chương 25: Nghi ngờ có con thỏ nhỏ

Vào buổi tối Tô Tam muội liền cùng Tô Tam Lang nói chuyện này. "Cha, hay là đem con thỏ xấu xa kia tách ra đi, lông của chúng đều bị nó nhổ đi rất nhiều." Tô Tam Muội có chút tức giận chỉ cần nàng không nhìn, thỏ xám lại đi nhổ lông thỏ khác. Tô Tam Lang cũng có chút phát sầu hiện tại tách ra nuôi hắn cũng không có dư thừa l*иg sắt.

Triệu thị mơ hồ nghe được trong lòng nàng có một suy đoán nghĩ cho nên không đợi Tô Tam Lang nói nàng liền ở trong phòng hô: "Cha đứa nhỏ ngươi vào trong phòng đi ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Tô Tam Lang nghe được Triệu thị kêu thoáng cái liền đem thỏ ném sang một bên, lập tức xoay người vào nhà. Sau khi vào nhà Triệu thị nhìn Tô Tam Lang nói: "Cha đứa nhỏ, ta biết con thỏ kia là chuyện gì xảy ra nhưng ta cũng không quá xác định có phải là thật hay không, ta chỉ là nghe những người khác đề cập qua nói con thỏ này muốn sinh sẽ nhổ lông làm ổ, con thỏ kia có thể là muốn sinh con thỏ nhỏ."

Tô Tam Lang có chút ngoài ý muốn: "Vậy làm sao bây giờ?"

Tô Tam Muội đi theo vào nhà yên lặng nghe, nghe được sinh con thỏ nhỏ có chút kích động nàng mở miệng nói: "Cha, chúng ta nuôi lên đi như vậy chở về sau chúng ta sẽ có rất nhiều thỏ, ta có thể kéo rất nhiều cỏ cho thỏ ăn."

Tô Tam Lang phục hồi tinh thần lại cũng có chút kinh hỉ, nếu có một ổ thỏ con nuôi lớn không phải là một đám sao?

"Cha đứa nhỏ mặc kệ có hay không trước tiên đem con thỏ kia tách ra nuôi, không có l*иg sắt không sao cả dùng gùi đắp trước." Triệu thị trong mắt cũng có ánh sáng, tuy rằng vẫn là không biết nhưng vừa nghĩ đã làm cho nàng tâm tình trở nên rất tốt.

Tô Tam Lang gật đầu: "Được, nghe lời ngươi." Lúc Tô Tam Lang đi ra ngoài tách bốn con thỏ ra còn cố ý nhắc tới thỏ, chỉ có khả năng thỏ xám mang thai thật đúng là nặng hơn những con thỏ khác một chút, hơn nữa còn hung dữ, nhắc tới nó nó còn duỗi chân. Tô Tam Lang cười và tách nó ra một mình. Có thể bởi vì có điều chờ mong, tâm tình người một nhà cũng không tệ, cơm thô ráp cũng ăn rất ngon. Thịt khô Tô Tam Lang mỗi ngày cũng không muốn ăn thịt nên phần lớn thời gian hắn đều ăn rau khô luộc, hắn nấu rau với trứng luộc để tự dối lòng rằng có chút thịt. Ăn không ngon, nhưng ba hài tử đều ăn rất thơm, nhai kỹ nuốt chậm tựa như đang ăn trân tu mỹ vị.

Tô Tam Lang ở trong lòng âm thầm nghĩ cuộc sống sẽ dễ chịu hơn. Sáng hôm sau, Tô Tam Lang còn cố ý một lần nữa bện cho thỏ một cái l*иg sắt. Tô Tam muội mang theo hai ca ca bắt sâu cho Tô Tam Lang cầm đi đặt bẫy. Làm xong hết thảy Tô tam muội liền mang theo hai ca ca đi nhổ cỏ cho thỏ ăn. Chờ Tô Tam Lang kiểm tra xong cạm bẫy trở về, trong tay lại mang theo một con gà rừng đã chết. Tô Sùng cùng Tô Hoa vây quanh trông mong nhìn, bọn họ không có hỏi ra, nhưng ánh mắt kia rõ ràng là đang nói “Cha, chúng ta muốn ăn sao?""

Tô tam muội cũng có nghi vấn này chết rồi là bán đi hay là ăn đi? Tô Tam Lang tựa hồ nhìn ra mấy đứa nhỏ nghi vấn, cười nói: "cầm đi bán người trong thành sẽ chê không tươi, nấu nước sôi xử lý, buổi tối cha hầm canh gà cho các ngươi uống."

"Tốt nha!" Tô Tam Lang sờ sờ ba hài tử, con gà rừng này có bốn cân trừ lông sơ nội tạng cũng có gần ba cân, mấy đao băm thành khối nhỏ, hầm một nửa giữ lại một nửa. Gà hầm lên Tô Tam Lang liền đi đào đất. Canh gà thơm nồng Tô tam muội đều cảm thấy mình bị hương thơm làm té ngã, vào trong phòng giúp Triệu thị thay tã cho Tô Tiểu Lộc, Tô tam muội còn hít hít mũi trêu chọc Tô Tiểu Lộc: "Tứ muội, ngươi ngửi có thơm hay không? Đây chính là thịt nha, đáng tiếc ngươi bây giờ còn nhỏ bằng không Tam tỷ liền đút cho ngươi ăn."

Triệu thị gặp áo bông cười nói: "Thơm như vậy a."

Tô Tam Muội nghiêm túc gật đầu: "Ừ, thơm lắm, ta cho tới bây giờ chưa từng ngửi qua thơm như vậy." Cũng cho tới bây giờ chưa từng ăn qua. Có lẽ là nhớ tới những thứ không tốt kia, Tô Tam muội rũ mắt xuống.

Triệu thị thở dài đưa tay sờ sờ tóc Tô tam muội nói: "Chờ sau này trong nhà chúng ta nở ra rất nhiều gà con, chúng ta một tháng liền ăn thịt gà một lần."

Tô tam muội ngẩng đầu nhìn Triệu thị trong ánh mắt tràn ra ý cười, nàng gật đầu: "Được." Tô Tiểu Lộc cao hứng duỗi chân, mỗi ngày chính là lúc thay tã tự do một chút, nên hoạt động nhiều một chút. Thay tã xong, Tô tam muội nắm bàn tay nhỏ bé của Tô Tiểu Lộc dán lên mặt.

Triệu thị nói: "Cẩn thận Tứ muội nắm ngươi." Tô tam muội bên cạnh Tô Tiểu Lộc cười nói: "Sẽ không, Tứ muội sẽ không nắm ta, Tứ muội cũng thơm quá, ngọt ngào giống như là đường tiểu cô cho." Nói đến đường Tô tam muội còn chưa ăn xong ngày hôm qua nàng cũng không rảnh lấy ra, Tô tam muội từ trong ngực lấy túi giấy mở ra lấy đường cho Triệu thị: "Nương, ngươi ăn đi."

Triệu thị không kịp đề phòng bị cảm động, thiếu chút nữa liền rơi lệ. Nàng cố sức nhịn xuống nghẹn ngào nói: "Đứa nhỏ này nương ăn kẹo gì, ngươi mau tự mình ăn đi."

Tô tam muội lắc đầu: "Ta muốn nương ăn, ăn bổ thân thể." Tô tam muội nhìn Triệu thị trong khoảng thời gian này, khí sắc Triệu thị tốt hơn không ít nhưng nàng vẫn rất sợ hãi, sợ Triệu thị tái nhợt như lúc sinh Tứ muội ra. Ngày đó nồng đậm mùi máu tươi như vậy, Tô Tam muội cả đời cũng không quên được, nàng cũng là một khắc kia đột nhiên hiểu được cái gì gọi là sẽ chết, nàng biết nương chết sẽ không có nương. Mà nàng không muốn không có nương, Tô tam muội đem đường nhét vào miệng Triệu thị, sau đó liền đứng dậy cầm tã đi giặt tã. Triệu thị ngậm kẹo nước mắt vẫn chảy xuống gò má.

Nàng thở dài, nhẹ nhàng nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé của Tô Tiểu Lộc, vừa bao nàng lại vừa nói: "Tứ muội, lão thiên gia đối với nương thật tốt a, để nương gặp phụ thân các ngươi, có hài tử hiểu chuyện như vậy, nương nhất định phải dưỡng tốt thân thể nhìn các ngươi lớn lên, gả cho người tốt..."

Tô Tiểu Lộc nghiêm túc nhìn Triệu thị đối với nàng lộ ra nụ cười. Nhất định sẽ chờ nàng lớn lên một chút sẽ công hiến cho gia đình này. Tam tỷ tỷ tốt như vậy, nàng sẽ đích thân vì Tam tỷ tỷ chọn một lương phối. Về phần hai ca ca ngốc, chữa khỏi tự nhiên cũng sẽ có hôn nhân tốt cưới vợ sinh con, trị không hết vậy nàng liền nuôi hai ca ca cả đời, nàng về sau muốn làm đại phu, hai ca ca có thể làm dược đồng hỗ trợ phơi thuốc, dựa vào lao động chính của bọn họ cũng có thể cả đời sống khá giả.

Bị Triệu thị bao kỹ Tô Tiểu Lộc liền bắt đầu ngủ, bây giờ còn là một tiểu hài nhi nàng vẫn là ngoan ngoãn ngủ đi. Triệu thị nhìn Tô Tiểu Lộc rất nhanh liền ngủ thϊếp đi cúi người hôn lên trán Tô Tiểu Lộc: "Tứ muội thật ngoan, ngoan ngoãn ngủ đi, nương làm xiêm y cho cha và ca ca tỷ tỷ ngươi." Triệu thị ở trong phòng lẳng lặng làm quần áo, thời gian Tô tam muội giặt tã xong thịt gà liền hầm chín, nàng lui củi lớn trong bếp có một chút lửa nhỏ chậm rãi làm thịt gà. Nàng lại chạy ra ngoài kéo cỏ bắt sâu, cho gà ăn thỏ. Khi trời dần tối, sau khi đào được một ngày, Tô Tam Lang nhìn nửa mẫu đất đã đào được, trong lòng dâng lên một cảm giác thành tựu.