Chương 14: Kinh hỉ

Lục Vân muốn từ chối đề nghị của Chu Duy.

Chu Duy trực tiếp lấy hợp đồng cho thuê đưa Lục Vân: "Chu Sài nói là sau khi cô nương nghe chuyện của ta, đã chủ động nói với đệ ấy dắt ta đến đây ăn thử tiểu long bao một lần. Nếu không có lời đề nghị của cô nương thì Chu Sài sẽ không kiên định kêu ta đến đây. Có lẽ nào một ngày nào đó ta chợt nhớ lại hương vị củ cải chua cay rồi lại đây, lại vừa hay ăn được tiểu long bao, Trần cô nương có khi sớm đã sớm đính hôn cùng người khác, ta với nàng ấy làm sao có thể đến với nhau được nữa."

Chuyện này, là do Chu gia thương lượng quyết định, Trần cô nương còn nhất định muốn mời Lục Vân đi uống rượu mừng.

Hên là tình huống trong nhà Chu Duy khá tốt, có thể chuẩn bị lễ vật cảm tạ Lục Vân càng dày hơn chút.

Giọng nói Chu Duy thành khẩn: "Lục cô nương không cần từ chối. Nếu cô nương không nhận tòa nhà này, ta vẫn sẽ để trống nó cho đến hết kỳ hạn ba năm trong hợp đồng, sau đó mới tiếp tục cho người khác thuê." Nói xong lời cuối cùng, giọng hắn đặc biệt nghiêm túc.

Lục Vân cười cười: "Được, về sau lúc ngươi và Chu Sài đến quán mì của ta ăn cơm, sẽ được chiết khấu 20%."

Chu Duy: "Được; vậy thì giảm 20%, đây là hợp đồng cho thuê và đây là chìa khóa. Phòng ở cách nơi này không xa, trên hợp đồng tuy rằng có viết địa chỉ nhưng Lục cô nương nếu như rảnh rỗi, không bằng bây giờ đi xem cùng ta, đi qua đi lại rồi xem phòng ở chỉ tốn một khắc thôi."

Lục Vân Chu Duy một đường tịnh tiến, từ quán mì đi về phía trước khoảng trăm mét rồi rẽ trái là gặp một khu dân cư, tiếp tục đi về phía trước ba bốn mươi mét nữa, căn nhà thứ chín chính là phòng ở mà Chu Duy nói.

Lục Vân nhìn Chu Duy một lúc, mới nhớ tới mình là người cầm chìa khóa, nàng lấy chìa khóa mở cửa ra.

Cửa viện vừa đẩy ra là thấy một khoảng sân sạch sẽ, sân không lớn nhưng có đủ một chỗ để trồng rau, trừ cái đó ra còn có chỗ phơi quần áo phơi chăn, phòng ở cũng chia ra là nhà chính và sương phòng.

Chu Duy và Lục Vân cùng nhau bước vào, hắn nói: "Tòa nhà này lúc trước ta cho một vị tiên sinh ở Đức Thành học đường thuê , sau này vị tiên sinh đó tự mình mua một tòa nhà nên chuyển ra ngoài , nơi này liền bỏ trống. Vị tiên sinh kia cũng đến từ nông thôn, ngày đầu đến trấn không có chỗ đặt chân, lại dắt theo thê tử và hài tử, nếu không có cái đó thì đã có thể ở lại Đức Thành học đường rồi."

Ngừng một chút, hắn còn nói: "Ta lại cảm thấy về sau cô nương ở đây chắc còn muốn ghét bỏ nơi này xa đó."

Lục Vân: "Vì sao nói như vậy?"

Chu Duy: "Thật không dám giấu diếm, các tửu lâu ở huyện An Đức này của chúng ta, không nói mấy ngày này ta ăn một lần, thì cũng đã ăn rất nhiều lần , nhưng chỉ có quán mì Lục cô nương làm tiểu long bao là ta ăn được. Sau này chắc chắn Lục cô nương sẽ không chỉ buôn bán mỗi cái quán mì này ."

Lục Vân: "Hy vọng vậy."

Trong phòng đều rất sạch sẽ, tủ quần áo cùng giường đều có đủ, chỉ là đồ dùng bình thường đều cần mua thêm mới được. Vì còn phải quay về quán mì buôn bán, Lục Vân và Chu Duy nhìn sơ qua phòng một chút rồi lập tức quay về .

Hàn đại thẩm đã giúp sắp xếp quán xong rồi, chỉ còn chờ Lục Vân làm mì nước trong và củ cải chua cay nữa thôi.

Hàn đại thẩm: "Cô nương, thẩm cũng ở khu nhà đó, người ở hộ thứ mấy vậy?"

Lục Vân: "Hộ thứ chín."

Hàn đại thẩm vui vẻ: "Thẩm ở tại hộ thứ mười, ngay sát bên cạnh. Nếu người muốn trọ ở trong này thì quá tốt rồi, cô nương nếu có cần cái gì, thẩm cùng phu quân thẩm đều có thể giúp được. Dù sao chỉ cách một bức tường, tường viện cũng không cao lắm, nếu cô nương sợ thì có thể tạo một cái cửa trên cái tường đó, về sau khi chuyển ra ngoài , lại lấp lại là được."

Chuyện Hàn đại thẩm ở ngay cách vách đối với Lục Vân cũng xem như là chuyện vui. Cuối cùng thì đây không phải hiện đại, Lục Vân cũng không quen thuộc trên trấn, tựa như Chu Duy nói , Lục Vân một mình ở đây không thích hợp, chỉ có thể nghỉ trưa ở đây. Nhưng cách vách có Hàn đại thẩm, lại khác.

Nếu không có Chu Duy, qua một đoạn thời gian nữa Lục Vân cũng muốn thuê phòng trên trấn.

Sáng hôm nay quán mì Lục Vân buôn bán tốt hơn bình thường rất nhiều .

"Lão bản, buổi sáng không làm tiểu long bao sao."

"Ta cố ý chạy vài dặm đường tới đây đó."

"Lão bản, thêm một chén nữa mì nước trong, ta muốn thêm hai quả trứng gà."

Lục Vân đứng trước quầy, cười còn xán lạn hơn bình thường: "Được."

Hàn thẩm bưng khay, trên khay là mì nước trong và củ cải chua cay: "Các vị nếu muốn ăn tiểu long bao thì giữa trưa hãy tới, buổi trưa chúng ta chỉ bán khoảng 200 cái tiểu long bao thôi."

Lý Hưng cũng tới rồi, gần đây khóa nghiệp của hắn nhiều, đã vài ngày rồi không có đến đây ăn mì nước trong .

Lục Vân: "Mì nước trong, thêm nhiều canh?"

Lý Hưng: "Lão bản, ta nghe đồng học nói quán cô nương mới bán tiểu long bao, lúc này ta mới canh giờ nghỉ mà cố ý chạy tới ."

Lục Vân: "Tiểu long bao chỉ bán vào giữa trưa thôi, buổi sáng quá bận nên không thể làm tiểu long bao được."

Lý Hưng: "Vậy thì, một phần mì nước trong, thêm nhiều canh."

Lục Vân: "Được."

Một buổi sáng bận bịu kết thúc, Lục Vân và Hàn thẩm cùng nhau lau lại bàn.

Cẩn thận tính lại thì sáng hôm nay buôn bán tốt hơn bình thường một chút, rất nhiều người vì tiểu long bao mà cố ý chạy một chuyến đến quán.

Hàn thẩm: "Cái phòng đó chắc là cần phải mua rất nhiều thứ đúng không"

Lục Vân: "Đồ dùng nhà bếp và đệm chăn linh tinh cần phải mua mới, còn mấy cái khác không cần vội, từ từ mua thêm. Chút dọn xong ta sẽ đi mua vài thứ."

Hàn thẩm vội vàng nói: "Cô nương nếu không ghét bỏ, buổi tối chờ phu quân thẩm trở về, có việc gì muốn làm thì để thẩm kêu phu quân đến giúp người, dù sao buổi tối thẩm nấu cơm, hắn cũng nhàn rỗi lắm."

Lục Vân: "Không cần, trong viện sạch sẻ lắm ; vị tiên sinh kia trước khi đi đã quét dọn một lần hết rồi, lúc này tân trang lại tí thôi ."

Nhắc tới vị khách thuê đó, Hàn thẩm nghĩ nghĩ nói: "Vị tiên sinh kia và thê tử của hắn rất tốt, đặc biệt thích sạch sẽ."

Quán mì thu dọn xong xuôi , Lục Vân liền đến Trưởng Hương phố náo nhiệt nhất trấn ngay bên cạnh phố Kim An. Tuy hai con đường này rất gần nhau, nhưng lại có nhiều điểm khác biệt , Kim An không náo nhiệt bằng Trưởng Hương, cửa hàng ở Trưởng Hương cũng nhiều hơn rất nhiều.

Lục Vân nhìn các cửa hàng đang hoạt động khuyến mãi, bên ngoài có rất nhiều người. Nàng nhìn một chút, kết quả phát hiện là phường lụa Lý Ký, nàng nhớ hôm nay khi đi xe ngựa với ba vị khác,thì có một vị làm phó chưởng quầy ở đây.

Vốn Lục Vân muốn đi qua nhìn một cái, nhưng giờ cũng chỉ có thể từ bỏ. Nếu bây giờ nàng qua, lại làm người ta nghĩ nhiều.

Lục Vân đang đứng trước một quầy hàng bán đồ dùng nhà bếp, Chu phó chưởng quầy ở phía xa kêu lên: "Lục gia cô nương, Lục gia cô nương, bên này!"

Chu phó chưởng quầy trông rất phúc hậu, hắn cười ha hả nhìn Lục Vân: "Cô nương đến mua đồ dùng nhà bếp hả."

Lục Vân: "Đúng vậy, không nghĩ đến vừa hay đi ngang qua chỗ của ông."

Chu phó chưởng quầy: "Cái này không phải vừa lúc đúng dịp sao" Hắn hạ giọng: "Chỗ này của ta vừa lúc có mấy cuộn vải bông không tồi, là phường lụa đặt hàng ở nơi khác, kết quả dư mấy cuộn. Người phụ trách lấy hàng đợt này sợ chủ nhân trách móc làm việc không cẩn thận, nên đem mấy cuộn vải bông dư đó đến chỗ chúng ta, để ta bán giùm, giá cả rẻ hơn nhiều, cô nương có muốn không? Nếu muốn, ta giúp cô nương mặc cả một chút."

Lục Vân: "Màu gì vậy, có thể làm đệm chăn được không?"

Chu phó chưởng quầy: "Làm đệm chăn bằng vải này rất đáng tiếc, vải rất thoải mái đó. Nếu không phải ta đã mua mấy cuộn mấy ngày trước, thì ta cũng muốn mua. Chút nữa lúc trở về, ta lại hỏi hỏi Lý Hà với lão Trần."

Lục Vân ngừng một chút: "Ta xem một chút."

Hai người vào tiệm, Chu phó chưởng quầy lấy vải ra cho Lục Vân xem, vải thuần cotton, chất vải đích thực rất tốt, Lục Vân càng cảm thấy vải này thích hợp làm một bộ đệm chăn .

Lục Vân: "Có bán bông không."

Chu phó chưởng quầy bị Lục Vân chọc cười: "Ngươi đó, còn thật sự đi làm đệm chăn. Nhưng lấy cái này làm đệm chăn cũng được, bình thường chúng ta mua vải bố về làm đệm chăn cũng khoảng cái giá này, ta cũng mua mấy cuộn đi." Nói đến đây hắn còn hạ giọng xuống.

Chu phó chưởng quầy lại giúp Lục Vân mua chút bông với giá thấp, Lục Vân ôm mua vải và bông đi ra khỏi tiệm: "Chu chưởng quầy, quán mì của ta ở Kim An phố, tên quán mì Lục Ký, nếu có rảnh thì đến đó ăn mì với tiểu long bao nhé."

Chu phó chưởng quầy: "Được, nhưng mấy cái đồ dùng nhà bếp này, lần sau cô nương hãy mua. Chúng ta đều là người cùng thôn, lên trấn mưu sinh cũng không dễ dàng gì, nếu cô nương có cái gì cần ta giúp thì đến tìm ta. Trừ mấy cái ta không thể giúp được, còn lại nếu cô nương muốn mua vải giá thấp thì ta có thể giúp được." Nói xong , hắn còn nói: "Để ta đi tìm người giúp cô nương mang mấy cái này về."

Lục Vân: "Không cần, chỉ là Kim An phố mà thôi."

Hàn thẩm thấy Lục Vân về thì nhanh chóng tiến lên hỗ trợ: "Cô nương nha, động tác cũng nhanh thật."

Lục Vân: "Hàn thẩm, ta muốn phiền thẩm giúp một chút, thẩm có biết làm đệm chăn không?"

Ban đầu Lục Vân định trực tiếp mua đệm chăn luôn, nhưng chất lượng vải chỗ Chu chưởng quỹ thật sự quá tốt; bông cũng rất mềm, nhưng mà Lục Vân không biết làm cái đó.

Hàn thẩm: "Cái này rất dễ, thẩm giúp ngươi làm, chất vải này tốt thật đấy."

Lục Vân trực tiếp lấy cuộn vải khác ra: "Cái vải này ta mua không dùng làm đệm chăn, tặng cho hài tử thẩm làm quà gặp mặt. Hàn thẩm, thẩm cũng đừng từ chối, ta vẫn chờ thẩm làm giúp ta đó."

Ôm vải và bông của Lục Vân về nhà, phu quân Hàn thẩm thấy bà ôm mấy thứ này thì nhanh chóng tiến lên hỗ trợ.

Phu quân Hàn thẩm hỏi: "Cái này là đồ của chủ tiệm mì đúng không, bà mang về để làm đệm chăn hả?"

Hàn thẩm trả lời: "Còn không phải sao, cô nương không biết làm nên ta giúp nàng làm. Lúc về nàng cho ta một cuộn vải khác, nói là quà gặp mặt tặng cho hài tử chúng ta. Lúc trước ta chọn quán mì đó làm kế sinh nhai là đúng rồi, cô nương là một người tốt."

"Đợi ta đi làm trở về, ta đem đống bông này đạn vài cái để bà may, bông này càng đạn càng mềm."

"Ông không nói thì ta cũng muốn kêu ông đạn giúp cái bông này. Ông cũng khẩn trương đi làm việc của mình đi, ta đem đồ mang về nhà rồi còn có việc, ta còn phải gói tiểu long bao với Lục cô nương đó."

Bởi vì Hàn thẩm nhắc đến tiểu long bao, phu quân Hàn thẩm liền nghĩ đến tiểu long bao mình ăn hôm qua. Ngày hôm qua Lục Vân làm tiểu long bao dư ra để Hàn thẩm mang về một ít. Lúc mang về tiểu long bao còn hơi nóng, phu quân Hàn thẩm ăn một cái liền nói đây là món tiểu long bao ngon nhất ông từng được ăn. Lúc sau cũng không dám ăn nhiều, đều để dành cho Hàn thẩm và hài tử ăn …