Chương 31

Cuối cùng, cô ấy còn tinh nghịch cười nói: “Quả Đào biết một anh trai hát hay như vậy mà còn không chịu nói cho tôi biết. Thật không có nghĩa khí gì cả!” Quả Đào Không Ăn Kẹo là nickname phát trực tiếp của Phó Minh Minh. Bạn bè tốt thường gọi cô ấy là Quả Đào.

Lúc này, giữa bình luận ồn ào có một bình luận tự nhiên nhảy ra:【Chỉ là một bài hát thôi mà, ai mà chẳng hát được, chủ phòng chỉ tổ làm quá lên thôi!】

Nhiều khán giả của Nấm đều là những người yêu âm nhạc, từ tiếng hát của thiếu niên, đối với khả năng kiểm soát âm sắc, bình luận phản bác lập tức xâm chiếm màn hình.

【Lời nói thật lòng mà thôi, mấy bài này ai mà chẳng hát được, cậu ta không bằng nữ thần Phong Giai Mính của tôi được đâu, có bản lĩnh thì thử vượt ba quãng tám giống nữ thần của tôi đi.】

Lông mày Nấm khẽ nhíu lại, nhưng là một chủ phòng có thâm niên, cô ấy biết rằng ở đâu cũng có những bình luận trái chiều, vậy nên cô ấy quyết định rời khỏi phòng phát trực tiếp.

Lúc này, một giọng hát rất thấp phát ra từ phòng phát trực tiếp của Phó Minh Minh. Một giai điệu kỳ lạ chậm rãi vang lên…

Nhưng khi nhận ra là giọng của thiếu niên ban nãy, màn hình trong phòng phát trực tiếp lần lượt đều “what the f*ck”.

Bởi vì âm điệu của thiếu niên thật sự quá thấp!

Nói chung, âm vực tăng dần từ C1, D1, E1, F1, G1, A1, B1, C2, D2, D2, E2, F2 đến C8, D8, E8, F8, A8, B8. Một chuỗi được gọi là quãng tám. Thông thường, âm vực mà ca sĩ chuyên nghiệp có thể thuần thục khống chế là từ F2 đến G5, có độ rộng khoảng hai quãng tám, hai quãng tám rưỡi có thể gọi là âm vực rộng. Âm vực của Phong Giai Mính nằm trong khoảng ba quãng tám, ở thời đại này đã là người dẫn đầu thế hệ trẻ rồi.

F2 vốn đã là một nốt cực trầm, nhưng nốt mà thiếu niên hát vừa rồi chỉ là E1, khái niệm E1 là gì? Nhìn vào toàn bộ ngành công nghiệp âm nhạc ngày nay, chưa có ai đạt được âm trầm thế này, chưa kể đến sự thành thạo của thiếu niên khi hát nó. Điều này chính xác là đã phá vỡ kỷ lục âm nhạc của thế giới.

Âm trầm nói chung dựa vào tài năng, chứ luyện tập thì khó lắm mới đạt được.

Thiếu niên này có thiên phú, quả thật chính là lộc trời ban, ai có hiểu biết một chút cũng biết được rằng người trẻ tuổi như vậy trong thế hệ trẻ bây giờ hiếm có cỡ nào…

【Thế giới âm nhạc cần anh trai nhỏ!】

【Anh trai nhỏ này là ai!】

【Lộc trời ban, trời ơi, E1 đó! 】

【Nam thần của tôi cũng chỉ có thể hát được đến B1, âm trầm của anh ấy nổi tiếng là thấp nhất trong toàn bộ giới âm nhạc đó, sợ thật chứ.】

Bình luận ngược chiều im lặng một chút rồi lại tiếp tục…

【Giọng thấp thì có tác dụng gì!】

Nhưng mọi người không có thời gian để ý đến tên đó, giọng hát của thiếu niên trong phòng phát trực tiếp càng ngày càng lên cao…

【Trời má, đã vượt hai quãng tám rồi.】

【Ba quãng tám.】

【Không chịu đâu! Hâm mộ quá đi mất!】

【Từ từ, đã bốn quãng tám rồi.】

【Âm vực của anh trai nhỏ rộng quá đi.】

【Thế giới âm nhạc cần cậu.】

【Năm rồi năm rồi!】

【Năm quãng tám! Quả nhiên tôi chính là phế vật, chỉ là một con cá mặn nằm mãi ở hai quãng tám.】

【Anh trai nhỏ có còn là con người không vậy?】

【Tiếng cá heo kêu! Thật cao!】

【Tiếng huýt này thật lợi hại, khả năng điều khiển cũng cao siêu nữa.】

【G7! Tôi điên rồi sao?】

【Không còn là người nữa rồi.】

【Sáu quãng tám, tôi điên rồi.】

【Quái vật à!】

Bình luận giờ đây tràn ngập “!”.

Bình luận ngược chiều không lâu trước còn ở đây giờ đã xám xịt rời đi rồi.

Giọng hát của thiếu niên bỗng chốc im bặt…

Bình luận không thể nào lấy lại được tỉnh táo sau khi bị dọa cho khϊếp sợ, lúc này chủ phòng Nấm mới lấy lại tinh thần nói: “Giọng hát vừa rồi của anh trai nhỏ…”