Chương 15: Vô pháp vô thiên

Lời này vừa nói ra, không khí nôn nóng, khẩn trương trên đại điện nháy mắt đã giảm bớt.

Lăng Vân Phong phong chủ vui mừng ra mặt, "Thật sự?"

Lão béo nâng cằm, ngữ khí nhẹ nhàng, "Tất nhiên là thật, chưởng giáo chân nhân cho đệ tử lại đây truyền lời trước, một lát nữa ngài ấy sẽ tới."

Lăng Vân Phong phong chủ cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Chưởng giáo chân nhân đã xuất quan, Tiên Vân Tông cũng có người làm chủ.

Ngài ấy xuất quan lần này vậy nghĩa là tu vi đã tăng lên một bậc, đến lúc đó đối phó với một tên Cơ Vô Ưu còn không phải dễ dàng hay sao?!

Nghĩ đến Cơ Vô Ưu rất nhanh sẽ chết, Lăng Vân Phong phong chủ nháy mắt tiêu tán hết buồn bực mấy ngày nay, cả người cũng sung sướиɠ lên.

"Vậy thật sự là quá tốt!"

...

Nửa nén hương sau (20-30p), ngoài đại điện vang lên tiếng truyền gọi của đệ tử——

"Chưởng giáo chân nhân đến."

Dứt lời, chỉ thấy một nữ tiên mặc bộ trường bào màu xanh lá thong thả đi đến, mái tóc dài được búi lên, trên đầu cũng chỉ cài một vài trang sức đơn giản.

Cả người thanh lệ sạch sẽ, đúng là có vài phần hương vị tiên tử xuất trần.

Thấy nữ tiên tiến vào, tất cả mọi người ở đây, ngay cả Đạm Đài Ngọc cũng cúi đầu hành lễ, ngữ khí cung kính, "Chưởng giáo chân nhân."

Ngọc Thanh Yên đưa mắt quét những người xung quanh một vòng, mặt mày thanh lãnh ừ một tiếng.

Lăng Vân Phong phong chủ tiến lên một bước, chắp tay, "Chúc mừng chưởng giáo chân nhân xuất quan, vậy là lần này tu vi của ngài lại tấn giai!"

Tu vi của hắn ở trung kỳ Đại La Kim Tiên, tất nhiên không nhìn ra tu vi của Ngọc Thanh Yên.

Khóe môi Ngọc Thanh Yên nhạt nhẽo mà câu lên, "Đã đột phá Tiên Tôn."

Cuối cùng cũng đã dung hợp xong hai giọt long huyết kia, nàng thành công tấn giai tới bán thần.

Trên đời này không một ai là đối thủ của nàng.

Đại điện an tĩnh nửa giây, sau đó đồng loạt chúc mừng, "Chúc mừng chưởng giáo chân nhân!"

Thiên Đế bệ hạ đã là tu vi tối cao thiên hạ, hắn vì tấn giai Tiên Tôn mà Đại Viên Mãn. Hiện giờ chưởng giáo chân nhân đột phá Tiên Tôn, vậy trên đời này nàng là người có thực lực mạnh nhất.

(Đại Viên Mãn là một pháp thiền rất cao cấp về những mức độ sâu sắc nhất, vi tế nhất, mức độ nền tảng của tâm thức.)

Đừng nói chỉ là một tên Cơ Vô Ưu, cho dù cả Ma giới cũng không sợ.

Ngọc Thanh Yên đè xuống khóe môi sung sướиɠ, trên mặt nhàn nhạt như cũ, hơi có chút hương vị nhìn thấu hồng trần thế tục, "Ừ."

Lăng Vân Phong phong chủ bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lòng đầy căm phẫn nói, "Còn thỉnh chân nhân vì Tiên Vân Tông ta làm chủ!"

Ngọc Thanh Yên liếc sang hắn, "Có chuyện gì?"

"Tên Cơ Vô Ưu kia khinh người quá đáng."

Ngày ấy Cơ Vô Ưu ăn trộm ngọc giản sự ở Tinh Vân các, "Không những thế, hắn còn làm chưởng môn Đạm Đài trọng thương, quả thực vô pháp vô thiên!"

Nghe vậy, Ngọc Thanh Yên lại nhìn về phía Đạm Đài Ngọc, thấy sắc mặt hắn trắng bệch, trong lòng đã hiểu rõ, "Thương thế của ngươi sao rồi?"

Đạm Đài Ngọc lắc đầu, "Không đáng ngại."

Ngọc Thanh Yên đột nhiên nắm cổ tay của hắn, bắt mạch, "Thương cập kỳ kinh bát mạch, nên nghỉ ngơi cho tốt."

Đạm Đài Ngọc sắc mặt có chút mất tự nhiên, "Đa tạ chân nhân."

Ngọc Thanh Yên ừ một tiếng, trong mắt thêm phần từ ái, "Cơ Vô Ưu lại dám khinh nhục Tiên Vân Tông ta như vậy, bổn giáo nhất định sẽ ra mặt vì các ngươi."

Nàng hoàn toàn không đem Cơ Vô Ưu để vào mắt.

(Editor: Okê chị nha 👍=))))

Chỉ là một kẻ hèn hạ được làm tôn chủ Ma giới mà thôi.

Lăng Vân Phong phong chủ vui sướиɠ, "Vâng!"

Sau đó, Ngọc Thanh Yên phân phó mọi người đi ra, chính mình một người ngồi xuống, cho gọi đại đệ tử tiến vào.

"Sau khi ta bế quan đã có người tới Tiên Vân Tông?"

Đại đệ tử nói: "Trừ Cơ Vô Ưu ra, chưa có người nào khác."

Ngọc Thanh Yên: "Hắn có đi qua điện không?"

Đại đệ tử nhớ lại, "Không có, sau khi hắn làm chưởng môn trọng thương liền rời đi."

Ngọc Thanh Yên hạ mi, "Trừ chuyện này ra, còn có người nào khác đi qua điện không?"

Đại đệ tử: "Chỉ có đệ tử cùng các vị đệ tử khác, chưa từng có người nào khác."

Ngọc Thanh Yên rũ mắt, "Được rồi, ngươi lui xuống đi."

Đại đệ tử: "Vâng."

Ngọc Thanh Yên sắc mặt trắng bệch.

Nàng thật ra chưa có đem hai giọt long huyết kia dung hợp hoàn toàn, trước đó vài ngày nàng phát hiện Nguyệt Minh Các bí tịch cùng với tám con rối kia đều biến mất.

Lúc này nàng mới sốt ruột.

Có thể quét sạch kết giới ngoài điện thì phải là người có tu vi cao hơn nàng, hoặc là người nàng quen thuộc.

Người nàng quen thuộc, cũng chỉ có tiểu đồ đệ nàng thu nhận mấy trăm năm trước.

Nhưng tiểu đồ đệ kia từ trước khi nàng bế quan đã đi Yêu giới, đến giờ cũng chưa trở về.

Đến tột cùng là ai vô thanh vô tức thâm nhập vào địa cung của nàng?

Ngọc Thanh Yên nhíu mày.

Nguyệt Minh Các bí tịch bị coi là đứng đầu tà giáo, bây giờ bị trộm đi, nàng cũng không thể công khai tìm kiếm, chỉ có thể lén lút điều tra.

Thời gian tuần du so với kế hoạch chậm ba ngày.

Tuần du xong châu cuối cùng của mười hai Ma Vực, vừa vặn là thời điểm Tiên Vân Tông mở tiệc chiêu đãi Lục Giới.

Thanh Già lo lắng nói, "Tôn chủ, Tiên Vân Tông rõ ràng là mở Hồng Môn Yến, chờ ngài đến dự."

Cơ Vô Ưu ừ một tiếng.

Thấy hắn thần sắc có lệ, Thanh Già ngực như nghẹn một hơi, "Tôn chủ, thuộc hạ thay ngài từ chối."

Cơ Vô Ưu cười nhẹ, ngữ khí tản mạn, "Nếu bổn tọa không đi, không phải là nói ta sợ Tiên Vân Tông sao?"

Thanh Già: "......"

Cơ Vô Ưu cong môi, con ngươi đen nhánh ẩn chứa ngọn lửa, có vài phần nóng lòng muốn thử, "Ngươi cùng Thanh Yểm mang theo ma binh trở về Ma giới trước, bổn tọa sẽ đi gặp chưởng giáo chân nhân."

Thanh Già: "......Vâng."

Hai giới tiên ma bắt đầu phân nhánh rồi, Cơ Vô Ưu ôm Thi Miểu bước lên Tiên Vân Tông.

Hôm nay Tiên Vân Tông khách khứa đông như hội, từ chân núi phi hành nối liền không dứt. Bây giờ chưởng giáo chân nhân xuất quan, tu đến bán thần, mấy giới còn lại đều nghĩ đến tạo mối quan hệ để mượn sức.

Cơ Vô Ưu tới muộn, khi hắn tới chân núi, chỉ còn lác đác vài vị khách.

Hắn quét mắt nhìn từng hàng người, môi mỏng hé mở, cảm thán nói, "Chưởng giáo chân nhân mặt mũi thật lớn."

Thi Miểu: "Meo."

Nàng chửi thầm trong lòng, "Nếu ngươi mở cái yến gì gì hội, thì cũng như thế thôi."

Thế giới này chính là cường giả vi tôn, cho dù Ma giới bị các giới khác vứt bỏ, nhưng chỉ cần Cơ Vô Ưu vẫn còn là ma chủ Ma giới một ngày, bọn họ vẫn sẽ nịnh bợ lấy lòng.

Đi qua chính điện Tiên Vân Tông chính là một cái cầu thang bạch ngọc, cầu thang rất dài, trông xa không thấy điểm cuối. Tiên Vân Tông ẩn ở dãy núi tiên khí lượn lờ, thần thánh mà bí ẩn.

Kỳ thật khách khứa tới Tiên Vân Tông đều là ngự kiếm đi lên, cơ hồ cũng không có cầu thang cho người đi lên——

*Ngự kiếm như này nè mn!!Xuyên Thành Mèo Cưng Của Vai Ác Ma Tôn - Chương 15: Vô pháp vô thiênTrừ bỏ Cơ Vô Ưu.

Hắn hình như không nóng nảy, chậm rì rì mà đi tới.

Thi Miểu không rõ nguyên do mà kêu lên.

Hắn mà cứ đi với cái tốc độ như này, chỉ sợ yến hội đã kết thúc mất rồi.

Cơ Vô Ưu nghe ra nghi hoặc của nàng, khóe môi khẽ nhếch, "Cứ để cho bọn họ cao hứng thêm một lúc."

Thi Miểu: "......"

Lời này của hắn giống như để phạm nhân trước khi tử hình ăn một bữa tối cuối cùng vậy.

Hắn sẽ không nghĩ tới việc gϊếŧ hết Tiên Vân Tông đi?

Thi Miểu meo meo thử hỏi.

Cơ Vô Ưu duỗi tay nâng nách nàng lên, nhìn cặp mắt mèo xanh lam của nàng, cười thực nhẹ, "Bổn tọa lại không phải loại gϊếŧ người như đại ác ma."

Thiếu niên chớp chớp mắt, "Tiểu Bạch, bổn tọa bảo đảm với ngươi, hôm nay bổn tọa chỉ gϊếŧ một người."

Thi Miểu: "......"

Thật vậy sao? Ta không tin.

Thi Miểu vẫn còn đang hoài nghi, một người một mèo đã lên đến Tiên Vân Tông.

Quả nhiên, Cơ Vô Ưu đến muộn.

Lúc này yến hội đã bắt đầu rồi.

Trong đại điện Đạm Đài Ngọc ngồi trên chủ vị, thương thế của hắn chưa lành, sắc mặt vẫn tái nhợt, thân thể hơi hơi cong, lộ ra cảm giác ốm yếu. Ngồi bên cạnh hắn, đó là nhân vật chính của yến hội lần này, chưởng giáo chân nhân Ngọc Thanh Yên.

Ngồi hai bên là khách khứa tới từ các giới.

Vị trí thứ hai để không, là dành cho Cơ Vô Ưu.

Cơ Vô Ưu vừa xuất hiện, tiếng nhạc hoà thuận vui vẻ yến hội đột ngột an tĩnh lại.

Ngọc Thanh Yên nhìn thiếu niên đứng trên điện, tức khắc sắc mặt trắng bệch.

Hắn —— thế nhưng có thể từ hố ma trở về.

Nếu là hắn, nàng khẳng định đánh không lại.

Đôi tay Ngọc Thanh Yên gắt gao nắm chặt ghê dựa, môi đỏ cũng không còn tí huyết sắc nào, trong lòng bắt đầu sinh ra sợ hãi.

Lăng Vân Phong phong chủ sớm đã hận thấu xương Cơ Vô Ưu, hôm nay ỷ vào Ngọc Thanh Yên tu thành bán thần, đương nhiên không để hắn ta vào mắt, hắn dịch bàn đứng lên, "Cơ Vô Ưu, ngươi thế mà có lá gan đến Tiên Vân Tông dự tiệc!"

Cơ Vô Ưu ra vẻ kinh ngạc, "Không phải Tiên Vân Tông mở tiệc chiêu đãi bổn tọa sao?"

Hắn nhàn nhạt nói, "Vậy rốt cuộc là các ngươi muốn bổn tọa đến Tiên Vân Tông, hay là không muốn?"

"......"

Lăng Vân Phong phong chủ bị hắn chặt họng, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, bắt đầu nói không lựa lời, "Tên vô sỉ, nếu hôm nay ngươi đã tới đây, vậy cũng đừng nghĩ đến việc quay về!"

Thi Miểu: "......"

Khẩu khí thật lớn.

Ông già này cũng ăn tỏi sao?

Cơ Vô Ưu dù sao cũng là bug của quyển sách này, tới gần cuối truyện, năm giới liên thủ mới đánh được hắn, bên sáu bên bốn.

Hơn nữa là Cơ Vô Ưu sáu, năm giới kia bốn.

Thật ra, nếu không phải trong nguyên văn Cố Ngọc Hi cho hắn tìm tiên dẫn, chỉ bằng Dung Nguyệt Chi cùng Đạm Đài Ngọc căn bản không đánh lại hắn. Hiện giờ Cố Ngọc Hi đã chết, thế gian này đúng thật là không ai có thể đánh thắng được hắn.

Cơ Vô Ưu chậc một tiếng, "Xem ra thật đúng là Hồng Môn Yến."

Hắn cũng không nhiều lời, rút ra trường kiếm chứa sát ý, hướng đến Ngọc Thanh Yên ngồi trên đài cao, ngữ điệu nhẹ nhàng, êm tai như ngọc, "Vậy bổn tọa cũng không khách khí."

Mọi người nhìn thấy thanh kiếm của hắn, kinh ngạc nói không nên lời.

Kia chính là Toái hồn kiếm của chiến thần.

Lúc trước, khi chiến thần ngã xuống, Toái hồn kiếm này cũng biến mất trên thế gian.

Người Tiên giới đỏ mắt như thấy máu.

Vì cái gì Ngọc Tang thụ của Tiên giới rơi vào tay Cơ Vô Ưu, ngay cả Toái hồn kiếm cũng rơi vào tay hắn?!

Hắn chỉ là tên tiểu nhân vô danh của Ma giới mà thôi!

Ở đây hầu như là tiểu bối sinh ra sau đại chiến tiên ma, tất nhiên chưa từng thấy Toái hồn kiếm, chỉ có mấy lão gia hỏa mới biết thanh kiếm này.

Lăng Vân Phong phong chủ khóe mắt nứt toạc, " Cơ Vô Ưu, hôm nay ngươi còn dám tàn sát Tiên Vân Tông ta?!"

Cơ Vô Ưu mặt mày như họa, rõ ràng thiếu niên khí chất như hoa đào. Nhưng lúc này con ngươi của hắn sâu thẳm như mực, rõ ràng là sát thần Tu La bò ra từ địa ngục.

"Hôm nay là ân oán của bổn tọa cùng chưởng giáo chân nhân, nếu các giới khác nhúng tay vào, chính là cùng Ma giới đối nghịch. Nếu Tiên Vân Tông ra tay, bổn tọa liền gϊếŧ sạch Tiên Vân Tông."