Chương 36:

Sau khi ninh canh với xương cá và xương lợn, Khương Đường mang đến một nồi nước, định khi trở về sẽ nấu một bát mì ăn.

Hôm nay Lục Cẩm Dao và Cố Kiến Châu sẽ ăn ở chính viện, Triệu đại nương đã nấu cơm và xào một nồi bắp cải lớn, Bạch Vi vẫn chưa ăn gì, vẻ mặt vô cùng xanh xao.

Khương Đường đổ canh xương vào trong nồi: “Chúng ta ăn mỳ nấu với nước xương đi, chỗ của ta vẫn còn mỳ và trứng gà. Bây giờ cũng không nóng lắm, ăn bát mỳ nước xương rất là hợp lý.

Bạch Vi nói: “Vậy thì giữ lại một nồi canh xương hầm để ăn.”

Bội Lan rất là tự giác đi nhào bột mỳ. Mới nhào được một nửa thì Lục Anh đi vào nói: “Khương Đường, có một nha hoàn tên là Tĩnh An đến tìm ngươi, người này là ai vậy, ngươi có quen sao?”

Khương Đường chỉ biết những nha hoàn ở Yến Kỉ Đường và những người ở chính viện như đám người Tôn đại nương, miễn cưỡng quen thêm Hàn Dư Thanh và Xuân Đài, “Không quen biết.”

Bạch Vi suy nghĩ một lát: “Hình như là nha hoàn của Yến An Đường.”

Yến An Đường là viện tử của đích tôn ở, Khương Đường không biết nguyên chủ và nha hoàn của Yến An Đường đã từng gặp nhau hay chưa, “Ta đi ra ngoài xem một chút.”

Bạch Vi nói: “Tĩnh An hình như là nha hoàn tam đẳng, trước kia cũng không thấy ngươi nói chuyện với nàng ta, Khương Đường, liệu có phải là đại nương tử của đích tôn tìm ngươi tra hỏi hay không.”

Khương Đường: “Ta đi ra gặp thì sẽ biết ngay.”

Bạch Vi nói với Khương Đường là hãy cẩn thận một chút.

Tĩnh An là một tiểu cô nương nhỏ bé không đáng để chú ý đến, cúi đầu, giọng nói tinh tế: “Đại nương tử nhà ta muốn gặp ngươi một lần.”

Khương Đường nói: “Việc này sợ là không được, đại nương tử nhà ta đang có thai, thực sự là ta không thể rời mắt đi được. Nếu là có việc gì ngươi trực tiếp nói với ta là được, là khẩu vị của đại nương tử nhà ngươi không được tốt sao?”

Tĩnh An ấp úng nói: “Không phải… Khương Đường, chúng ta đi sang một bên rồi hẵng nói.”

Tĩnh An kéo Khương Đường đi đến hòn non bộ ở tiểu hoa viên bên cạnh, bên này yên tĩnh, ít có người qua lại.

Khương Đường hỏi: “Vậy là có chuyện gì, ta đây đang trốn ra ngoài, phải nhanh chóng trở về.”

Tĩnh An nói: “Người thường đi ở chỗ cao, nước chảy ở chỗ trũng, dựa vào tài mạo và tính cách của cô nương hoàn toàn có thể đi đến nơi cao hơn. Chỉ với tài nghệ làm đồ ăn và điểm tâm của cô nương đã là không ai sánh bằng, chỉ là bất đắc dĩ mới bị vây khốn ở Yến Kỉ Đường nho nhỏ kia.”

Tĩnh An móc trong ngực ra một cái hầu bao, nàng ta nhanh chóng mở hầu bao ra, là một đôi vòng tay bằng vàng.

Sợ là cũng không hề rẻ.

Tĩnh An: “Đây là thành ý của đại nương tử nhà ta.”

Mặc dù Khương Đường chỉ mới đến đây được mấy ngày nhưng mưa dầm thấm đất, cũng biết được là đồ của người khác không thể lấy được.

Nhất là những đồ vật có ký hiệu, nếu một ngày nào đó đột nhiên trở mặt không quen biết thì đây chính là tang vật.

Hơn nữa Khương Đường cũng không hiểu được những lời Tĩnh An nói là có ý gì, là muốn nàng đi sang… đi sang Yến An Đường làm nha hoàn sao?

Chỉ cần nàng không phải là đồ ngu thì sẽ không bao giờ rời khỏi Lục Cẩm Dao, phải biết rằng cuối cùng người trở thành chủ mẫu Hầu phủ chính là Lục Cẩm Dao.

Khương Đường nói: “Ta sinh ra là người của Yến Kỉ Đường, chết đi cũng là quỷ của Yến Kỉ Đường, Tĩnh An cô nương mời trở về đi.”

Tĩnh An vội vàng kéo tay của Khương Đường: “Cô nương hiểu lầm rồi, đại nương tử nhà ta chẳng qua là cảm thấy cô nương làm nha hoàn thì sẽ làm cô nương bị ấm ức, cô nương có lẽ có thể hiểu được ý tứ của ta, bằng vào tướng mạo của cô nương… thì phải làm chủ tử mới đúng.”

Khương Đường rút tay ra.

Không phải làm nha hoàn mà là làm tiểu thϊếp sao.

Chưa kể đến Khương Đường hoàn toàn không muốn làm thϊếp, Cố Kiến Phong đều đứng tuổi rồi, ở thời đại này cũng đã có thể làm cha nàng, lại muốn nàng làm thϊếp cho Cố Kiến Phong!

Đây là điều mà người bình thường có thể nghĩ đến sao?

Khương Đường nói: “Hôm nay coi như ta chưa từng nghe thấy gì, ta vẫn còn chưa ăn cơm, vậy nên xin phép về trước.”