Chương 13: Lại gặp mặt

Có được năm ngàn vạn vui sướиɠ không gì sánh kịp, lúc đi ra khỏi quán trà, Kiều Thư bước chân đều là nhảy lên.

Cậu cầm di động bạch bạch bạch đánh chữ.

Kiều Thư: Ngư Ngư, tớ liền phải trở thành phú ông ngàn vạn, heo heo kích động xoa xoa tay.jpg

Đáng tiếc người có thể chia sẻ vui vẻ với mình Giang Gia Du hiện tại đang đóng phim, không rảnh trả lời.

Kiều Thư cũng không nhụt chí.

Cậu quyết định trước khi trở thành phú ông ngàn vạn sẽ hào phóng với chính mình một chút, mua cho chính mình hai cái bánh kem, một bánh kem xoài ngàn tầng, một cái dâu tây mousse, lại kêu thêm một phần trà sữa!

Sau khi từ cửa hàng bánh kem cửa ra tới, Kiều Thư cảm thấy trời càng ngày càng tươi sáng, ánh mặt trời càng ấm áp, không khí cũng càng tươi mát.

Cậu hạnh phúc mà hút trà sữa, cầm theo hộp bánh kem, cầm lấy điện thoại sao đó tự chụp một tấm.

Sau đó đăng lên vòng bạn bè trên WeChat.

Kiều Thư: Hạnh phúc chỉ đơn giản như thế【 ảnh chụp 】

Đăng xong, Kiều Thư mở ra app bản đồ, chuẩn bị lên phương tiện giao thông công cộng về nhà, hiện giờ mức độ nổi tiếng của cậu không cao, đeo khẩu trang lên phố hoàn toàn không cần lo có người nhận ra mình.

Rốt cuộc fans của cậu rất ít.

Đương nhiên mấu chốt nhất chính là phương tiện giao thông công cộng tiết kiệm tiền.

Ngàn vạn phú ông đời trước cũng chỉ là một cái tiểu đáng thương kẻ nghèo hèn thôi.

Kiều Thư: QAQ

Mở bản đồ ra, lúc Kiều Thư chuẩn bị tìm điểm chờ xe buýt, đột nhiên cậu chú ý tới một cái biểu tượng quen thuộc.

Bệnh viện tư nhân An Khang?

Này không phải là bệnh viện mà khoảng thời gian trước cậu bị thương nằm sao?

Cách nơi này gần như vậy?

“Cảm ơn”.

Bên tai lại vang lên tiếng nói dễ nghe của người nam nhân đó.

Kiều Thư: “Nếu không hay là mình đi qua đó một chút? Nói không chừng có thể gặp được thì sao.”

Nói đi là đi.

Kiều Thư ấn mũi tên chỉ thị của bản đồ, cầm theo bánh kem cùng với trà sữa bước chân nhẹ nhàng đi tới.

Tâm tình tốt cũng sẽ gia tăng vận khí.

Lần này Kiều Thư đi trong khu hoạt động của bệnh viện không đến mười phút, liền may mắn tìm được rồi mục tiêu của cậu rồi.

Hôm nay có thể nghe được giọng nói của Cố tiên sinh một lần nữa! Đôi mắt xinh đẹp của Kiều Thư cao hứng cong lên.

Càng vui sướиɠ.

Kiều Thư bước nhanh vòng qua phía bồn hoa hình tròn, vừa nhấc mắt lên liền nhìn thấy ánh mắt Cố tiên sinh cũng nhìn về phía cậu.

Trong nháy mắt, tâm tình của cậu trực tiếp bay lêи đỉиɦ.

“Cố tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt”. Kiều Thư vui sướиɠ mà kéo khẩu trang trên mặt xuống chào hỏi.

Xe lăn dần dần đến gần, cuối cùng dừng lại ở trước mặt Kiều Thư.

Cố Trầm Ngôn áp xuống cảm giác kì lạ vừa sinh ra trong lòng, nói: “Lại gặp mặt”.

A! Lỗ tai muốn mang thai rồi!

Đã lâu không nghe, thanh âm của Cố tiên sinh giống như càng dễ nghe!

Kiều Thư khống chế được xúc động muốn xoa lỗ tai, hỏi: “Cố tiên sinh thân thể khôi phục như thế nào?”

Cố Trầm Ngôn: “Thực tốt”.

Anh nhìn thấy được vui sướиɠ không che giấu được trên mặt Kiều Thư, tâm tình tựa hồ cũng bị ảnh hưởng, liền có chút vui vẻ lên.

Khó được, anh chủ động hỏi: “Như thế nào lại tới nơi này?”

Kiều Thư cười lắc đầu: “Tôi ở phụ cận mua bánh kem, phát hiện cửa hàng bánh kem cách nơi này rất gần, liền nghĩ lại đây thử xem vận may của mình”.

“Hôm nay vận khí của tôi không tồi, tôi đã gặp được Cố tiên sinh rồi”.

Cố Trầm Ngôn sửng sốt: “Gặp tôi?”

Kiều Thư gật đầu: “Phải phải”.

Cậu đưa lên hộp bánh kem trên tay, vui vẻ hỏi: “Cố tiên sinh ngài hiện tại có thể ăn bánh kem này không?”

Kiều Thư trong mắt vui vẻ cùng chờ mong đều thực rõ ràng.

Kì lạ là người không thích ăn đồ ngọt như Cố Trầm Ngôn không có cự tuyệt: “Có thể”.

Kiều Thư mắt thường có thể thấy được càng cao hứng: “Cố tiên sinh, chúng ta đây cùng nhau ăn đi”.

Khu hoạt động có rất nhiều bàn đá.

Hai người tùy ý tìm một cái bàn đá, Kiều Thư ngồi xuống, đem hộp bánh kem để lên trên bàn đá, đôi tay linh hoạt đem hộp mở ra.

Cậu đem một cái muỗng nhỏ dùng một lần đưa cho Cố Trầm Ngôn, lại đưa cho Trần Văn Uyên một cái, Trần Văn Uyên đang muốn nhận, đột nhiên nhìn đến ánh mắt đang dừng trên cái muỗng của Cố Trầm Ngôn.

Hắn giật mình một cái liền tỉnh táo lại, sau đó thực nhanh liền rụt tay về, lấy ra điện thoại: “Xin lỗi, lâm thời có một số việc yêu cầu xử lý, Kiều thiếu gia, có thể phiền toái ngài chăm sóc tiên sinh một chút được không?”

Kiều Thư chớp chớp mắt, thu hồi cái muỗng: “Có thể”.

Trần Văn Uyên: “Cảm ơn”.

Sau đó liền chạy nhanh đi mất, lại không đi liền phải bị ánh mắt như muốn gϊếŧ người của tiên sinh gϊếŧ chết mất!

Kiều Thư một lần nữa nhìn Cố Trầm Ngôn, “Cố tiên sinh, cái này là bánh kem xoài ngàn tầng, cái này là dâu tây mousse, ngài thích ăn cái nào?”

Cố Trầm Ngôn: “Cậu thích cái nào?”

Kiều Thư phi thường thành thật nói: “Đều thích”.

Cố Trầm Ngôn: “……”

Cố Trầm Ngôn nhìn hai cái bánh kem nhỏ trên bàn, cuối cùng lựa chọn bánh kem xoài ngàn tầng, hẳn là sẽ không ngọt cho lắm.

Hương vị hơi chua lại có chút ngọt cũng không khó ăn như Cố Trầm Ngôn tưởng tượng, anh nuốt bánh kem ngàn tầng vào trong miệng, ngẩng đầu nhìn về phía Kiều Thư ở đối diện.

Kim quang dưới ánh mặt trời, Kiều Thư hai mắt híp, thỏa mãn mà hưởng thụ đồ ăn ngon trong miệng.

Tay đang cầm muỗng của Cố Trầm Ngôn dừng lại một chút, anh nhìn dâu tây mousse trước mặt Kiều Thư, đột nhiên có loại xúc động muốn nếm thử một ngụm.

Tựa hồ thực mỹ vị.

___________

bánh kem xoài ngàn tầngXuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn - Chương 13: Lại gặp mặtdâu tây mousseXuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn - Chương 13: Lại gặp mặttrà sữaXuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn - Chương 13: Lại gặp mặt