bỏ đầu đuôi của giá đỗ rồi khoét rỗng, sau đó cho thịt vào bên trong, nghe nói là dùng kim khâu nhồi thịt gà băm vào. Nhưng hình như cũng có thể dùng giăm bông xé nhỏ cho vào, tôi thấy dùng thịt sốt thanh cũng được…"

Thật ra Thẩm Thanh Thanh chưa từng nếm qua món ăn này, nói xong cảm thấy điểm nổi bật của giá đỗ nhồi thịt chính là cách nhồi thịt, nói thật hương vị chưa chắc đã ngon hơn dăm bông xào giá đỗ, sợ Tần Cẩn Mặc tưởng mình nói đùa, thế là sửa lại: "Quên đi, để tôi đổi công thức khác."

"Không cần, giá đỗ nhồi thịt nghe có vẻ thú vị đấy."

Thẩm Thanh Thanh nghe anh có vẻ hứng thú, hai mắt lập tức sáng lên: "Anh muốn làm món này sao? Tôi có thể xem quá trình anh làm không? Tất nhiên, nếu như làm thành công rồi cho tôi nếm thử một chút thì tốt."

"Được."

Tần Cẩn Mặc chưa từng nghe qua món ăn này, cảm thấy nếu làm được thật thì đương nhiên phải cần người đề xuất công thức như cô đánh giá.

"Vậy thì tốt quá."

Thẩm Thanh Thanh cảm thấy món ăn tương đối kỹ thuật như vậy nhất định không thể thiếu trong truyện tranh của mình, nếu nhìn anh nấu một lần sẽ dễ dàng hơn tự tưởng tượng, giọng điệu cũng rất vui vẻ.

Ăn tối xong cũng không còn sớm, nghĩ từ đây về nhà sẽ mất nhiều thời gian, Thẩm Thanh Thanh nhìn điện thoại một chút rồi tạm biệt anh.

"Tôi đưa cô về."

Bình thường Tần Cẩn Mặc cũng không thường xuyên tiếp xúc với người khác giới, nhưng anh vẫn cư xử đúng mực, cảm thấy không nên để cô một mình về nhà buổi tối.