Chương 25: Cố đại tẩu tìm tới cửa

Xe kéo phẳng rộng rãi phía trước có hai cái đầu dê, phía sau có một cái bẫy thú và một cái rương, ở giữa có mấy người phụ nữ ngồi, lúc vừa chạy qua thoạt nhìn rất có khí thế.

Dọc đường đi có không ít người chú ý.

Xe lừa dừng trước cánh cửa cũ kỹ nhà họ Cố, thím Lưu đang hái hành lá ở trước cửa, nhìn thấy cảnh tượng này thì ngạc nhiên nói: “nhà Lão Tam, các con… Đi săn à?”

“Chỉ chuẩn bị học một chút thôi, cũng coi như cái nghề, kiếm chút tiền mới có thể nuôi nổi năm đứa nhóc chứ.” Kiều Liên Liên cười đáp.

Thật ra là để trải đường cho con mồi sẽ chết dưới tay mình trong tương lai.

Thím Lưu gật đầu, một bên vui mừng vì Kiều Liên Liên đã thay đổi, một bên buông hành trong tay xuống giúp nàng khiêng đồ.

Hai đứa nhỏ trong phòng giữ nhà nghe thấy tiếng động cũng chạy bình bịch ra ngoài coi.

Khi thấy hai cái đầu dê mập ú, tiểu Cố Lâu lại không biết cố gắng mà chảy nước miếng.

“Mẹ, tối này chúng ta lại ăn thịt dê sao ạ?”

“Ăn thịt dê mấy ngày rồi, sợ các con ngán nên hôm nay ăn thịt heo.” Kiều Liên Liên không nhịn được mà cười.

Đứa nhỏ tham ăn đúng là làm cho người ta thích mà.

Cả nhà trừ ba đứa nhỏ nhất thì đều bận rộn tới lui dọn đồ từ ngoài vào, toàn bộ nhà cũ tất bật tràn ngập hứng khởi.

Mãi cho đến khi có một giọng nói không dễ nghe vang lên.

“Chà, đây là phát tài hay là bán đứa nhỏ nào đi thế, cô mà cũng có thể kiếm ra tiền cơ à?”

Kiều Liên Liên còn chưa ngẩng đầu lên, sắc mặt của năm đứa trẻ đều tối sầm lại.

Cố Ca rụt rè đến gần Kiều Liên Liên, sợ hãi túm lấy quần áo của nàng.

Kiều Liên Liên nhướng mày nhìn người phụ nữ đang nói – nàng ta khoảng ba mươi tuổi, tuy cách ăn mặc không tệ lắm nhưng nước da lại rất đen, thoạt nhìn có vẻ như là người đã quen với công việc đồng áng.

Thì ra là con dâu cả của nhà họ Cố bên kia.

Năm ngoài vị hôn phu của nàng ta đào ngũ trên chiến trường, hại Cố lão tam bị bắt đi sung quân bù vào, kết quả chết trận trên sa trường.

Bọn nhỏ không có cha, mà nàng cũng bị thành tiểu quả phụ “khắc chết” hôn phu.

Chuyện xảy ra là người này hết sức đạo đức giả, bề ngoài thì tỏ vẻ áy náy với vợ của tam đệ nhưng thực chất là mắng mỏ sai khiến nàng ấy (ý chỉ nguyên chủ), cái từ “Khắc phu” cũng là chính miệng nàng ta nói ra.

Chờ đến khi nguyên chủ bị nhà họ Cố đuổi ra ngoài, nàng ta lại xúi giục nguyên chủ ngược đãi mấy đứa trẻ, cuối cùng mọi người trong thôn bắt đầu căm ghét nguyên chủ, sau đó nàng ta lại đứng lên nói rằng mình đã nhìn thấu vợ của tam đệ này không phải là người tốt lành gì từ lâu.

Ví dụ điển hình cho kẻ sống hai mặt, thể hiện cực kỳ rõ nét khuôn mặt của một người phụ nữ đầy mưu mô.

Lẽ ra nhà họ Cố đuổi mấy mẹ con này ra ngoài rồi thì hai nhà không còn quan hệ gì với nhau nữa.

Nhưng tiền đề là Kiều Liên Liên và các con đang sống một cuộc sống rất không như ý.

Mấy ngày nay, nhà Cố lão tam vốn từng hèn nhát, bất tài, thậm chí độc ác đã thay đổi trở nên tốt hơn, cũng có thể kiếm tiền rồi còn chăm lo cho bọn nhỏ, nghe nói thịt kia toàn bộ chén lớn chén nhỏ đều cho tụi nhỏ ăn.

Hôm nay còn hơn thế nữa, nhà họ còn mua một bộ bẫy thú rất đắt tiền cộng thêm hai con dê, trông như sắp phát tài tới nơi vậy.

Người nhà Cố gia cũ kia đứng ngồi không yên.

Có người nghi ngờ khi Kiều Liên Liên rời đi đã lấy trộm bạc của nhà họ Cố, có người càng suy nghĩ thì càng bay đi xa, sợ nàng đã lảm ra chuyện gì đồi phong bại tục.

Vì thế Cố đại tẩu xung phong nhận việc đến tìm hiểu tin tức.

"Thịt dê này ngon đấy, lát nữa ta về nhớ cắt cho ta một ít. Bọn trẻ ở nhà rất thích ăn." Cố đại tẩu cho rằng Kiều Liên Liên vẫn là nguyên chủ ngu ngốc đần độn kia nên thái độ rất khinh khi: "Cô không biết săn bắn mà mua bẫy thú làm gì? Lãng phí như vậy chi bằng đưa cho đại ca cô đi săn, săn được vật chắc chắn không thiếu phần cô đâu.”

Kiều Liên Liên không ừ hử gì.

Cố đại tẩu thấy thế càng thêm làm càn: “Có điều, trước tiên cô phải giải thích rõ ràng số tiền đó từ đâu mà. Có phải cô... Bị tên đàn ông nào đó bên ngoài nuôi không đấy?"