Chương 5: Đã tan học rồi, không cần dạy quá giờ

Diệp Khanh Oản mờ mịt, nhưng may mà chính thức vào học xong, tất cả mọi người nhanh chóng khôi phục bình thường.

Không dễ dàng gì mới tan học, cô đầu tàu gương mẫu chạy ra ngoài, cô lập tức cản cửu vương gia trước cửa cung, tỏ tình trước mặt mọi người.

Trận diễn này vô cùng quan trọng, là lần đầu tiên nam nữ chính tiếp xúc, cũng là điểm mấu chốt xem cô có thể thuận lợi trở về hay không, cô cần diễn thật tốt.

Đợi rất lâu, vương tử công chúa khác đã đi gần hết, cửu vương gia chết tiệt kia mới chậm rãi đi tới, quả thật là phong tư trác tuyệt, vừa đi vừa lãnh giáo gì đó với lão thái phó.

Diệp Khanh Oản trợn tròn mắt, giả vờ làm học sinh ba tốt gì chứ, thường ngày là hắn ta chạy nhanh nhất.

Thái phó Liễu Thịnh và cửu vương gia đang nói chuyện hăng say, nhìn thấy Diệp Khanh Oản gương mặt đen lại gọi cô qua.

Diệp Khanh Oản: ?

Làm gì thế?

Đã tan học rồi, không cần dạy quá giờ.

Hơn nữa ngươi như vậy sẽ cản trở ta bị cửu vương gia đạp.

Cô im lặng lấy đại đao bốn mươi mét của mình ra…

Liễu Thịnh đột nhiên hỏi cô: “Diệp Khanh Oản, ngươi không có gì muốn khai báo với bản quan sao?”

Diệp Khanh Oản nghe vẻ mặt mơ hồ, khai báo gì cơ?

Ta nhìn lén ngươi tắm rửa sao?

Sau đó nghĩ một lát, cẩn thận nói: “Thái phó, bài tập hôm qua ta đã làm xong.”

Liễu Thịnh nhíu mày, còn giả vờ ư?

Dứt khoát trực tiếp vạch trần cô: Vậy ngươi nói với bản quan xem tiểu thuyết là có ý gì?

Nhưng mà những lời nói ra miệng, lại biến thành: “Ừm, coi như chịu khó, trẻ con dễ dạy.”

Những lời này vừa nói ra miệng, Liễu Thịnh sợ ngây người.

Rõ ràng là hắn không định nói câu này…

Chẳng lẽ…

Chuyện này còn không thể nói ra ngoài?

Cho nên thật sự không phải đùa giỡn, thật sự là thế giới tiểu thuyết sao?

Vậy vì sao hắn có thể nghe thấy tiếng lòng của Diệp Khanh Oản?

Ngũ quan của Liễu Thịnh gần như nhăn nhó lại, dáng vẻ như khổ vì thù hận sâu, Diệp Khanh Oản nhìn mà hết hồn, lão thái phó này làm sao thế, hôm nay uống nhầm thuốc à?

Thôi, không để ý tới hắn, vẫn nên tỏ tình quan trọng hơn.

Thấy cửu vương gia muốn lên xe ngựa rời đi, Diệp Khanh Oản trực tiếp bỏ lại lão thái phó chạy vội qua.

“Mộ Vân ca ca, huynh đợi ta với.”

Ai biết cửu vương gia nghe thấy giọng nói của cô, lập tức nói với thập gia bên cạnh:

“Đi mau đi mau.”

Thập gia là em trai của cửu vương gia, cùng mẹ, tình cảm của hai người sâu đậm.

“Cửu ca, Diệp tiểu thư gọi huynh mà? Huynh nên ứng phó nàng một chút đi, không nể mặt thầy tu cũng phải nể mặt phật Tổ, sau này chúng ta muốn thành việc, còn phải mượn thế lực của tể tướng.”

Thập gia là em trai của cửu gia, đương nhiên mọi việc đều thu xếp vì hắn ta, tận tâm tận lực, tính tình cũng khéo léo đưa đẩy.

Dù sao đương kim hoàng đế có mười mấy con trai, cửu vương gia chỉ là một đứa không đáng để mắt trong đó, trên có đích trưởng tử con vợ cả, dưới có con của phi tần lục cung được sủng ái.