Chương 7

Nhưng mà đây cũng là do cách miêu tả của tác giả, ai cũng mang một vẻ xinh đẹp!!! Quá đẹp mắt quá đẹp mắt. Mỹ nữ vừa mềm vừa thơm, có ai nhìn mà không yêu a!!!"Xuân Hiểu, Xuân Hiểu.”

“A?” Xuân Hiểu bị một cổ thanh âm gọi đên khiến cơ thể giật mình lùi lại, nhìn kỹ là người bên cạnh phu nhân - ma ma tổng quản đang hỏi.

“Nô tỳ thất kính, thỉnh phu nhân thứ tội.” Xuân Hiểu quy củ hành lễ.

“Không sao, đừng đứng nữa mau lại đây, ngồi xuống uống một ngụm trà.” Nói xong, đại nha hoàn bên người Vi phu nhân tiến vào rót một chén trà nóng dâng lên.

Xuân Hiểu không quen uống trà, bưng lên nhấp một ngụm, liền quy củ buông chờ phu nhân lên tiếng.

Nhìn Xuân Hiểu ngồi xuống, Vi phu nhân mới mở miệng hỏi chuyện, cẩn thận dò hỏi thành quả của việc học tập trong khoảng thời gian này.

Xuân Hiểu thành thật trả lời.

Nghe nàng trả lời xong, Vi phu nhân rất vừa lòng gật đầu.

Xuân Hiểu mặt ngoài trấn định, nội tâm bên trong như hàng vạn con khỉ đang gào rít, cùng mỹ nữ tỷ tỷ bàn chuyện về loại đề tài này, da mặt dày như Xuân Hiểu, tuy rằng mình ở 21 thế kỷ, kinh nghiệm truyền miệng phong phú của người hiện đại, thời cổ đại không thể nào so sánh được, cùng tiên nữ nói về loại đề tài này xấu hổ muốn chết, quả thực làm vấy bẩn tâm hồn tiên nữ.

Cuối cùng, Vi phu nhân nghiêm túc chỉ dạy nàng không ít chuyện, tỷ như những cấm kỵ cùng với khẩu vị của đại thiếu gia. Còn có những phương diện về tính cách.

Cấm kỵ thì không có cấm kỵ gì lớn, chớ có động đến đồ vật của hắn là được.

Khẩu vị, có thể ngọt hoặc mặn, nhưng không thể chua.

Tính cách càng không cần phải nói, Xuân Hiểu đang xem tiểu thuyết thời điểm liền xem qua văn án miêu tả, đại thiếu gia ôn nhuận như ngọc, thanh lãnh đoan chính, rất ân cần với hạ nhân.

Xuân Hiểu chỉ lo xem thịt, hoàn toàn không chú ý thái độ của nam chủ đối với nữ chủ là gì, nhưng mà đến giai đoạn cuối truyện hắn lại cuồng nhiệt sủng nữ chủ lên trời, rốt cuộc đối nữ chủ vừa ôn nhu lại vừa có tôn trọng, khác hẳn tính cách đối với nữ chủ trước đó chỉ thô bạo làm làm làm, quả thực giống như là một người khác.

Vi phu nhân vẻ mặt ngưng trọng, xinh đẹp khuôn mặt tràn đầy khuôn mặt u sầu, nắm lấy mu bàn tay Xuân Hiểu vỗ nhẹ, “Ta hy vọng ngươi thật sự có thể giúp hắn hiểu chuyện, từ nay về sau ngươi chính nữ nhân đầu tiên trong phòng Thượng Nguyên, ta hy vọng ngươi có thể an phận thủ thường, đã rõ chưa?”

Xuân Hiểu được đại mỹ nhân nắm tay, nội tâm vui vẻ muốn bay lên trời, cũng không quan tâm Vi phu nhân nói cái gì, liền biểu tình thành khẩn hung hăng gật đầu nói chính mình đã rõ.

Nghe được nàng bảo đảm, Vi phu nhân lúc này mới yên lòng,

“Được rồi, Thượng Nguyên hẳn là chuẩn bị trở lại trong phủ, ngươi đi đến viện của hắn trước đi, đồ đạc của ngươi, ta đã cho người chuẩn bị rồi, đợi chút ta bảo Xuân Yến đưa qua cho ngươi.”

Xuân Hiểu lại lần nữa lễ phép hành lễ, lúc sau mới lui ra ngoài.

Làm người cổ đại thật mệt a, hành lễ tới hành lễ lui, Xuân Hiểu ở trong lòng âm thầm muốn ói, bước chân đi hướng về viện của Thượng Nguyên.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~